古诗词

食蕨

屈大均

昔人食薇不食蕨,食蕨能令心断绝。xī rén shí wēi bù shí jué,shí jué néng lìng xīn duàn jué。
蕨生一一应猿啼,猿啼一声蕨已齐。jué shēng yī yī yīng yuán tí,yuán tí yī shēng jué yǐ qí。
千茎万茎况雷雨,一夜穿尽春山泥。qiān jīng wàn jīng kuàng léi yǔ,yī yè chuān jǐn chūn shān ní。
猿啼多处蕨无数,泪痕一一应沾汝。yuán tí duō chù jué wú shù,lèi hén yī yī yīng zhān rǔ。
汝生何苦傍猿边,猿易断肠生太苦。rǔ shēng hé kǔ bàng yuán biān,yuán yì duàn cháng shēng tài kǔ。
枝枝亦是断肠枝,下箸令人悲复悲。zhī zhī yì shì duàn cháng zhī,xià zhù lìng rén bēi fù bēi。
我今无薇更可采,薇兮要汝长疗饥。wǒ jīn wú wēi gèng kě cǎi,wēi xī yào rǔ zhǎng liáo jī。
蕨寒薇暖薇应食,薇食令人好颜色。jué hán wēi nuǎn wēi yīng shí,wēi shí lìng rén hǎo yán sè。
夷齐食薇得三年,不死多因薇气力。yí qí shí wēi dé sān nián,bù sǐ duō yīn wēi qì lì。
首阳一去薇香传,人言夷齐古薇仙。shǒu yáng yī qù wēi xiāng chuán,rén yán yí qí gǔ wēi xiān。
薇生黄农虞夏代,不生今世因无贤。wēi shēng huáng nóng yú xià dài,bù shēng jīn shì yīn wú xián。
我今食蕨当食薇,薇与蕨忘无是非。wǒ jīn shí jué dāng shí wēi,wēi yǔ jué wàng wú shì fēi。
恍惚闻猿啼左右,思与猿同三峡归。huǎng hū wén yuán tí zuǒ yòu,sī yǔ yuán tóng sān xiá guī。
我生与猿同性命,化为蕨兮即清圣。wǒ shēng yǔ yuán tóng xìng mìng,huà wèi jué xī jí qīng shèng。
断肠久矣不须啼,情返无情期得正。duàn cháng jiǔ yǐ bù xū tí,qíng fǎn wú qíng qī dé zhèng。
猿之所在即多蕨,故食蕨能令人悲。yuán zhī suǒ zài jí duō jué,gù shí jué néng lìng rén bēi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

吴江曲

屈大均

尖头船子荡田边,莼线秋来处处牵。jiān tóu chuán zi dàng tián biān,chún xiàn qiū lái chù chù qiān。
更向越来溪畔去,吴娘鸡豆点茶鲜。gèng xiàng yuè lái xī pàn qù,wú niáng jī dòu diǎn chá xiān。

题阳春白水之山

屈大均

匡庐三叠挂虹梁,复有黄山九叠长。kuāng lú sān dié guà hóng liáng,fù yǒu huáng shān jiǔ dié zhǎng。
争似春州十三叠,交飞白水一天凉。zhēng shì chūn zhōu shí sān dié,jiāo fēi bái shuǐ yī tiān liáng。

掩扉

屈大均

半掩山扉及昼长,登高不赴小重阳。bàn yǎn shān fēi jí zhòu zhǎng,dēng gāo bù fù xiǎo zhòng yáng。
三真六草教儿女,写尽秋林叶叶霜。sān zhēn liù cǎo jiào ér nǚ,xiě jǐn qiū lín yè yè shuāng。

覆额

屈大均

覆额兰云渐欲长,未簪花朵髻先香。fù é lán yún jiàn yù zhǎng,wèi zān huā duǒ jì xiān xiāng。
芙蓉结子何须早,且为佳人一拒霜。fú róng jié zi hé xū zǎo,qiě wèi jiā rén yī jù shuāng。

题画红梅

屈大均

姑射仙人处子同,玉颜偏爱老来红。gū shè xiān rén chù zi tóng,yù yán piān ài lǎo lái hóng。
微酡绝与红梅似,雪染胭脂两颊中。wēi tuó jué yǔ hóng méi shì,xuě rǎn yān zhī liǎng jiá zhōng。

题画梅赠同庚刘叟

屈大均

仙种分从太古天,岁寒松树与同年。xiān zhǒng fēn cóng tài gǔ tiān,suì hán sōng shù yǔ tóng nián。
白头不管如冰雪,自有春光绝代妍。bái tóu bù guǎn rú bīng xuě,zì yǒu chūn guāng jué dài yán。

东向

屈大均

东向金陵荡画桡,愁心不逐暮烟消。dōng xiàng jīn líng dàng huà ráo,chóu xīn bù zhú mù yān xiāo。
多情最似江南柳,尽是依依为六朝。duō qíng zuì shì jiāng nán liǔ,jǐn shì yī yī wèi liù cháo。

断肠

屈大均

断肠无计更留欢,凤去罗帷香未残。duàn cháng wú jì gèng liú huān,fèng qù luó wéi xiāng wèi cán。
昼下空帘愁脉脉,只应花作美人看。zhòu xià kōng lián chóu mài mài,zhǐ yīng huā zuò měi rén kàn。

春水

屈大均

春来新水满炎洲,步步鱼花载满舟。chūn lái xīn shuǐ mǎn yán zhōu,bù bù yú huā zài mǎn zhōu。
天半羚羊悬一口,西江吞吐北江流。tiān bàn líng yáng xuán yī kǒu,xī jiāng tūn tǔ běi jiāng liú。

仲秋五日客端州承太守王公招同诸公游七星岩分赋得秋字

屈大均

芙蓉一朵一丹丘,紫翠长含一片秋。fú róng yī duǒ yī dān qiū,zǐ cuì zhǎng hán yī piàn qiū。
太守殷勤是山水,闲同上客弄轻鸥。tài shǒu yīn qín shì shān shuǐ,xián tóng shàng kè nòng qīng ōu。

仲秋五日客端州承太守王公招同诸公游七星岩分赋得秋字

屈大均

翩翩白鹿夹车游,自得神君岁有秋。piān piān bái lù jiā chē yóu,zì dé shén jūn suì yǒu qiū。
谢眺最宜山水郡,金波丽句照炎洲。xiè tiào zuì yí shān shuǐ jùn,jīn bō lì jù zhào yán zhōu。

仲秋五日客端州承太守王公招同诸公游七星岩分赋得秋字

屈大均

中湖山作七螺浮,势截牂牁上下流。zhōng hú shān zuò qī luó fú,shì jié zāng kē shàng xià liú。
石笋中通多地道,东西穿出大龙湫。shí sǔn zhōng tōng duō dì dào,dōng xī chuān chū dà lóng jiǎo。

仲秋五日客端州承太守王公招同诸公游七星岩分赋得秋字

屈大均

天光日与水沉浮,清绝湖风不待秋。tiān guāng rì yǔ shuǐ chén fú,qīng jué hú fēng bù dài qiū。
吹尽七峰珠斗影,白云不使镜中留。chuī jǐn qī fēng zhū dòu yǐng,bái yún bù shǐ jìng zhōng liú。

仲秋五日客端州承太守王公招同诸公游七星岩分赋得秋字

屈大均

礼加徐孺动南州,政暇还同烟水游。lǐ jiā xú rú dòng nán zhōu,zhèng xiá hái tóng yān shuǐ yóu。
鸾鹤只知能啸咏,一声寒作碧天秋。luán hè zhǐ zhī néng xiào yǒng,yī shēng hán zuò bì tiān qiū。

送麦子之松江

屈大均

闻道鲈鱼三泖多,季鹰秋兴在烟波。wén dào lú yú sān mǎo duō,jì yīng qiū xīng zài yān bō。
君行更尽吴淞酒,身后浮名奈尔何。jūn xíng gèng jǐn wú sōng jiǔ,shēn hòu fú míng nài ěr hé。