古诗词

晚步天津

王云凤

山光翠叠老龙鳞,故国遗墟草自新。shān guāng cuì dié lǎo lóng lín,gù guó yí xū cǎo zì xīn。
世事尽随伊阙水,行人独踏汉宫尘。shì shì jǐn suí yī quē shuǐ,xíng rén dú tà hàn gōng chén。
北邙高冢元无主,金谷残花不系春。běi máng gāo zhǒng yuán wú zhǔ,jīn gǔ cán huā bù xì chūn。
却恐杜鹃今再至,天津桥上客伤神。què kǒng dù juān jīn zài zhì,tiān jīn qiáo shàng kè shāng shén。

王云凤

明山西和顺人,字应韶,号虎谷。成化二十年进士。授礼部主事。劾太监李广,下狱,降知州。后升陕西提学佥事,历副使、按察使,召为国子祭酒,以右佥都御史巡抚宣府。与王琼、乔宇同科中进士,号称河东三凤。 王云凤的作品>>

猜您喜欢

玉泉亭次石邦彦韵

王云凤

八骏西游何处踪,白头僧老记曾逢。bā jùn xī yóu hé chù zōng,bái tóu sēng lǎo jì céng féng。
云边羽盖擎仙掌,树里楼船驾海龙。yún biān yǔ gài qíng xiān zhǎng,shù lǐ lóu chuán jià hǎi lóng。
日下晚山投宿雁,烟迷秋浦渡寒钟。rì xià wǎn shān tóu sù yàn,yān mí qiū pǔ dù hán zhōng。
红莲似抱美人恨,愁倚霜风憔悴容。hóng lián shì bào měi rén hèn,chóu yǐ shuāng fēng qiáo cuì róng。

送客

王云凤

春湿蒸云雨欲丝,飘飘游子别离时。chūn shī zhēng yún yǔ yù sī,piāo piāo yóu zi bié lí shí。
愁看陌上青青草,送尽行人总不知。chóu kàn mò shàng qīng qīng cǎo,sòng jǐn xíng rén zǒng bù zhī。