古诗词

和会公青苔

释今帾

茸茸滋碧藓,无处不伤魂。rōng rōng zī bì xiǎn,wú chù bù shāng hún。
旧恨空阶色,新愁细雨痕。jiù hèn kōng jiē sè,xīn chóu xì yǔ hén。
绿疑初草嫩,红衬落花繁。lǜ yí chū cǎo nèn,hóng chèn luò huā fán。
谁向遗宫见,能忘昔日恩。shuí xiàng yí gōng jiàn,néng wàng xī rì ēn。

释今帾

今帾(一六一八?--一六九○),字记汝。新会人。原姓潘,名楫清,字水因。诸生。将应乡试,适以忧解。服阕,弃诸生,从天然老人受具。明桂王永历十五年(一六六一)为雷峰典客,后随杖住丹霞,充记室,再从老人住归宗。清圣祖康熙二十四年(一六八五),老人入涅,复返雷峰。二十九年还古冈,访寻故旧,忽示微疾,端坐而逝。著有《借峰诗稿》。清同治《番禺县志》卷四九有传。 释今帾的作品>>

猜您喜欢

对陈乔生夜话

释今帾

破我灯前梦,怜君此日身。pò wǒ dēng qián mèng,lián jūn cǐ rì shēn。
多才羞再仕,虚税食难贫。duō cái xiū zài shì,xū shuì shí nán pín。
铁砚耕何补,焦琴典更频。tiě yàn gēng hé bǔ,jiāo qín diǎn gèng pín。
无任憔悴意,天地一孤臣。wú rèn qiáo cuì yì,tiān dì yī gū chén。

对陈乔生夜话

释今帾

坐到无聊处,长叹忆往时。zuò dào wú liáo chù,zhǎng tàn yì wǎng shí。
忘言同执卷,欣赏复新诗。wàng yán tóng zhí juǎn,xīn shǎng fù xīn shī。
世乱销风雅,情深结梦痴。shì luàn xiāo fēng yǎ,qíng shēn jié mèng chī。
幸馀今夜月,还与话心期。xìng yú jīn yè yuè,hái yǔ huà xīn qī。

送郭南耕之嘉兴

释今帾

送送红梅驿,行行槜李春。sòng sòng hóng méi yì,xíng xíng zuì lǐ chūn。
殷勤寻骨肉,辛苦向风尘。yīn qín xún gǔ ròu,xīn kǔ xiàng fēng chén。
岁月天边暮,关河雪影新。suì yuè tiān biān mù,guān hé xuě yǐng xīn。
烦君慎来往,早慰住山人。fán jūn shèn lái wǎng,zǎo wèi zhù shān rén。

出家

释今帾

才解超尘便杖藜,此身前后隔云泥。cái jiě chāo chén biàn zhàng lí,cǐ shēn qián hòu gé yún ní。
传书何必中郎女,脱俗应辞莱子妻。chuán shū hé bì zhōng láng nǚ,tuō sú yīng cí lái zi qī。
仙字藏多从饱蠹,晓钟疏处亦闻鸡。xiān zì cáng duō cóng bǎo dù,xiǎo zhōng shū chù yì wén jī。
鹿门山远休惆怅,言念尸饔未许携。lù mén shān yuǎn xiū chóu chàng,yán niàn shī yōng wèi xǔ xié。

出家

释今帾

乾坤龙战几雕伤,三十为儒鬓已霜。qián kūn lóng zhàn jǐ diāo shāng,sān shí wèi rú bìn yǐ shuāng。
落叶易归根底冷,好花难问眼前香。luò yè yì guī gēn dǐ lěng,hǎo huā nán wèn yǎn qián xiāng。
故投方丈求真性,羞把文章媚后行。gù tóu fāng zhàng qiú zhēn xìng,xiū bǎ wén zhāng mèi hòu xíng。
此别万峰人世断,家书休寄白云乡。cǐ bié wàn fēng rén shì duàn,jiā shū xiū jì bái yún xiāng。

出家

释今帾

百里江门雨雪封,逡巡十日见雷峰。bǎi lǐ jiāng mén yǔ xuě fēng,qūn xún shí rì jiàn léi fēng。
孤舟未到桥边寺,隔浦先闻岭上钟。gū zhōu wèi dào qiáo biān sì,gé pǔ xiān wén lǐng shàng zhōng。
童子迎风开晚径,阇黎支杖出深松。tóng zi yíng fēng kāi wǎn jìng,dū lí zhī zhàng chū shēn sōng。
相看话我来何暮,坏色条衣代蚤缝。xiāng kàn huà wǒ lái hé mù,huài sè tiáo yī dài zǎo fèng。

出家

释今帾

华梵名言底不同,咒声初学苦难工。huá fàn míng yán dǐ bù tóng,zhòu shēng chū xué kǔ nán gōng。
六经章句曾多读,一会楞严失辩聪。liù jīng zhāng jù céng duō dú,yī huì léng yán shī biàn cōng。
担板几能知道妙,偷心疑弗与禅通。dān bǎn jǐ néng zhī dào miào,tōu xīn yí fú yǔ chán tōng。
药王故为医分别,吞吐教如栗棘蓬。yào wáng gù wèi yī fēn bié,tūn tǔ jiào rú lì jí péng。

出家

释今帾

回看艺苑似华宫,趺坐燃灯夜夜同。huí kàn yì yuàn shì huá gōng,fū zuò rán dēng yè yè tóng。
今日话头提柏子,当时心上静雕虫。jīn rì huà tóu tí bǎi zi,dāng shí xīn shàng jìng diāo chóng。
观空一念齐今古,幻有千词不露风。guān kōng yī niàn qí jīn gǔ,huàn yǒu qiān cí bù lù fēng。
闻说文人多慧业,依稀前世亦禅翁。wén shuō wén rén duō huì yè,yī xī qián shì yì chán wēng。

梦张百淇

释今帾

不除豪气让名流,已着袈裟万虑休。bù chú háo qì ràng míng liú,yǐ zhe jiā shā wàn lǜ xiū。
使酒灌夫曾误学,捶琴安道敢同俦。shǐ jiǔ guàn fū céng wù xué,chuí qín ān dào gǎn tóng chóu。
新来解破三般惑,那肯还添一段愁。xīn lái jiě pò sān bān huò,nà kěn hái tiān yī duàn chóu。
梦里故人谁是幻,忽惊钟断悟浮沤。mèng lǐ gù rén shuí shì huàn,hū jīng zhōng duàn wù fú ōu。

黎方回务光兄弟至

释今帾

少年同学款茅茨,愁思潸然欲语迟。shǎo nián tóng xué kuǎn máo cí,chóu sī shān rán yù yǔ chí。
乍见一惊新耳目,关情频叹旧须眉。zhà jiàn yī jīng xīn ěr mù,guān qíng pín tàn jiù xū méi。
休于象服论今昔,且爱书斋接水湄。xiū yú xiàng fú lùn jīn xī,qiě ài shū zhāi jiē shuǐ méi。
从此柳门深掩着,月明乘兴得敲推。cóng cǐ liǔ mén shēn yǎn zhe,yuè míng chéng xīng dé qiāo tuī。

灯阑

释今帾

明灭孤檠剩一身,花残时似可怜春。míng miè gū qíng shèng yī shēn,huā cán shí shì kě lián chūn。
釭昏雨气红将褪,壁带寒烟暗欲匀。gāng hūn yǔ qì hóng jiāng tuì,bì dài hán yān àn yù yún。
风叶夜猿愁并悄,女萝山鬼若为邻。fēng yè yè yuán chóu bìng qiāo,nǚ luó shān guǐ ruò wèi lín。
上林雁足悬知好,黯淡无因得认真。shàng lín yàn zú xuán zhī hǎo,àn dàn wú yīn dé rèn zhēn。

赠俞赓三

释今帾

怜君万里得为官,乱后文章只自宽。lián jūn wàn lǐ dé wèi guān,luàn hòu wén zhāng zhǐ zì kuān。
儋耳志成双鬓改,峨眉家在独归难。dān ěr zhì chéng shuāng bìn gǎi,é méi jiā zài dú guī nán。
卜居亦种乡园树,访古多寻梵刹竿。bo jū yì zhǒng xiāng yuán shù,fǎng gǔ duō xún fàn shā gān。
正是爱闲闲便是,随方九节凿龙滩。zhèng shì ài xián xián biàn shì,suí fāng jiǔ jié záo lóng tān。

释今帾

小小沙虫羽翼成,群飞盈野复盈城。xiǎo xiǎo shā chóng yǔ yì chéng,qún fēi yíng yě fù yíng chéng。
逢人更会饶长舌,入队公然接短兵。féng rén gèng huì ráo zhǎng shé,rù duì gōng rán jiē duǎn bīng。
堂下俨行燕客刺,帐中还学楚歌声。táng xià yǎn xíng yàn kè cì,zhàng zhōng hái xué chǔ gē shēng。
穷檐为尔难安枕,蛛网徒开一面生。qióng yán wèi ěr nán ān zhěn,zhū wǎng tú kāi yī miàn shēng。

释今帾

夜行昼伏黠何深,卦象孤阳覆二阴。yè xíng zhòu fú xiá hé shēn,guà xiàng gū yáng fù èr yīn。
社畏灌烧偏解托,藤愁中断苦相侵。shè wèi guàn shāo piān jiě tuō,téng chóu zhōng duàn kǔ xiāng qīn。
欺人砚左常偷水,钻壁灯寒转弄琴。qī rén yàn zuǒ cháng tōu shuǐ,zuān bì dēng hán zhuǎn nòng qín。
底事永州家易主,依然猖獗到如今。dǐ shì yǒng zhōu jiā yì zhǔ,yī rán chāng jué dào rú jīn。

释今帾

青蝇无地不营营,鹤馆云房亦寄情。qīng yíng wú dì bù yíng yíng,hè guǎn yún fáng yì jì qíng。
怀妒屡窥帘幕静,含污偏点几筵清。huái dù lǚ kuī lián mù jìng,hán wū piān diǎn jǐ yán qīng。
香闻辟秽肠应断,甘为尝羹命较轻。xiāng wén pì huì cháng yīng duàn,gān wèi cháng gēng mìng jiào qīng。
去去岂须寻寂寞,膏粱羼处尽微生。qù qù qǐ xū xún jì mò,gāo liáng chàn chù jǐn wēi shēng。
2712