古诗词

回雁峰

孟洋

回雁峰高起夕岚,孤舟落日系江潭。huí yàn fēng gāo qǐ xī lán,gū zhōu luò rì xì jiāng tán。
雁知瘴疠愁南渡,逐客明朝路更南。yàn zhī zhàng lì chóu nán dù,zhú kè míng cháo lù gèng nán。

孟洋

明汝宁府信阳人,字望之,一字有涯。弘治十八年进士。授行人,进御史,以论张璁、桂萼事谪桂林教授。后官至大理寺卿。有《孟有涯集》。 孟洋的作品>>

猜您喜欢

暮春后园

孟洋

暇日西园内,问春春欲归。xiá rì xī yuán nèi,wèn chūn chūn yù guī。
雀惊看果落,蝶懒觉花稀。què jīng kàn guǒ luò,dié lǎn jué huā xī。
积水斜通径,游丝暗着衣。jī shuǐ xié tōng jìng,yóu sī àn zhe yī。
流光不可转,心事苦多违。liú guāng bù kě zhuǎn,xīn shì kǔ duō wéi。

孟洋

湘流落日外,沙迥暮生烟。xiāng liú luò rì wài,shā jiǒng mù shēng yān。
杳杳千峰失,霏霏万壑连。yǎo yǎo qiān fēng shī,fēi fēi wàn hè lián。
鹊翻知浦树,人语辨江船。què fān zhī pǔ shù,rén yǔ biàn jiāng chuán。
暗里猿声断,愁深搅夜眠。àn lǐ yuán shēng duàn,chóu shēn jiǎo yè mián。

重过康庄驿

孟洋

汝上初经月,康庄兹再行。rǔ shàng chū jīng yuè,kāng zhuāng zī zài xíng。
孤心天外系,白发道边生。gū xīn tiān wài xì,bái fā dào biān shēng。
雪草交狐迹,风沙斗马鸣。xuě cǎo jiāo hú jì,fēng shā dòu mǎ míng。
遥怜清济色,未肯濯尘缨。yáo lián qīng jì sè,wèi kěn zhuó chén yīng。

访龙洞

孟洋

野情尘外惬,秋思马前生。yě qíng chén wài qiè,qiū sī mǎ qián shēng。
去雁迷山色,悬藤落涧声。qù yàn mí shān sè,xuán téng luò jiàn shēng。
洞空千树响,云细一花明。dòng kōng qiān shù xiǎng,yún xì yī huā míng。
渐觉人踪绝,烟霞近赤城。jiàn jué rén zōng jué,yān xiá jìn chì chéng。

有悼一首为华泉大司徒作

孟洋

早修容服侍明公,琴匣书签坐卧同。zǎo xiū róng fú shì míng gōng,qín xiá shū qiān zuò wò tóng。
春色故随流水去,雨声犹向落花中。chūn sè gù suí liú shuǐ qù,yǔ shēng yóu xiàng luò huā zhōng。
月明东阁凭阑歇,尘暗西窗倚镜空。yuè míng dōng gé píng lán xiē,chén àn xī chuāng yǐ jìng kōng。
十二峰头云不尽,夜深还到楚王宫。shí èr fēng tóu yún bù jǐn,yè shēn hái dào chǔ wáng gōng。