古诗词

赠惟实师

成鹫

三岁小儿也道得,八十老翁行不得。sān suì xiǎo ér yě dào dé,bā shí lǎo wēng xíng bù dé。
斯言勘破天下人,谩向颠毛争白黑。sī yán kān pò tiān xià rén,mán xiàng diān máo zhēng bái hēi。
惟公老矣胡为哉,眼如古佛心婴孩。wéi gōng lǎo yǐ hú wèi zāi,yǎn rú gǔ fú xīn yīng hái。
自夸筋力过少壮,一日下山能几回。zì kuā jīn lì guò shǎo zhuàng,yī rì xià shān néng jǐ huí。
下山相问何从去,攓蓬独与骷髅语。xià shān xiāng wèn hé cóng qù,qiān péng dú yǔ kū lóu yǔ。
有时聚火煅坭牛,卓午烧泉散行路。yǒu shí jù huǒ duàn ní niú,zhuó wǔ shāo quán sàn xíng lù。
往还十日九带星,入门洗脚翻金经。wǎng hái shí rì jiǔ dài xīng,rù mén xǐ jiǎo fān jīn jīng。
冷钟冷磬破墙壁,世人两耳不得听。lěng zhōng lěng qìng pò qiáng bì,shì rén liǎng ěr bù dé tīng。
我闻当今大禅宿,满口狐涎水漉漉。wǒ wén dāng jīn dà chán sù,mǎn kǒu hú xián shuǐ lù lù。
何如此公踏实地,慧且不修宁有福。hé rú cǐ gōng tà shí dì,huì qiě bù xiū níng yǒu fú。
山僧忆昨四年前,星星短发垂两肩。shān sēng yì zuó sì nián qián,xīng xīng duǎn fā chuí liǎng jiān。
与公相见发大笑,腐儒亦复谈枯禅。yǔ gōng xiāng jiàn fā dà xiào,fǔ rú yì fù tán kū chán。
须臾天昏风雨恶,头上乌纱吹折角。xū yú tiān hūn fēng yǔ è,tóu shàng wū shā chuī zhé jiǎo。
发长世短可怜生,善来比丘缘剃落。fā zhǎng shì duǎn kě lián shēng,shàn lái bǐ qiū yuán tì luò。
咄哉往事勿复云,眼前有道不可闻。duō zāi wǎng shì wù fù yún,yǎn qián yǒu dào bù kě wén。
看公却似山中月,我作长天一片云。kàn gōng què shì shān zhōng yuè,wǒ zuò zhǎng tiān yī piàn yún。
片云明月何曾隔,公在山南我山北。piàn yún míng yuè hé céng gé,gōng zài shān nán wǒ shān běi。
但愿长从老赵州,庭前勘取孤生柏。dàn yuàn zhǎng cóng lǎo zhào zhōu,tíng qián kān qǔ gū shēng bǎi。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

九秋杂咏

成鹫

太虚本无质,幻迹偶因风。tài xū běn wú zhì,huàn jì ǒu yīn fēng。
日月涳蒙外,星河淡荡中。rì yuè kōng méng wài,xīng hé dàn dàng zhōng。
影边消伏暑,天际失奇峰。yǐng biān xiāo fú shǔ,tiān jì shī qí fēng。
莫讶人情薄,炎凉到处同。mò yà rén qíng báo,yán liáng dào chù tóng。

九秋杂咏

成鹫

繁华难久住,摇落得轻身。fán huá nán jiǔ zhù,yáo luò dé qīng shēn。
远近随风力,高低逐日轮。yuǎn jìn suí fēng lì,gāo dī zhú rì lún。
纸鸢云外线,野马路旁尘。zhǐ yuān yún wài xiàn,yě mǎ lù páng chén。
悟得循环理,相逢总未真。wù dé xún huán lǐ,xiāng féng zǒng wèi zhēn。

九秋杂咏

成鹫

落叶树边屋,树边人独行。luò yè shù biān wū,shù biān rén dú xíng。
远风一萧瑟,林响自鏦铮。yuǎn fēng yī xiāo sè,lín xiǎng zì cōng zhēng。
入耳吾将老,无心鸟不惊。rù ěr wú jiāng lǎo,wú xīn niǎo bù jīng。
从来知此意,南郭古先生。cóng lái zhī cǐ yì,nán guō gǔ xiān shēng。

九秋杂咏

成鹫

寂寞秋原寺,霜钟韵最幽。jì mò qiū yuán sì,shuāng zhōng yùn zuì yōu。
数声生殿角,一夜白人头。shù shēng shēng diàn jiǎo,yī yè bái rén tóu。
皛皛月当枕,萧萧风满楼。xiǎo xiǎo yuè dāng zhěn,xiāo xiāo fēng mǎn lóu。
何能此时节,还起景阳愁。hé néng cǐ shí jié,hái qǐ jǐng yáng chóu。

九秋杂咏

成鹫

泗滨一片石,万古知音难。sì bīn yī piàn shí,wàn gǔ zhī yīn nán。
野老无心击,西风过耳寒。yě lǎo wú xīn jī,xī fēng guò ěr hán。
韵高泉并落,声冷叶先乾。yùn gāo quán bìng luò,shēng lěng yè xiān qián。
历历谁相委,蒲团夜正阑。lì lì shuí xiāng wěi,pú tuán yè zhèng lán。

九秋杂咏

成鹫

霜色满庭莎,青青奈若何。shuāng sè mǎn tíng shā,qīng qīng nài ruò hé。
渐看蜗篆少,唯有鹤行多。jiàn kàn wō zhuàn shǎo,wéi yǒu hè xíng duō。
晚步痕添屐,朝眠绿上蓑。wǎn bù hén tiān jī,cháo mián lǜ shàng suō。
野情闲不厌,车辙莫频过。yě qíng xián bù yàn,chē zhé mò pín guò。

九秋杂咏

成鹫

生涯在南亩,早晚及西成。shēng yá zài nán mǔ,zǎo wǎn jí xī chéng。
旧业蒹葭外,新凉袯襫轻。jiù yè jiān jiā wài,xīn liáng bó shì qīng。
自牛眠露草,黄雀啄香粳。zì niú mián lù cǎo,huáng què zhuó xiāng jīng。
共有丰年庆,家家社鼓鸣。gòng yǒu fēng nián qìng,jiā jiā shè gǔ míng。

九秋杂咏

成鹫

远浦霜天晚,寒江浅浅宜。yuǎn pǔ shuāng tiān wǎn,hán jiāng qiǎn qiǎn yí。
荻花螺女折,渔火射工吹。dí huā luó nǚ zhé,yú huǒ shè gōng chuī。
有鹤量沙碛,无鱼上钓丝。yǒu hè liàng shā qì,wú yú shàng diào sī。
棹歌人独往,凉月浸涟漪。zhào gē rén dú wǎng,liáng yuè jìn lián yī。

九秋杂咏

成鹫

秋色净如练,秋潭泻似雷。qiū sè jìng rú liàn,qiū tán xiè shì léi。
霜威从地起,花雨自天来。shuāng wēi cóng dì qǐ,huā yǔ zì tiān lái。
激石喧云碓,分流入茗杯。jī shí xuān yún duì,fēn liú rù míng bēi。
谁知空谷里,有客探泉回。shuí zhī kōng gǔ lǐ,yǒu kè tàn quán huí。

八影

成鹫

满院春光薄,阴晴不自持。mǎn yuàn chūn guāng báo,yīn qíng bù zì chí。
色香无着处,高下总低枝。sè xiāng wú zhe chù,gāo xià zǒng dī zhī。
古月当中见,天风匝地吹。gǔ yuè dāng zhōng jiàn,tiān fēng zā dì chuī。
与君同寂寞,疏雨闭门时。yǔ jūn tóng jì mò,shū yǔ bì mén shí。

八影

成鹫

不辨劳亭色,谁知远别心。bù biàn láo tíng sè,shuí zhī yuǎn bié xīn。
大堤多近水,斜日渐移阴。dà dī duō jìn shuǐ,xié rì jiàn yí yīn。
叠浪生平地,新条暗旧林。dié làng shēng píng dì,xīn tiáo àn jiù lín。
东风太无赖,摇曳碧阶深。dōng fēng tài wú lài,yáo yè bì jiē shēn。

八影

成鹫

一片横塘月,芙蓉镜里看。yī piàn héng táng yuè,fú róng jìng lǐ kàn。
参差栖鹭迹,掩映钓鱼竿。cān chà qī lù jì,yǎn yìng diào yú gān。
叶覆青油幕,花擎白玉盘。yè fù qīng yóu mù,huā qíng bái yù pán。
涉江归去晚,北斗正阑干。shè jiāng guī qù wǎn,běi dòu zhèng lán gàn。

八影

成鹫

何用直干霄,低垂近寂寥。hé yòng zhí gàn xiāo,dī chuí jìn jì liáo。
闲窗添个个,虚室静萧萧。xián chuāng tiān gè gè,xū shì jìng xiāo xiāo。
白日心先远,青云路转遥。bái rì xīn xiān yuǎn,qīng yún lù zhuǎn yáo。
此君不可见,形影两无聊。cǐ jūn bù kě jiàn,xíng yǐng liǎng wú liáo。

八影

成鹫

秋色与心清,秋花剌眼明。qiū sè yǔ xīn qīng,qiū huā lá yǎn míng。
南山天一角,沧海月三更。nán shān tiān yī jiǎo,cāng hǎi yuè sān gèng。
爱此孤光合,因之逸兴生。ài cǐ gū guāng hé,yīn zhī yì xīng shēng。
翛然陈迹外,相对两忘名。xiāo rán chén jì wài,xiāng duì liǎng wàng míng。

八影

成鹫

古桐高百尺,全体含宫商。gǔ tóng gāo bǎi chǐ,quán tǐ hán gōng shāng。
偶尔见孤影,要之非所长。ǒu ěr jiàn gū yǐng,yào zhī fēi suǒ zhǎng。
疏枝凋玉露,片月堕银床。shū zhī diāo yù lù,piàn yuè duò yín chuáng。
我亦和光者,相期在善藏。wǒ yì hé guāng zhě,xiāng qī zài shàn cáng。
16261234567»