古诗词

送王给事

夏寅

一语回天事已难,朝居青琐暮蓝关。yī yǔ huí tiān shì yǐ nán,cháo jū qīng suǒ mù lán guān。
冰霜夜结孤臣思,花柳春融逐客颜。bīng shuāng yè jié gū chén sī,huā liǔ chūn róng zhú kè yán。
楚树荒凉三户县,越山重叠五溪蛮。chǔ shù huāng liáng sān hù xiàn,yuè shān zhòng dié wǔ xī mán。
殊方本较长沙远,只是皇恩许便还。shū fāng běn jiào zhǎng shā yuǎn,zhǐ shì huáng ēn xǔ biàn hái。

夏寅

明松江府华亭人,字正夫,一字时正,号止庵。正统十三年进士。除南京吏部主事,历郎中。成化初迁江西按察副使,官至山东右布政使。清直无党援,曾谓君子有三惜:此生不学,一可惜。此日闲过,二可惜。此身一败,三可惜。弘治初致仕。 夏寅的作品>>

猜您喜欢

虔州怀古

夏寅

宋家后叶如东晋,南渡虔州益可哀。sòng jiā hòu yè rú dōng jìn,nán dù qián zhōu yì kě āi。
母后撒帘行在所,相臣开府济时才。mǔ hòu sā lián xíng zài suǒ,xiāng chén kāi fǔ jì shí cái。
虎头城向江心起,龙脉泉从地底来。hǔ tóu chéng xiàng jiāng xīn qǐ,lóng mài quán cóng dì dǐ lái。
人代兴亡今又古,春风回首郁孤台。rén dài xīng wáng jīn yòu gǔ,chūn fēng huí shǒu yù gū tái。

春夜曲

夏寅

宝鸭烟消几缕香,月移花影过长廊。bǎo yā yān xiāo jǐ lǚ xiāng,yuè yí huā yǐng guò zhǎng láng。
春情一种无聊赖,自起烧灯照海棠。chūn qíng yī zhǒng wú liáo lài,zì qǐ shāo dēng zhào hǎi táng。

梅边美人

夏寅

欲向东风问早春,闲来花底步香尘。yù xiàng dōng fēng wèn zǎo chūn,xián lái huā dǐ bù xiāng chén。
试看一种婵娟态,即是罗浮梦里人。shì kàn yī zhǒng chán juān tài,jí shì luó fú mèng lǐ rén。

芭蕉美人

夏寅

晓妆才罢思徘徊,罗袜轻移步绿苔。xiǎo zhuāng cái bà sī pái huái,luó wà qīng yí bù lǜ tái。
试向芭蕉问春信,一缄芳札为谁开?shì xiàng bā jiāo wèn chūn xìn,yī jiān fāng zhá wèi shuí kāi?

春宫词

夏寅

重重绿树围宫墙,杨花扑人春思长。zhòng zhòng lǜ shù wéi gōng qiáng,yáng huā pū rén chūn sī zhǎng。
绛缕重封守宫血,翠鬟空学巫山妆。jiàng lǚ zhòng fēng shǒu gōng xuè,cuì huán kōng xué wū shān zhuāng。
监宫夜上金门锁,銮音渐远羊车过。jiān gōng yè shàng jīn mén suǒ,luán yīn jiàn yuǎn yáng chē guò。
熏笼斜倚未成眠,月痕已向楼西堕。xūn lóng xié yǐ wèi chéng mián,yuè hén yǐ xiàng lóu xī duò。