古诗词

食蕨

屈大均

昔人食薇不食蕨,食蕨能令心断绝。xī rén shí wēi bù shí jué,shí jué néng lìng xīn duàn jué。
蕨生一一应猿啼,猿啼一声蕨已齐。jué shēng yī yī yīng yuán tí,yuán tí yī shēng jué yǐ qí。
千茎万茎况雷雨,一夜穿尽春山泥。qiān jīng wàn jīng kuàng léi yǔ,yī yè chuān jǐn chūn shān ní。
猿啼多处蕨无数,泪痕一一应沾汝。yuán tí duō chù jué wú shù,lèi hén yī yī yīng zhān rǔ。
汝生何苦傍猿边,猿易断肠生太苦。rǔ shēng hé kǔ bàng yuán biān,yuán yì duàn cháng shēng tài kǔ。
枝枝亦是断肠枝,下箸令人悲复悲。zhī zhī yì shì duàn cháng zhī,xià zhù lìng rén bēi fù bēi。
我今无薇更可采,薇兮要汝长疗饥。wǒ jīn wú wēi gèng kě cǎi,wēi xī yào rǔ zhǎng liáo jī。
蕨寒薇暖薇应食,薇食令人好颜色。jué hán wēi nuǎn wēi yīng shí,wēi shí lìng rén hǎo yán sè。
夷齐食薇得三年,不死多因薇气力。yí qí shí wēi dé sān nián,bù sǐ duō yīn wēi qì lì。
首阳一去薇香传,人言夷齐古薇仙。shǒu yáng yī qù wēi xiāng chuán,rén yán yí qí gǔ wēi xiān。
薇生黄农虞夏代,不生今世因无贤。wēi shēng huáng nóng yú xià dài,bù shēng jīn shì yīn wú xián。
我今食蕨当食薇,薇与蕨忘无是非。wǒ jīn shí jué dāng shí wēi,wēi yǔ jué wàng wú shì fēi。
恍惚闻猿啼左右,思与猿同三峡归。huǎng hū wén yuán tí zuǒ yòu,sī yǔ yuán tóng sān xiá guī。
我生与猿同性命,化为蕨兮即清圣。wǒ shēng yǔ yuán tóng xìng mìng,huà wèi jué xī jí qīng shèng。
断肠久矣不须啼,情返无情期得正。duàn cháng jiǔ yǐ bù xū tí,qíng fǎn wú qíng qī dé zhèng。
猿之所在即多蕨,故食蕨能令人悲。yuán zhī suǒ zài jí duō jué,gù shí jué néng lìng rén bēi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

送麦子之松江

屈大均

风吹不散落花愁,泪共三江江水流。fēng chuī bù sàn luò huā chóu,lèi gòng sān jiāng jiāng shuǐ liú。
一代红颜是知己,为予多谢月珠楼。yī dài hóng yán shì zhī jǐ,wèi yǔ duō xiè yuè zhū lóu。

送麦子之松江

屈大均

明到红梅古驿边,停车且傍酒家眠。míng dào hóng méi gǔ yì biān,tíng chē qiě bàng jiǔ jiā mián。
酒星天上应无酒,不若人间作酒泉。jiǔ xīng tiān shàng yīng wú jiǔ,bù ruò rén jiān zuò jiǔ quán。

示秀容

屈大均

昔年曾过秀容楼,楼上佳人挽紫骝。xī nián céng guò xiù róng lóu,lóu shàng jiā rén wǎn zǐ liú。
今夕秀容来入座,昭君一曲泪还流。jīn xī xiù róng lái rù zuò,zhāo jūn yī qū lèi hái liú。

示秀容

屈大均

蒌叶结成双蛱蝶,槟榔一瓣在中央。lóu yè jié chéng shuāng jiá dié,bīn láng yī bàn zài zhōng yāng。
殷勤赠与青莲客,入口甜如玉女浆。yīn qín zèng yǔ qīng lián kè,rù kǒu tián rú yù nǚ jiāng。

席上赠叶仙

屈大均

吹人无那素馨风,更送桃花上脸红。chuī rén wú nà sù xīn fēng,gèng sòng táo huā shàng liǎn hóng。
但得佳人称太白,不辞沉醉月明中。dàn dé jiā rén chēng tài bái,bù cí chén zuì yuè míng zhōng。

湛烈女哀词

屈大均

雾隐芙蓉未见莲,为欢贞介结缡前。wù yǐn fú róng wèi jiàn lián,wèi huān zhēn jiè jié lí qián。
频同雒女沉罗袜,不使蕃兵拾翠钿。pín tóng luò nǚ chén luó wà,bù shǐ fān bīng shí cuì diàn。

湛烈女哀词

屈大均

妾被惊风断兔丝,君看明月忆蛾眉。qiè bèi jīng fēng duàn tù sī,jūn kàn míng yuè yì é méi。
泰山不弃孤生竹,犹把枯枝种玉墀。tài shān bù qì gū shēng zhú,yóu bǎ kū zhī zhǒng yù chí。

湛烈女哀词

屈大均

春魂化蝶恨难消,谁使韩凭放大招。chūn hún huà dié hèn nán xiāo,shuí shǐ hán píng fàng dà zhāo。
赖得蹇修明礼义,女萝虽死附松条。lài dé jiǎn xiū míng lǐ yì,nǚ luó suī sǐ fù sōng tiáo。

湛烈女哀词

屈大均

不藉少翁归夜月,不随神女出朝云。bù jí shǎo wēng guī yè yuè,bù suí shén nǚ chū cháo yún。
明诗习礼阴阳隔,欲报琼瑶故见君。míng shī xí lǐ yīn yáng gé,yù bào qióng yáo gù jiàn jūn。

四关烈妇诗

屈大均

侬有青莲不独枝,太阿难断藕中丝。nóng yǒu qīng lián bù dú zhī,tài ā nán duàn ǒu zhōng sī。
缠绵竟入洪炉里,一气凌霞无尽时。chán mián jìng rù hóng lú lǐ,yī qì líng xiá wú jǐn shí。

四关烈妇诗

屈大均

丹心一点在兰膏,生得芙蕖并蒂牢。dān xīn yī diǎn zài lán gāo,shēng dé fú qú bìng dì láo。
光采流连欺皎月,夜台相与乐衾帱。guāng cǎi liú lián qī jiǎo yuè,yè tái xiāng yǔ lè qīn chóu。

四关烈妇诗

屈大均

浮萍无水复何依,绝代芙蓉露易晞。fú píng wú shuǐ fù hé yī,jué dài fú róng lù yì xī。
哭向黄泉同穴去,恩情不减华山畿。kū xiàng huáng quán tóng xué qù,ēn qíng bù jiǎn huá shān jī。

四关烈妇诗

屈大均

采得明珠可报君,便归泉下逐鸯群。cǎi dé míng zhū kě bào jūn,biàn guī quán xià zhú yāng qún。
长歌直入桐柑里,一片哀心彻白云。zhǎng gē zhí rù tóng gān lǐ,yī piàn āi xīn chè bái yún。

四关烈妇诗

屈大均

天生意气在鸳鸯,锦翼那忧朔骑伤。tiān shēng yì qì zài yuān yāng,jǐn yì nà yōu shuò qí shāng。
一笑春风过白刃,不将颜色媚名王。yī xiào chūn fēng guò bái rèn,bù jiāng yán sè mèi míng wáng。

四关烈妇诗

屈大均

白杨利刃挟娥亲,奋欲诛雠不顾身。bái yáng lì rèn xié é qīn,fèn yù zhū chóu bù gù shēn。
生母不能空死母,哭声应解动黄巾。shēng mǔ bù néng kōng sǐ mǔ,kū shēng yīng jiě dòng huáng jīn。