古诗词

河间道中杂兴二首

王志坚

驿马朝餐苜蓿肥,三鬃剪出疾于飞。yì mǎ cháo cān mù xu féi,sān zōng jiǎn chū jí yú fēi。
行人尽望红尘起,开府差人阙下归。xíng rén jǐn wàng hóng chén qǐ,kāi fǔ chà rén quē xià guī。

王志坚

明苏州府昆山人,字弱生,更字淑士,亦字闻修。万历三十八年进士。授南京兵部主事。崇祯初以佥事督湖广学政,礼部推为学政第一。卒官。肆志读书,经史子集之外,兼通内典。少与李长蘅同研席,诗文法唐宋名家。有《读商语》、《四六法海》、《古文渎编》、《香草诗草》。 王志坚的作品>>

猜您喜欢

送陈献甫之云栖

王志坚

宝刀陇上日初沉,壁观峰前云正深。bǎo dāo lǒng shàng rì chū chén,bì guān fēng qián yún zhèng shēn。
四十八声清夜发,教人失却少年心。sì shí bā shēng qīng yè fā,jiào rén shī què shǎo nián xīn。

河间道中杂兴二首

王志坚

朝求百骑尽如龙,赵女齐儿一队中。cháo qiú bǎi qí jǐn rú lóng,zhào nǚ qí ér yī duì zhōng。
席帽长衫浑不辨,只教银镫露双弓。xí mào zhǎng shān hún bù biàn,zhǐ jiào yín dèng lù shuāng gōng。

读宋史张浚传二首

王志坚

一立彤墀喙便长,有时鲍老也当场。yī lì tóng chí huì biàn zhǎng,yǒu shí bào lǎo yě dāng chǎng。
富平未起符离又,可悔弹文到李纲。fù píng wèi qǐ fú lí yòu,kě huǐ dàn wén dào lǐ gāng。

读宋史张浚传二首

王志坚

十万良家等蠛蠓,符离一夕水流红。shí wàn liáng jiā děng miè měng,fú lí yī xī shuǐ liú hóng。
魏公心法由来异,鼻息如雷学寇公。wèi gōng xīn fǎ yóu lái yì,bí xī rú léi xué kòu gōng。

观冯生所藏倭王锦袍歌

王志坚

冯生示我倭锦袍,腥风凛凛寒发毛。féng shēng shì wǒ wō jǐn páo,xīng fēng lǐn lǐn hán fā máo。
天吴紫凤恍惚是,水底鲛人亲自缫。tiān wú zǐ fèng huǎng hū shì,shuǐ dǐ jiāo rén qīn zì sāo。
倭王昔日乘潮入,箕子城头鬼夜泣。wō wáng xī rì chéng cháo rù,jī zi chéng tóu guǐ yè qì。
道旁瓦砾青珊瑚,茫茫衰草人膏湿。dào páng wǎ lì qīng shān hú,máng máng shuāi cǎo rén gāo shī。
休徒暂住釜山坞,帐下健儿弄余武。xiū tú zàn zhù fǔ shān wù,zhàng xià jiàn ér nòng yú wǔ。
鼎烹壮士似孤雏,槊挂婴儿作旋舞。dǐng pēng zhuàng shì shì gū chú,shuò guà yīng ér zuò xuán wǔ。
何人东征拥貔貅,前茅初度辽海头。hé rén dōng zhēng yōng pí xiū,qián máo chū dù liáo hǎi tóu。
咄哉奉使竟不效,抱头窜却临淮侯。duō zāi fèng shǐ jìng bù xiào,bào tóu cuàn què lín huái hóu。
军中谁复探虎穴,猛士如云皆缩舌。jūn zhōng shuí fù tàn hǔ xué,měng shì rú yún jiē suō shé。
冯生奋髯决独往,丈夫生计三尺铁。féng shēng fèn rán jué dú wǎng,zhàng fū shēng jì sān chǐ tiě。
当时清正酋中雄,偏师坐拥千旗红。dāng shí qīng zhèng qiú zhōng xióng,piān shī zuò yōng qiān qí hóng。
葛巾直往恣谈笑,一言未毕意已通。gé jīn zhí wǎng zì tán xiào,yī yán wèi bì yì yǐ tōng。
夷国亦有天,夷人亦有心。yí guó yì yǒu tiān,yí rén yì yǒu xīn。
对君指心与君语,戴天愿如沧海深。duì jūn zhǐ xīn yǔ jūn yǔ,dài tiān yuàn rú cāng hǎi shēn。
临别殷勤重回首,西望长途酹杯酒。lín bié yīn qín zhòng huí shǒu,xī wàng zhǎng tú lèi bēi jiǔ。
征袍自解锦云鲜,赠君刚及西风后。zhēng páo zì jiě jǐn yún xiān,zèng jūn gāng jí xī fēng hòu。
归来朝事一番变,讳却和戎尽言战。guī lái cháo shì yī fān biàn,huì què hé róng jǐn yán zhàn。
征夫羽箭各垂腰,东南转饷车遥遥。zhēng fū yǔ jiàn gè chuí yāo,dōng nán zhuǎn xiǎng chē yáo yáo。
兵连海外不可解,从此司农心计劳。bīng lián hǎi wài bù kě jiě,cóng cǐ sī nóng xīn jì láo。
冯生趣驾归田去,尽铸腰镰作农具。féng shēng qù jià guī tián qù,jǐn zhù yāo lián zuò nóng jù。
只今蹩蹩长安尘,姓名不上论功疏。zhǐ jīn bié bié zhǎng ān chén,xìng míng bù shàng lùn gōng shū。
茅斋夜静闻寒柝,听君话旧灯花落。máo zhāi yè jìng wén hán tuò,tīng jūn huà jiù dēng huā luò。
君不见钱将军,夜半提师斫阵云。jūn bù jiàn qián jiāng jūn,yè bàn tí shī zhuó zhèn yún。
功高不赏人所惜,鼠牙雀角何纷纷。gōng gāo bù shǎng rén suǒ xī,shǔ yá què jiǎo hé fēn fēn。
世上难凭伸与屈,劝君且尽杯中物。shì shàng nán píng shēn yǔ qū,quàn jūn qiě jǐn bēi zhōng wù。

寄长蘅二首

王志坚

少小事编摩,谓可操左契。shǎo xiǎo shì biān mó,wèi kě cāo zuǒ qì。
及乎当得失,辄非向所计。jí hū dāng dé shī,zhé fēi xiàng suǒ jì。
年来变态屡,追时殆如谜。nián lái biàn tài lǚ,zhuī shí dài rú mí。
屈伸苟不爽,冥冥失权势。qū shēn gǒu bù shuǎng,míng míng shī quán shì。
咄哉司衡人,实乃天公隶。duō zāi sī héng rén,shí nǎi tiān gōng lì。
一编余故簏,字画麻姑细。yī biān yú gù lù,zì huà má gū xì。
仿佛共丹铅,深夜重门闭。fǎng fú gòng dān qiān,shēn yè zhòng mén bì。
十年梦幻身,感此潸欲涕。shí nián mèng huàn shēn,gǎn cǐ shān yù tì。

寄长蘅二首

王志坚

吾观仕宦人,每每念丘壑。wú guān shì huàn rén,měi měi niàn qiū hè。
虽复非真实,兹意或间作。suī fù fēi zhēn shí,zī yì huò jiān zuò。
譬如酒食困,番思茗饮乐。pì rú jiǔ shí kùn,fān sī míng yǐn lè。
病苟稍稍去,旋复恣馋嚼。bìng gǒu shāo shāo qù,xuán fù zì chán jué。
嗟余困折久,甫得离蔬鳷。jiē yú kùn zhé jiǔ,fǔ dé lí shū zhī。
救口犹不遑,何遽厌杯杓。jiù kǒu yóu bù huáng,hé jù yàn bēi biāo。
念吾坚顽姿,本自甘濩落。niàn wú jiān wán zī,běn zì gān huò luò。
兹游非得已,黾勉就人爵。zī yóu fēi dé yǐ,mǐn miǎn jiù rén jué。
人生能几何,胡为久薰灼?rén shēng néng jǐ hé,hú wèi jiǔ xūn zhuó?
宁为沙上鸥,无为笼中鹤。níng wèi shā shàng ōu,wú wèi lóng zhōng hè。
山灵闻吾言,生平谨然诺。shān líng wén wú yán,shēng píng jǐn rán nuò。