古诗词

赠谢邺门五十一诗

成鹫

坐中饮酒浮大白,听我山僧歌一拍。zuò zhōng yǐn jiǔ fú dà bái,tīng wǒ shān sēng gē yī pāi。
欲膴仕,毋识字。yù hū shì,wú shí zì。
要落魄,作词客。yào luò pò,zuò cí kè。
君不见里中黄口附青云,堂上主人生白发。jūn bù jiàn lǐ zhōng huáng kǒu fù qīng yún,táng shàng zhǔ rén shēng bái fā。
借问主人姓氏谁,昔之大谢今大儿。jiè wèn zhǔ rén xìng shì shuí,xī zhī dà xiè jīn dà ér。
生来凿破混沌窍,无端下笔能吟诗。shēng lái záo pò hùn dùn qiào,wú duān xià bǐ néng yín shī。
眼前作者少满意,与我先世称相知。yǎn qián zuò zhě shǎo mǎn yì,yǔ wǒ xiān shì chēng xiāng zhī。
先世知君非一日,临老结交交更密。xiān shì zhī jūn fēi yī rì,lín lǎo jié jiāo jiāo gèng mì。
我为儿时君作宾,名分凛凛如叔侄。wǒ wèi ér shí jūn zuò bīn,míng fēn lǐn lǐn rú shū zhí。
大人指君为我言,此是而翁老胶漆。dà rén zhǐ jūn wèi wǒ yán,cǐ shì ér wēng lǎo jiāo qī。
我常侧耳闻高谈,八窗四壁生烟岚。wǒ cháng cè ěr wén gāo tán,bā chuāng sì bì shēng yān lán。
我常披卷读佳句,恍如孤月明秋潭。wǒ cháng pī juǎn dú jiā jù,huǎng rú gū yuè míng qiū tán。
当时记忆十八九,至今脱误无二三。dāng shí jì yì shí bā jiǔ,zhì jīn tuō wù wú èr sān。
始知往事那可道,少壮渐衰衰复老。shǐ zhī wǎng shì nà kě dào,shǎo zhuàng jiàn shuāi shuāi fù lǎo。
更无面目干权贵,只有诗篇供潦倒。gèng wú miàn mù gàn quán guì,zhǐ yǒu shī piān gōng lǎo dào。
我去为僧君灌园,驴背相逢休草草。wǒ qù wèi sēng jūn guàn yuán,lǘ bèi xiāng féng xiū cǎo cǎo。
草草相逢能几回,海门春色去还来。cǎo cǎo xiāng féng néng jǐ huí,hǎi mén chūn sè qù hái lái。
置将世上难成事,罄取尊前未罄杯。zhì jiāng shì shàng nán chéng shì,qìng qǔ zūn qián wèi qìng bēi。
主人既尽杯中物,狂子狂歌歌未毕。zhǔ rén jì jǐn bēi zhōng wù,kuáng zi kuáng gē gē wèi bì。
我年四十二,君年五十一。wǒ nián sì shí èr,jūn nián wǔ shí yī。
从前岁月可奈何,剩有空文归石室。cóng qián suì yuè kě nài hé,shèng yǒu kōng wén guī shí shì。
得意失意只自知,羞与时人较名实。dé yì shī yì zhǐ zì zhī,xiū yǔ shí rén jiào míng shí。
弹我雍门琴,操君齐客瑟。dàn wǒ yōng mén qín,cāo jūn qí kè sè。
莫更觅知音,斫鼻今无质。mò gèng mì zhī yīn,zhuó bí jīn wú zhì。
莫待浊河清,龙门流汨汨。mò dài zhuó hé qīng,lóng mén liú mì mì。
但愿年年月月日日饮酒时,尽如今年今月与今日。dàn yuàn nián nián yuè yuè rì rì yǐn jiǔ shí,jǐn rú jīn nián jīn yuè yǔ jīn rì。
就中认取主人翁,当尊相见无相失。jiù zhōng rèn qǔ zhǔ rén wēng,dāng zūn xiāng jiàn wú xiāng shī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

借园杂咏

成鹫

偶来非久住,所得乃无穷。ǒu lái fēi jiǔ zhù,suǒ dé nǎi wú qióng。
树浅频移鹤,天高任转蓬。shù qiǎn pín yí hè,tiān gāo rèn zhuǎn péng。
自夸双足健,不觉一瓢空。zì kuā shuāng zú jiàn,bù jué yī piáo kōng。
又复寻幽去,春光处处同。yòu fù xún yōu qù,chūn guāng chù chù tóng。

借园杂咏

成鹫

白社曾游处,朱门今几重。bái shè céng yóu chù,zhū mén jīn jǐ zhòng。
云峰仍故态,水镜变衰容。yún fēng réng gù tài,shuǐ jìng biàn shuāi róng。
地主闻虚席,山人许寄踪。dì zhǔ wén xū xí,shān rén xǔ jì zōng。
鹿门知可托,垂老愿相从。lù mén zhī kě tuō,chuí lǎo yuàn xiāng cóng。

借园杂咏

成鹫

小补成新筑,能闲拟乐邦。xiǎo bǔ chéng xīn zhù,néng xián nǐ lè bāng。
墙低山入榻,池浅月摇窗。qiáng dī shān rù tà,chí qiǎn yuè yáo chuāng。
开径惭非诩,居亭恰是庞。kāi jìng cán fēi xǔ,jū tíng qià shì páng。
了无鹰兔见,随意守枯桩。le wú yīng tù jiàn,suí yì shǒu kū zhuāng。

借园杂咏

成鹫

九夏安居近,闲房得便宜。jiǔ xià ān jū jìn,xián fáng dé biàn yí。
本来无破漏,何用更修治。běn lái wú pò lòu,hé yòng gèng xiū zhì。
雨细泉先入,风轻暑不知。yǔ xì quán xiān rù,fēng qīng shǔ bù zhī。
叮咛语僮仆,从此息驱驰。dīng níng yǔ tóng pū,cóng cǐ xī qū chí。

借园杂咏

成鹫

举世为形役,吾生愿息机。jǔ shì wèi xíng yì,wú shēng yuàn xī jī。
相逢无半语,惟劝掩重扉。xiāng féng wú bàn yǔ,wéi quàn yǎn zhòng fēi。
同病怜孤鹤,将闲博一饥。tóng bìng lián gū hè,jiāng xián bó yī jī。
绳枢牢缚定,遑问是邪非。shéng shū láo fù dìng,huáng wèn shì xié fēi。

借园杂咏

成鹫

却防佳客至,先寄数行书。què fáng jiā kè zhì,xiān jì shù xíng shū。
但愿存真契,无劳念索居。dàn yuàn cún zhēn qì,wú láo niàn suǒ jū。
风埃盈几案,藤蔓碍轩车。fēng āi yíng jǐ àn,téng màn ài xuān chē。
要识东樵否,迎逢近不如。yào shí dōng qiáo fǒu,yíng féng jìn bù rú。

借园杂咏

成鹫

入门先学圃,隙地垦榛芜。rù mén xiān xué pǔ,xì dì kěn zhēn wú。
一雨喧童稚,双畦逐老夫。yī yǔ xuān tóng zhì,shuāng qí zhú lǎo fū。
充厨先野菜,虚架代新瓠。chōng chú xiān yě cài,xū jià dài xīn hù。
爱此同生意,何曾计有无。ài cǐ tóng shēng yì,hé céng jì yǒu wú。

借园杂咏

成鹫

圣泉清且冽,乃在此峰西。shèng quán qīng qiě liè,nǎi zài cǐ fēng xī。
久别频相念,重寻定不迷。jiǔ bié pín xiāng niàn,zhòng xún dìng bù mí。
杖藜聊独往,茗碗且教携。zhàng lí liáo dú wǎng,míng wǎn qiě jiào xié。
但得驱烦渴,何须入品题。dàn dé qū fán kě,hé xū rù pǐn tí。

借园杂咏

成鹫

小池荒已久,春藕种来佳。xiǎo chí huāng yǐ jiǔ,chūn ǒu zhǒng lái jiā。
尘世能无染,真香静入怀。chén shì néng wú rǎn,zhēn xiāng jìng rù huái。
浅深随所托,清浊岂相垂。qiǎn shēn suí suǒ tuō,qīng zhuó qǐ xiāng chuí。
物理信如此,吾生未有涯。wù lǐ xìn rú cǐ,wú shēng wèi yǒu yá。

借园杂咏

成鹫

清明分善种,谷雨及时栽。qīng míng fēn shàn zhǒng,gǔ yǔ jí shí zāi。
即事堪怀古,长歌归去来。jí shì kān huái gǔ,zhǎng gē guī qù lái。
人无终岁力,花仅一秋开。rén wú zhōng suì lì,huā jǐn yī qiū kāi。
莫怪东篱下,沉吟日几回。mò guài dōng lí xià,chén yín rì jǐ huí。

借园杂咏

成鹫

箐篁三亩宅,落箨四无邻。qìng huáng sān mǔ zhái,luò tuò sì wú lín。
枝叶删将尽,萧条乃见真。zhī yè shān jiāng jǐn,xiāo tiáo nǎi jiàn zhēn。
去留惟便我,疏密不因人。qù liú wéi biàn wǒ,shū mì bù yīn rén。
恰好存孤干,风前倚病身。qià hǎo cún gū gàn,fēng qián yǐ bìng shēn。

借园杂咏

成鹫

每怜橙荫好,端坐挹清芬。měi lián chéng yīn hǎo,duān zuò yì qīng fēn。
近树安茶灶,移根傍水云。jìn shù ān chá zào,yí gēn bàng shuǐ yún。
八风深浩荡,一气自氤氲。bā fēng shēn hào dàng,yī qì zì yīn yūn。
莫漫伤憔悴,繁华不似君。mò màn shāng qiáo cuì,fán huá bù shì jūn。

借园杂咏

成鹫

古梅枝亚地,春老子偏繁。gǔ méi zhī yà dì,chūn lǎo zi piān fán。
惜绿斜开径,怜黄镇掩门。xī lǜ xié kāi jìng,lián huáng zhèn yǎn mén。
虫饥防钻核,蚁语诫伤根。chóng jī fáng zuān hé,yǐ yǔ jiè shāng gēn。
物我同生理,经年总避喧。wù wǒ tóng shēng lǐ,jīng nián zǒng bì xuān。

借园杂咏

成鹫

地宽榛莽遍,天迥露珠漙。dì kuān zhēn mǎng biàn,tiān jiǒng lù zhū tuán。
早出衣从湿,归来日已干。zǎo chū yī cóng shī,guī lái rì yǐ gàn。
长镵聊自托,被灶笑相看。zhǎng chán liáo zì tuō,bèi zào xiào xiāng kàn。
识得新州老,刍荛未可瞒。shí dé xīn zhōu lǎo,chú ráo wèi kě mán。

借园杂咏

成鹫

清泉供濯足,休笑道人顽。qīng quán gōng zhuó zú,xiū xiào dào rén wán。
等觉原平等,闲身岂有闲。děng jué yuán píng děng,xián shēn qǐ yǒu xián。
鹤归云外步,僧踏水中山。hè guī yún wài bù,sēng tà shuǐ zhōng shān。
两脚俱无著,相随且闭关。liǎng jiǎo jù wú zhù,xiāng suí qiě bì guān。
1626«3456789»