古诗词

初入鼎湖赋事

成鹫

羚羊峡束牂牁注,群峰阖辟如门户。líng yáng xiá shù zāng kē zhù,qún fēng hé pì rú mén hù。
雾蒸霞蔚庆云深,龙降虎伏师王踞。wù zhēng xiá wèi qìng yún shēn,lóng jiàng hǔ fú shī wáng jù。
相闻邃古轩辕翁,此地曾来开鼓铸。xiāng wén suì gǔ xuān yuán wēng,cǐ dì céng lái kāi gǔ zhù。
范成神鼎即登遐,留与空王作常住。fàn chéng shén dǐng jí dēng xiá,liú yǔ kōng wáng zuò cháng zhù。
云顶老人手眼高,开辟恰当无佛处。yún dǐng lǎo rén shǒu yǎn gāo,kāi pì qià dāng wú fú chù。
一区金地万山中,丹梯锁断红尘路。yī qū jīn dì wàn shān zhōng,dān tī suǒ duàn hóng chén lù。
钟磬出林天籁空,松杉匝地秋声聚。zhōng qìng chū lín tiān lài kōng,sōng shān zā dì qiū shēng jù。
磴转羊肠过九回,石横虹影凡三度。dèng zhuǎn yáng cháng guò jiǔ huí,shí héng hóng yǐng fán sān dù。
芒鞋踏破岭头云,铁钵饶探石中乳。máng xié tà pò lǐng tóu yún,tiě bō ráo tàn shí zhōng rǔ。
隔山隐隐有人声,举头乍与孤僧遇。gé shān yǐn yǐn yǒu rén shēng,jǔ tóu zhà yǔ gū sēng yù。
手携杖笠摘茶回,相呼相唤同归去。shǒu xié zhàng lì zhāi chá huí,xiāng hū xiāng huàn tóng guī qù。
白犬林间不吠人,玄豹山中方泽雾。bái quǎn lín jiān bù fèi rén,xuán bào shān zhōng fāng zé wù。
三堂寂历四门开,百万人天拥调御。sān táng jì lì sì mén kāi,bǎi wàn rén tiān yōng diào yù。
孤峰顶上铁浮屠,多宝庄严万德具。gū fēng dǐng shàng tiě fú tú,duō bǎo zhuāng yán wàn dé jù。
七层六面面一灯,灯灯相映交回互。qī céng liù miàn miàn yī dēng,dēng dēng xiāng yìng jiāo huí hù。
天花天乐下香台,设利流辉遍赡部。tiān huā tiān lè xià xiāng tái,shè lì liú huī biàn shàn bù。
夜来宝镜出匣光,高挂东山无影树。yè lái bǎo jìng chū xiá guāng,gāo guà dōng shān wú yǐng shù。
一时龙象斫额看,争向指中寻顾兔。yī shí lóng xiàng zhuó é kàn,zhēng xiàng zhǐ zhōng xún gù tù。
无端笑倒老瞿昙,直下金轮行七步。wú duān xiào dào lǎo qú tán,zhí xià jīn lún xíng qī bù。
大家稽首大法王,不辨龙蛇与缁素。dà jiā jī shǒu dà fǎ wáng,bù biàn lóng shé yǔ zī sù。
归堂坐爱月孤明,板响钟鸣天又曙。guī táng zuò ài yuè gū míng,bǎn xiǎng zhōng míng tiān yòu shǔ。
起来却与老僧期,策杖前峰观瀑布。qǐ lái què yǔ lǎo sēng qī,cè zhàng qián fēng guān pù bù。
水帘朝卷风雨生,石发晴梳鱼蛤露。shuǐ lián cháo juǎn fēng yǔ shēng,shí fā qíng shū yú há lù。
坐久不知云出门,百衲惊寒毛发竖。zuò jiǔ bù zhī yún chū mén,bǎi nà jīng hán máo fā shù。
山穷水尽悄无人,侧耳如闻隔溪语。shān qióng shuǐ jǐn qiāo wú rén,cè ěr rú wén gé xī yǔ。
绝壁闻声不可寻,断崖欲度难飞渡。jué bì wén shēng bù kě xún,duàn yá yù dù nán fēi dù。
攀藤直上最高峰,始会蒲团好安措。pān téng zhí shàng zuì gāo fēng,shǐ huì pú tuán hǎo ān cuò。
半闲云住半闲僧,品字柴头三橛芋。bàn xián yún zhù bàn xián sēng,pǐn zì chái tóu sān jué yù。
山僧久拟谢尘绿,是处真堪送衰暮。shān sēng jiǔ nǐ xiè chén lǜ,shì chù zhēn kān sòng shuāi mù。
自信贫儿免盗憎,薄福不消神鬼护。zì xìn pín ér miǎn dào zēng,báo fú bù xiāo shén guǐ hù。
但须半把茅盖头,誓不因人求解悟。dàn xū bàn bǎ máo gài tóu,shì bù yīn rén qiú jiě wù。
归来举似阿阇黎,多谢山中好盐醋。guī lái jǔ shì ā dū lí,duō xiè shān zhōng hǎo yán cù。
愿将骨董换空拳,拚与人张杂货铺。yuàn jiāng gǔ dǒng huàn kōng quán,pàn yǔ rén zhāng zá huò pù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

东林七问

成鹫

屏迹茅檐下,追随日以疏。píng jì máo yán xià,zhuī suí rì yǐ shū。
偶然到城市,未免识侬渠。ǒu rán dào chéng shì,wèi miǎn shí nóng qú。
造物静相对,此身常有馀。zào wù jìng xiāng duì,cǐ shēn cháng yǒu yú。
何时谢形役,不敢惜离居。hé shí xiè xíng yì,bù gǎn xī lí jū。

东林七问

成鹫

古道接桑麻,仙源入望赊。gǔ dào jiē sāng má,xiān yuán rù wàng shē。
避秦人去后,无复种桃花。bì qín rén qù hòu,wú fù zhǒng táo huā。
岐路伤萍梗,逢溪问钓槎。qí lù shāng píng gěng,féng xī wèn diào chá。
隔江何处所,或恐是吾家。gé jiāng hé chù suǒ,huò kǒng shì wú jiā。

东林七问

成鹫

老去懒耕田,秋来愿有年。lǎo qù lǎn gēng tián,qiū lái yuàn yǒu nián。
每从桥下卜,频解杖头钱。měi cóng qiáo xià bo,pín jiě zhàng tóu qián。
南地三冬雪,西畴万井烟。nán dì sān dōng xuě,xī chóu wàn jǐng yān。
农谈昨如此,曾否不虚传。nóng tán zuó rú cǐ,céng fǒu bù xū chuán。

东林七问

成鹫

高枕得无事,出门胥有营。gāo zhěn dé wú shì,chū mén xū yǒu yíng。
红尘骑马客,白发听鸡声。hóng chén qí mǎ kè,bái fā tīng jī shēng。
茅屋闲将老,蒲团坐到明。máo wū xián jiāng lǎo,pú tuán zuò dào míng。
相看同此意,谁浊更谁清。xiāng kàn tóng cǐ yì,shuí zhuó gèng shuí qīng。

东林七问

成鹫

相知无厚薄,相见有疏亲。xiāng zhī wú hòu báo,xiāng jiàn yǒu shū qīn。
偶尔逢新识,悠然思古人。ǒu ěr féng xīn shí,yōu rán sī gǔ rén。
阅穷千载事,赢得半生贫。yuè qióng qiān zài shì,yíng dé bàn shēng pín。
何似秦灰后,金张早致身。hé shì qín huī hòu,jīn zhāng zǎo zhì shēn。

东林七问

成鹫

往往难平事,烦君几濯磨。wǎng wǎng nán píng shì,fán jūn jǐ zhuó mó。
风尘频抖擞,岁月易蹉跎。fēng chén pín dǒu sǒu,suì yuè yì cuō tuó。
钟虡消兵器,铅刀当太阿。zhōng jù xiāo bīng qì,qiān dāo dāng tài ā。
不知三寸管,谁较杀人多。bù zhī sān cùn guǎn,shuí jiào shā rén duō。

后七问

成鹫

我有千古恨,高高将听卑。wǒ yǒu qiān gǔ hèn,gāo gāo jiāng tīng bēi。
亦知曾补后,不似未分时。yì zhī céng bǔ hòu,bù shì wèi fēn shí。
得气清何少,流光照或私。dé qì qīng hé shǎo,liú guāng zhào huò sī。
可能空阔外,容我管中窥。kě néng kōng kuò wài,róng wǒ guǎn zhōng kuī。

后七问

成鹫

不辨谁宾主,何因有往还。bù biàn shuí bīn zhǔ,hé yīn yǒu wǎng hái。
怜君时一顾,笑我未能闲。lián jūn shí yī gù,xiào wǒ wèi néng xián。
世态胶难合,前尘迹可删。shì tài jiāo nán hé,qián chén jì kě shān。
终当事韬晦,相待掩重关。zhōng dāng shì tāo huì,xiāng dài yǎn zhòng guān。

后七问

成鹫

扰扰役车尘,悠悠失路人。rǎo rǎo yì chē chén,yōu yōu shī lù rén。
九衢多覆辙,一往几埋轮。jiǔ qú duō fù zhé,yī wǎng jǐ mái lún。
我亦自兹去,相逢笑有因。wǒ yì zì zī qù,xiāng féng xiào yǒu yīn。
别寻林下叟,回指故山春。bié xún lín xià sǒu,huí zhǐ gù shān chūn。

后七问

成鹫

空瓶无俗物,破甑久生尘。kōng píng wú sú wù,pò zèng jiǔ shēng chén。
比日事田圃,占年拜水神。bǐ rì shì tián pǔ,zhàn nián bài shuǐ shén。
审能免沟壑,不敢慕陈因。shěn néng miǎn gōu hè,bù gǎn mù chén yīn。
愿得长如此,终身作野人。yuàn dé zhǎng rú cǐ,zhōng shēn zuò yě rén。

后七问

成鹫

孤灯坐终夕,坐久灯力微。gū dēng zuò zhōng xī,zuò jiǔ dēng lì wēi。
晓漏知多少,邻鸡闻庶几。xiǎo lòu zhī duō shǎo,lín jī wén shù jǐ。
病躯慵下榻,花气促披衣。bìng qū yōng xià tà,huā qì cù pī yī。
笑问儿童道,晨星稀未稀。xiào wèn ér tóng dào,chén xīng xī wèi xī。

后七问

成鹫

自从闻鬼哭,不复更摊书。zì cóng wén guǐ kū,bù fù gèng tān shū。
渐觉乌成马,无心獭祭鱼。jiàn jué wū chéng mǎ,wú xīn tǎ jì yú。
偶来观越绝,相失半秦馀。ǒu lái guān yuè jué,xiāng shī bàn qín yú。
稽首空王问,三伊如不如。jī shǒu kōng wáng wèn,sān yī rú bù rú。

后七问

成鹫

举世争雄日,何妨独守雌。jǔ shì zhēng xióng rì,hé fáng dú shǒu cí。
冤亲平等视,风雨寂寥为。yuān qīn píng děng shì,fēng yǔ jì liáo wèi。
浩气销能否,全身付与谁。hào qì xiāo néng fǒu,quán shēn fù yǔ shuí。
一弹三太息,惟许湛卢知。yī dàn sān tài xī,wéi xǔ zhàn lú zhī。

十闰诗

成鹫

北里休蚕绩,西畴罢耦耕。běi lǐ xiū cán jì,xī chóu bà ǒu gēng。
又来看灯市,相伴入春城。yòu lái kàn dēng shì,xiāng bàn rù chūn chéng。
好月光仍满,清宵昼欲平。hǎo yuè guāng réng mǎn,qīng xiāo zhòu yù píng。
旧时按歌地,犹有绕梁声。jiù shí àn gē dì,yóu yǒu rào liáng shēng。

十闰诗

成鹫

花发朝还暮,花时去复回。huā fā cháo hái mù,huā shí qù fù huí。
方将踏青候,又逐看花来。fāng jiāng tà qīng hòu,yòu zhú kàn huā lái。
所惜韶华老,频教羯鼓催。suǒ xī sháo huá lǎo,pín jiào jié gǔ cuī。
春风如有待,不放刺桐开。chūn fēng rú yǒu dài,bù fàng cì tóng kāi。