古诗词

赠谢邺门五十一诗

成鹫

坐中饮酒浮大白,听我山僧歌一拍。zuò zhōng yǐn jiǔ fú dà bái,tīng wǒ shān sēng gē yī pāi。
欲膴仕,毋识字。yù hū shì,wú shí zì。
要落魄,作词客。yào luò pò,zuò cí kè。
君不见里中黄口附青云,堂上主人生白发。jūn bù jiàn lǐ zhōng huáng kǒu fù qīng yún,táng shàng zhǔ rén shēng bái fā。
借问主人姓氏谁,昔之大谢今大儿。jiè wèn zhǔ rén xìng shì shuí,xī zhī dà xiè jīn dà ér。
生来凿破混沌窍,无端下笔能吟诗。shēng lái záo pò hùn dùn qiào,wú duān xià bǐ néng yín shī。
眼前作者少满意,与我先世称相知。yǎn qián zuò zhě shǎo mǎn yì,yǔ wǒ xiān shì chēng xiāng zhī。
先世知君非一日,临老结交交更密。xiān shì zhī jūn fēi yī rì,lín lǎo jié jiāo jiāo gèng mì。
我为儿时君作宾,名分凛凛如叔侄。wǒ wèi ér shí jūn zuò bīn,míng fēn lǐn lǐn rú shū zhí。
大人指君为我言,此是而翁老胶漆。dà rén zhǐ jūn wèi wǒ yán,cǐ shì ér wēng lǎo jiāo qī。
我常侧耳闻高谈,八窗四壁生烟岚。wǒ cháng cè ěr wén gāo tán,bā chuāng sì bì shēng yān lán。
我常披卷读佳句,恍如孤月明秋潭。wǒ cháng pī juǎn dú jiā jù,huǎng rú gū yuè míng qiū tán。
当时记忆十八九,至今脱误无二三。dāng shí jì yì shí bā jiǔ,zhì jīn tuō wù wú èr sān。
始知往事那可道,少壮渐衰衰复老。shǐ zhī wǎng shì nà kě dào,shǎo zhuàng jiàn shuāi shuāi fù lǎo。
更无面目干权贵,只有诗篇供潦倒。gèng wú miàn mù gàn quán guì,zhǐ yǒu shī piān gōng lǎo dào。
我去为僧君灌园,驴背相逢休草草。wǒ qù wèi sēng jūn guàn yuán,lǘ bèi xiāng féng xiū cǎo cǎo。
草草相逢能几回,海门春色去还来。cǎo cǎo xiāng féng néng jǐ huí,hǎi mén chūn sè qù hái lái。
置将世上难成事,罄取尊前未罄杯。zhì jiāng shì shàng nán chéng shì,qìng qǔ zūn qián wèi qìng bēi。
主人既尽杯中物,狂子狂歌歌未毕。zhǔ rén jì jǐn bēi zhōng wù,kuáng zi kuáng gē gē wèi bì。
我年四十二,君年五十一。wǒ nián sì shí èr,jūn nián wǔ shí yī。
从前岁月可奈何,剩有空文归石室。cóng qián suì yuè kě nài hé,shèng yǒu kōng wén guī shí shì。
得意失意只自知,羞与时人较名实。dé yì shī yì zhǐ zì zhī,xiū yǔ shí rén jiào míng shí。
弹我雍门琴,操君齐客瑟。dàn wǒ yōng mén qín,cāo jūn qí kè sè。
莫更觅知音,斫鼻今无质。mò gèng mì zhī yīn,zhuó bí jīn wú zhì。
莫待浊河清,龙门流汨汨。mò dài zhuó hé qīng,lóng mén liú mì mì。
但愿年年月月日日饮酒时,尽如今年今月与今日。dàn yuàn nián nián yuè yuè rì rì yǐn jiǔ shí,jǐn rú jīn nián jīn yuè yǔ jīn rì。
就中认取主人翁,当尊相见无相失。jiù zhōng rèn qǔ zhǔ rén wēng,dāng zūn xiāng jiàn wú xiāng shī。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

借园杂咏

成鹫

曾上飞云去,今来水石边。céng shàng fēi yún qù,jīn lái shuǐ shí biān。
临风振衣袂,回首忆当年。lín fēng zhèn yī mèi,huí shǒu yì dāng nián。
千仞何为者,七斤殊不然。qiān rèn hé wèi zhě,qī jīn shū bù rán。
老人新浴罢,抖擞息诸缘。lǎo rén xīn yù bà,dǒu sǒu xī zhū yuán。

借园杂咏

成鹫

儒门洵澹薄,吾道不萧条。rú mén xún dàn báo,wú dào bù xiāo tiáo。
午食喧群雀,春蔬盈一瓢。wǔ shí xuān qún què,chūn shū yíng yī piáo。
闻钟炊玉粒,洗钵闭松寮。wén zhōng chuī yù lì,xǐ bō bì sōng liáo。
差胜陶彭泽,长饥为折腰。chà shèng táo péng zé,zhǎng jī wèi zhé yāo。

借园杂咏

成鹫

闲园过宿雨,野水浸堂坳。xián yuán guò sù yǔ,yě shuǐ jìn táng ào。
渐觉多忙事,商量葺破茅。jiàn jué duō máng shì,shāng liàng qì pò máo。
远天收螮蝀,斜日织蟏蛸。yuǎn tiān shōu dì dōng,xié rì zhī xiāo shāo。
最羡云中鹤,高飞不定巢。zuì xiàn yún zhōng hè,gāo fēi bù dìng cháo。

借园杂咏

成鹫

兀兀成吾是,悠悠笑尔曹。wù wù chéng wú shì,yōu yōu xiào ěr cáo。
自从来此住,坐久不辞劳。zì cóng lái cǐ zhù,zuò jiǔ bù cí láo。
一榻空诸有,双趺送二毛。yī tà kōng zhū yǒu,shuāng fū sòng èr máo。
偶然舒两足,窗外月轮高。ǒu rán shū liǎng zú,chuāng wài yuè lún gāo。

借园杂咏

成鹫

闭门事行脚,当下息奔波。bì mén shì xíng jiǎo,dāng xià xī bēn bō。
一日能千里,诸方如我何。yī rì néng qiān lǐ,zhū fāng rú wǒ hé。
跛牂夸迅疾,夸父逊蹉跎。bǒ zāng kuā xùn jí,kuā fù xùn cuō tuó。
三匝清池去,香风吹芰荷。sān zā qīng chí qù,xiāng fēng chuī jì hé。

借园杂咏

成鹫

本欲成高咏,低吟背落花。běn yù chéng gāo yǒng,dī yín bèi luò huā。
隔樯人久立,多恐是诗家。gé qiáng rén jiǔ lì,duō kǒng shì shī jiā。
风细不关树,泉轻微漾沙。fēng xì bù guān shù,quán qīng wēi yàng shā。
此情俱寂寞,馀响送流霞。cǐ qíng jù jì mò,yú xiǎng sòng liú xiá。

借园杂咏

成鹫

偶然发清啸,飞出水云乡。ǒu rán fā qīng xiào,fēi chū shuǐ yún xiāng。
天籁一时寂,山风万里长。tiān lài yī shí jì,shān fēng wàn lǐ zhǎng。
苏门心自远,竹里老偏狂。sū mén xīn zì yuǎn,zhú lǐ lǎo piān kuáng。
谁是知音者,斯人未可忘。shuí shì zhī yīn zhě,sī rén wèi kě wàng。

借园杂咏

成鹫

人间天所忌,久雨阻经行。rén jiān tiān suǒ jì,jiǔ yǔ zǔ jīng xíng。
不放终宵月,空馀半夜明。bù fàng zhōng xiāo yuè,kōng yú bàn yè míng。
自来还自去,谁送复谁迎。zì lái hái zì qù,shuí sòng fù shuí yíng。
顾影无相识,唯闻屐齿声。gù yǐng wú xiāng shí,wéi wén jī chǐ shēng。

借园杂咏

成鹫

草屋近南亩,远风来渺冥。cǎo wū jìn nán mǔ,yuǎn fēng lái miǎo míng。
披襟纳凉驶,觌面识居亭。pī jīn nà liáng shǐ,dí miàn shí jū tíng。
虚室静生白,孤灯长自青。xū shì jìng shēng bái,gū dēng zhǎng zì qīng。
封姨许相过,从此撤疏棂。fēng yí xǔ xiāng guò,cóng cǐ chè shū líng。

借园杂咏

成鹫

所贵遮吾眼,方将理葛藤。suǒ guì zhē wú yǎn,fāng jiāng lǐ gé téng。
谁知斫轮处,犹有读书僧。shuí zhī zhuó lún chù,yóu yǒu dú shū sēng。
三冬无俗物,千古得良朋。sān dōng wú sú wù,qiān gǔ dé liáng péng。
翻笑东林老,逢人说上乘。fān xiào dōng lín lǎo,féng rén shuō shàng chéng。

借园杂咏

成鹫

年来惟善病,高枕水西楼。nián lái wéi shàn bìng,gāo zhěn shuǐ xī lóu。
独宿同孤鹤,闲眠笑老牛。dú sù tóng gū hè,xián mián xiào lǎo niú。
云阴山被薄,月满竹床幽。yún yīn shān bèi báo,yuè mǎn zhú chuáng yōu。
竟夜不成寐,无言自唱酬。jìng yè bù chéng mèi,wú yán zì chàng chóu。

借园杂咏

成鹫

频频相管带,处处惜光阴。pín pín xiāng guǎn dài,chù chù xī guāng yīn。
此意无人会,唯君知我深。cǐ yì wú rén huì,wéi jūn zhī wǒ shēn。
孤明虚一盼,静夜息三心。gū míng xū yī pàn,jìng yè xī sān xīn。
少小为形役,劳劳直至今。shǎo xiǎo wèi xíng yì,láo láo zhí zhì jīn。

借园杂咏

成鹫

高视薄云汉,书空止自谙。gāo shì báo yún hàn,shū kōng zhǐ zì ān。
眼边无怪事,指下有清谈。yǎn biān wú guài shì,zhǐ xià yǒu qīng tán。
真易何须画,圆伊不待三。zhēn yì hé xū huà,yuán yī bù dài sān。
玄珠归罔象,持此报同参。xuán zhū guī wǎng xiàng,chí cǐ bào tóng cān。

借园杂咏

成鹫

有客频相劝,言师道过严。yǒu kè pín xiāng quàn,yán shī dào guò yán。
蝇屯偏择秽,蜂聚却因甜。yíng tún piān zé huì,fēng jù què yīn tián。
苦节多成病,长饥为矫廉。kǔ jié duō chéng bìng,zhǎng jī wèi jiǎo lián。
殷勤谢来意,鱼掌岂能兼。yīn qín xiè lái yì,yú zhǎng qǐ néng jiān。

借园杂咏

成鹫

昨夜梦行脚,茫然失圣凡。zuó yè mèng xíng jiǎo,máng rán shī shèng fán。
有人坐盘石,云是补陀岩。yǒu rén zuò pán shí,yún shì bǔ tuó yán。
明月下沧海,长风吹布衫。míng yuè xià cāng hǎi,zhǎng fēng chuī bù shān。
觉来舒老眼,红日上松杉。jué lái shū lǎo yǎn,hóng rì shàng sōng shān。