古诗词

初入鼎湖赋事

成鹫

羚羊峡束牂牁注,群峰阖辟如门户。líng yáng xiá shù zāng kē zhù,qún fēng hé pì rú mén hù。
雾蒸霞蔚庆云深,龙降虎伏师王踞。wù zhēng xiá wèi qìng yún shēn,lóng jiàng hǔ fú shī wáng jù。
相闻邃古轩辕翁,此地曾来开鼓铸。xiāng wén suì gǔ xuān yuán wēng,cǐ dì céng lái kāi gǔ zhù。
范成神鼎即登遐,留与空王作常住。fàn chéng shén dǐng jí dēng xiá,liú yǔ kōng wáng zuò cháng zhù。
云顶老人手眼高,开辟恰当无佛处。yún dǐng lǎo rén shǒu yǎn gāo,kāi pì qià dāng wú fú chù。
一区金地万山中,丹梯锁断红尘路。yī qū jīn dì wàn shān zhōng,dān tī suǒ duàn hóng chén lù。
钟磬出林天籁空,松杉匝地秋声聚。zhōng qìng chū lín tiān lài kōng,sōng shān zā dì qiū shēng jù。
磴转羊肠过九回,石横虹影凡三度。dèng zhuǎn yáng cháng guò jiǔ huí,shí héng hóng yǐng fán sān dù。
芒鞋踏破岭头云,铁钵饶探石中乳。máng xié tà pò lǐng tóu yún,tiě bō ráo tàn shí zhōng rǔ。
隔山隐隐有人声,举头乍与孤僧遇。gé shān yǐn yǐn yǒu rén shēng,jǔ tóu zhà yǔ gū sēng yù。
手携杖笠摘茶回,相呼相唤同归去。shǒu xié zhàng lì zhāi chá huí,xiāng hū xiāng huàn tóng guī qù。
白犬林间不吠人,玄豹山中方泽雾。bái quǎn lín jiān bù fèi rén,xuán bào shān zhōng fāng zé wù。
三堂寂历四门开,百万人天拥调御。sān táng jì lì sì mén kāi,bǎi wàn rén tiān yōng diào yù。
孤峰顶上铁浮屠,多宝庄严万德具。gū fēng dǐng shàng tiě fú tú,duō bǎo zhuāng yán wàn dé jù。
七层六面面一灯,灯灯相映交回互。qī céng liù miàn miàn yī dēng,dēng dēng xiāng yìng jiāo huí hù。
天花天乐下香台,设利流辉遍赡部。tiān huā tiān lè xià xiāng tái,shè lì liú huī biàn shàn bù。
夜来宝镜出匣光,高挂东山无影树。yè lái bǎo jìng chū xiá guāng,gāo guà dōng shān wú yǐng shù。
一时龙象斫额看,争向指中寻顾兔。yī shí lóng xiàng zhuó é kàn,zhēng xiàng zhǐ zhōng xún gù tù。
无端笑倒老瞿昙,直下金轮行七步。wú duān xiào dào lǎo qú tán,zhí xià jīn lún xíng qī bù。
大家稽首大法王,不辨龙蛇与缁素。dà jiā jī shǒu dà fǎ wáng,bù biàn lóng shé yǔ zī sù。
归堂坐爱月孤明,板响钟鸣天又曙。guī táng zuò ài yuè gū míng,bǎn xiǎng zhōng míng tiān yòu shǔ。
起来却与老僧期,策杖前峰观瀑布。qǐ lái què yǔ lǎo sēng qī,cè zhàng qián fēng guān pù bù。
水帘朝卷风雨生,石发晴梳鱼蛤露。shuǐ lián cháo juǎn fēng yǔ shēng,shí fā qíng shū yú há lù。
坐久不知云出门,百衲惊寒毛发竖。zuò jiǔ bù zhī yún chū mén,bǎi nà jīng hán máo fā shù。
山穷水尽悄无人,侧耳如闻隔溪语。shān qióng shuǐ jǐn qiāo wú rén,cè ěr rú wén gé xī yǔ。
绝壁闻声不可寻,断崖欲度难飞渡。jué bì wén shēng bù kě xún,duàn yá yù dù nán fēi dù。
攀藤直上最高峰,始会蒲团好安措。pān téng zhí shàng zuì gāo fēng,shǐ huì pú tuán hǎo ān cuò。
半闲云住半闲僧,品字柴头三橛芋。bàn xián yún zhù bàn xián sēng,pǐn zì chái tóu sān jué yù。
山僧久拟谢尘绿,是处真堪送衰暮。shān sēng jiǔ nǐ xiè chén lǜ,shì chù zhēn kān sòng shuāi mù。
自信贫儿免盗憎,薄福不消神鬼护。zì xìn pín ér miǎn dào zēng,báo fú bù xiāo shén guǐ hù。
但须半把茅盖头,誓不因人求解悟。dàn xū bàn bǎ máo gài tóu,shì bù yīn rén qiú jiě wù。
归来举似阿阇黎,多谢山中好盐醋。guī lái jǔ shì ā dū lí,duō xiè shān zhōng hǎo yán cù。
愿将骨董换空拳,拚与人张杂货铺。yuàn jiāng gǔ dǒng huàn kōng quán,pàn yǔ rén zhāng zá huò pù。

成鹫

成鹫,俗姓方,名颛恺,字趾麟。出家后法名光鹫,字即山;后易名成鹫,字迹删。广东番禺人。明举人方国骅之子。年十三补诸生。以时世苦乱,于清圣祖康熙十六年(一六七七)自行落发,康熙二十年禀受十戒。曾住会同县(今琼海)多异山海潮岩灵泉寺、香山县(今中山)东林庵、澳门普济禅院、广州河南大通寺、肇庆鼎湖山庆云寺,为当时著名遗民僧。工诗文,一时名卿巨公多与往还。论者谓其文源于《周易》,变化于《庄》《骚》,其诗在灵运、香山之间。年八十五圆寂于广州。著有《楞严经直说》、《道德经直说》、《鼎湖山志》、《鹿湖近草》、《咸陟堂诗文集》等。清道光《广东通志》卷三二八有传。 成鹫的作品>>

猜您喜欢

十九秋

成鹫

寂寞蒹葭外,微茫见佛灯。jì mò jiān jiā wài,wēi máng jiàn fú dēng。
数株红树下,一个白头僧。shù zhū hóng shù xià,yī gè bái tóu sēng。
露冷先藏鹤,林虚静爱鹰。lù lěng xiān cáng hè,lín xū jìng ài yīng。
西风动幡影,无语问南能。xī fēng dòng fān yǐng,wú yǔ wèn nán néng。

十九秋

成鹫

落叶不到地,远风时在林。luò yè bù dào dì,yuǎn fēng shí zài lín。
有人骑瘦马,终日拍鞍吟。yǒu rén qí shòu mǎ,zhōng rì pāi ān yín。
草色惊心老,霜痕刺眼深。cǎo sè jīng xīn lǎo,shuāng hén cì yǎn shēn。
如何行路客,容易说登临。rú hé xíng lù kè,róng yì shuō dēng lín。

十九秋

成鹫

空谷无人处,高泉间落霞。kōng gǔ wú rén chù,gāo quán jiān luò xiá。
寒光投涧直,悬影入云斜。hán guāng tóu jiàn zhí,xuán yǐng rù yún xié。
八月山有雪,二时天雨花。bā yuè shān yǒu xuě,èr shí tiān yǔ huā。
老僧观不足,飞沫湿袈裟。lǎo sēng guān bù zú,fēi mò shī jiā shā。

十九秋

成鹫

一所尖头屋,千山落木风。yī suǒ jiān tóu wū,qiān shān luò mù fēng。
日斜葭菼外,人在寂寥中。rì xié jiā tǎn wài,rén zài jì liáo zhōng。
倚树见归鸟,开轩闻草虫。yǐ shù jiàn guī niǎo,kāi xuān wén cǎo chóng。
转嫌邻舍近,隔水结茅篷。zhuǎn xián lín shě jìn,gé shuǐ jié máo péng。

十九秋

成鹫

村童喧北里,野老报西成。cūn tóng xuān běi lǐ,yě lǎo bào xī chéng。
掩豆豚肩小,吹豳羯鼓鸣。yǎn dòu tún jiān xiǎo,chuī bīn jié gǔ míng。
神鸦飞食肉,社鼠坐分羹。shén yā fēi shí ròu,shè shǔ zuò fēn gēng。
醉舞黄花下,巫阳象版轻。zuì wǔ huáng huā xià,wū yáng xiàng bǎn qīng。

十九秋

成鹫

我亦有仙骨,高居远俗尘。wǒ yì yǒu xiān gǔ,gāo jū yuǎn sú chén。
不因吹笛处,谁识倚楼人。bù yīn chuī dí chù,shuí shí yǐ lóu rén。
山色开三面,秋空无四邻。shān sè kāi sān miàn,qiū kōng wú sì lín。
超然群动外,日月逐闲身。chāo rán qún dòng wài,rì yuè zhú xián shēn。

十九秋

成鹫

下流不可处,众浊难为清。xià liú bù kě chù,zhòng zhuó nán wèi qīng。
最爱荒塘水,能留孤月明。zuì ài huāng táng shuǐ,néng liú gū yuè míng。
烟波秋潋滟,荇藻夜纵横。yān bō qiū liàn yàn,xìng zǎo yè zòng héng。
取次坚冰近,春来草又生。qǔ cì jiān bīng jìn,chūn lái cǎo yòu shēng。

十九秋

成鹫

白草经年戍,黄花万里情。bái cǎo jīng nián shù,huáng huā wàn lǐ qíng。
秋风度天堑,落叶满边城。qiū fēng dù tiān qiàn,luò yè mǎn biān chéng。
壮士犹编伍,将军未厌兵。zhuàng shì yóu biān wǔ,jiāng jūn wèi yàn bīng。
主人恩尚浅,七尺为谁轻。zhǔ rén ēn shàng qiǎn,qī chǐ wèi shuí qīng。

十九秋

成鹫

爱尔本无我,逢秋识故人。ài ěr běn wú wǒ,féng qiū shí gù rén。
滞形还偶影,顾笑复怜颦。zhì xíng hái ǒu yǐng,gù xiào fù lián pín。
虚室自生白,太空谁写真。xū shì zì shēng bái,tài kōng shuí xiě zhēn。
所嗟承弁鬓,一见一回新。suǒ jiē chéng biàn bìn,yī jiàn yī huí xīn。

十九秋

成鹫

白蘋红桕岸,孑孑幔旗高。bái píng hóng jiù àn,jié jié màn qí gāo。
沉醉归吟客,凉风吹毙袍。chén zuì guī yín kè,liáng fēng chuī bì páo。
长卿新酒保,公瑾旧醇醪。zhǎng qīng xīn jiǔ bǎo,gōng jǐn jiù chún láo。
相见芭蕉道,枯禅笑我曹。xiāng jiàn bā jiāo dào,kū chán xiào wǒ cáo。

十九秋

成鹫

华亭人去后,湖海几经秋。huá tíng rén qù hòu,hú hǎi jǐ jīng qiū。
留得一竿竹,闲来坐钓舟。liú dé yī gān zhú,xián lái zuò diào zhōu。
百年参水鹤,一笑狎沙鸥。bǎi nián cān shuǐ hè,yī xiào xiá shā ōu。
相劝桐江老,青蓑换黑裘。xiāng quàn tóng jiāng lǎo,qīng suō huàn hēi qiú。

十九秋

成鹫

不道秋烟浅,山光淡几重。bù dào qiū yān qiǎn,shān guāng dàn jǐ zhòng。
晓来看远岫,飞去最高峰。xiǎo lái kàn yuǎn xiù,fēi qù zuì gāo fēng。
月恨冰壶小,云添水墨浓。yuè hèn bīng hú xiǎo,yún tiān shuǐ mò nóng。
渺然闻见外,清籁散疏钟。miǎo rán wén jiàn wài,qīng lài sàn shū zhōng。

十九秋

成鹫

瓜蔬秋未晚,姜桂老偏宜。guā shū qiū wèi wǎn,jiāng guì lǎo piān yí。
物理洵如此,吾生定不疑。wù lǐ xún rú cǐ,wú shēng dìng bù yí。
根苗凭地力,烹瀹在人为。gēn miáo píng dì lì,pēng yuè zài rén wèi。
莫漫遗黄叶,随流自不知。mò màn yí huáng yè,suí liú zì bù zhī。

十九秋

成鹫

檐前凉雨过,灯下落花频。yán qián liáng yǔ guò,dēng xià luò huā pín。
万古无穷事,三更不寐人。wàn gǔ wú qióng shì,sān gèng bù mèi rén。
秋光成一片,老景自相亲。qiū guāng chéng yī piàn,lǎo jǐng zì xiāng qīn。
寂寞消难得,平分与隔邻。jì mò xiāo nán dé,píng fēn yǔ gé lín。

十九秋

成鹫

大地同明月,一人弹素琴。dà dì tóng míng yuè,yī rén dàn sù qín。
秋声入枯木,馀响在空林。qiū shēng rù kū mù,yú xiǎng zài kōng lín。
偶尔写情性,翛然无古今。ǒu ěr xiě qíng xìng,xiāo rán wú gǔ jīn。
钟期如可作,犹恐未知音。zhōng qī rú kě zuò,yóu kǒng wèi zhī yīn。