古诗词

真真曲

贝琼

断丝弃道边,何日缘长松。duàn sī qì dào biān,hé rì yuán zhǎng sōng。
堕羽别炎洲,不复巢梧桐。duò yǔ bié yán zhōu,bù fù cháo wú tóng。
请君且勿饮,听我歌懊憹。qǐng jūn qiě wù yǐn,tīng wǒ gē ào náo。
在昔全盛时,冠盖纷相从。zài xī quán shèng shí,guān gài fēn xiāng cóng。
盘游易水上,意气天山雄。pán yóu yì shuǐ shàng,yì qì tiān shān xióng。
金刀手割鲜,酒给葡萄浓。jīn dāo shǒu gē xiān,jiǔ gěi pú táo nóng。
坐有一枝春,秀色不可双。zuò yǒu yī zhī chūn,xiù sè bù kě shuāng。
娉婷刘碧玉,绰约商玲珑。pīng tíng liú bì yù,chuò yuē shāng líng lóng。
宝髻金雀钗,已觉燕赵空。bǎo jì jīn què chāi,yǐ jué yàn zhào kōng。
或闻操南音,未解歌北风。huò wén cāo nán yīn,wèi jiě gē běi fēng。
上客惊且疑,姓字初未通。shàng kè jīng qiě yí,xìng zì chū wèi tōng。
问之惭复泣,乃起陈始终。wèn zhī cán fù qì,nǎi qǐ chén shǐ zhōng。
妾本建宁女,远出西山翁。qiè běn jiàn níng nǚ,yuǎn chū xī shān wēng。
父母生妾时,谓是金母童。fù mǔ shēng qiè shí,wèi shì jīn mǔ tóng。
梨花锁院落,燕子窥帘栊。lí huā suǒ yuàn luò,yàn zi kuī lián lóng。
迢迢官朔方,南归山水重。tiáo tiáo guān shuò fāng,nán guī shān shuǐ zhòng。
侵贷国有刑,桎梏加父躬。qīn dài guó yǒu xíng,zhì gù jiā fù gōng。
鬻女以自赎,白璧沦泥中。yù nǚ yǐ zì shú,bái bì lún ní zhōng。
秋娘教歌舞,声价倾新丰。qiū niáng jiào gē wǔ,shēng jià qīng xīn fēng。
永为倡家妇,遂属梨园工。yǒng wèi chàng jiā fù,suì shǔ lí yuán gōng。
览镜拂新翠,吹箫和小红。lǎn jìng fú xīn cuì,chuī xiāo hé xiǎo hóng。
身居十二楼,屡入明光宫。shēn jū shí èr lóu,lǚ rù míng guāng gōng。
京华多少年,门外嘶青骢。jīng huá duō shǎo nián,mén wài sī qīng cōng。
自伤妾薄命,失路随秋蓬。zì shāng qiè báo mìng,shī lù suí qiū péng。
不如孟光丑,犹得嫁梁鸿。bù rú mèng guāng chǒu,yóu dé jià liáng hóng。
客闻为三叹,祖德宁未崇。kè wén wèi sān tàn,zǔ dé níng wèi chóng。
回黄忽变绿,人事何匆匆。huí huáng hū biàn lǜ,rén shì hé cōng cōng。
有客伤缇萦,无人怜蔡邕。yǒu kè shāng tí yíng,wú rén lián cài yōng。
遣使白丞相,削籍归旧宗。qiǎn shǐ bái chéng xiāng,xuē jí guī jiù zōng。
小史三十馀,勿恨相如穷。xiǎo shǐ sān shí yú,wù hèn xiāng rú qióng。
配汝执箕帚,今夕看乘龙。pèi rǔ zhí jī zhǒu,jīn xī kàn chéng lóng。
鸳鸯并玉树,鹦鹉开金笼。yuān yāng bìng yù shù,yīng wǔ kāi jīn lóng。
银甲不复整,红牙不复摐。yín jiǎ bù fù zhěng,hóng yá bù fù chuāng。
提瓮自汲水,絺绤亦御冬。tí wèng zì jí shuǐ,chī xì yì yù dōng。
应非事羊侃,颇类归建封。yīng fēi shì yáng kǎn,pǒ lèi guī jiàn fēng。
琵琶感商妇,老大犹西东。pí pá gǎn shāng fù,lǎo dà yóu xī dōng。
崔徽怨憔悴,浪写丹青容。cuī huī yuàn qiáo cuì,làng xiě dān qīng róng。
依依章台柳,落絮春无踪。yī yī zhāng tái liǔ,luò xù chūn wú zōng。
小妾恨题驿,竟与琼奴同。xiǎo qiè hèn tí yì,jìng yǔ qióng nú tóng。
时多困坎坷,事或欣遭逢。shí duō kùn kǎn kě,shì huò xīn zāo féng。
焉知百尺井,歘登群玉峰。yān zhī bǎi chǐ jǐng,chuā dēng qún yù fēng。
借问为者谁,内相姚文公。jiè wèn wèi zhě shuí,nèi xiāng yáo wén gōng。

贝琼

贝琼(1314~1379)初名阙,字廷臣,一字廷琚、仲琚,又字廷珍,别号清江。约生于元成宗大德初,卒于明太祖洪武十二年,年八十余岁。贝琼从杨维桢学诗,取其长而去其短;其诗论推崇盛唐而不取法宋代熙宁、元丰诸家。文章冲融和雅,诗风温厚之中自然高秀,足以领袖一时。著有《中星考》、《清江贝先生集》、《清江稿》、《云间集》等。 贝琼的作品>>

猜您喜欢

守岁

贝琼

守岁西清第,幽怀且自宽。shǒu suì xī qīng dì,yōu huái qiě zì kuān。
极惭公子意,须尽老夫欢。jí cán gōng zi yì,xū jǐn lǎo fū huān。
明日王春始,疏星子夜阑。míng rì wáng chūn shǐ,shū xīng zi yè lán。
殷勤一杯酒,到手莫辞乾。yīn qín yī bēi jiǔ,dào shǒu mò cí qián。

寓翠岩庵

贝琼

己荒丹井宅,近息翠岩祠。jǐ huāng dān jǐng zhái,jìn xī cuì yán cí。
老去时听法,春来且赋诗。lǎo qù shí tīng fǎ,chūn lái qiě fù shī。
花香蜂出户,尌密鸟争枝。huā xiāng fēng chū hù,shù mì niǎo zhēng zhī。
绝境风烟外,渔人不用疑。jué jìng fēng yān wài,yú rén bù yòng yí。

寓翠岩庵

贝琼

仿佛东柯谷,云间鸡犬声。fǎng fú dōng kē gǔ,yún jiān jī quǎn shēng。
梳头忘日晏,濯足爱江清。shū tóu wàng rì yàn,zhuó zú ài jiāng qīng。
草径须频扫,茅堂苦未营。cǎo jìng xū pín sǎo,máo táng kǔ wèi yíng。
携壶惭父老,亦足慰吾情。xié hú cán fù lǎo,yì zú wèi wú qíng。

寓翠岩庵

贝琼

莲社僧相引,柴门客屡回。lián shè sēng xiāng yǐn,chái mén kè lǚ huí。
日高人语静,风远佛香来。rì gāo rén yǔ jìng,fēng yuǎn fú xiāng lái。
碧爱琅玕绕,红看踯躅开。bì ài láng gān rào,hóng kàn zhí zhú kāi。
便应从此老,城郭有尘埃。biàn yīng cóng cǐ lǎo,chéng guō yǒu chén āi。

寓翠岩庵

贝琼

蟏蛸当户罥,科斗满池生。xiāo shāo dāng hù juàn,kē dòu mǎn chí shēng。
可惜春光去,何时晚计成。kě xī chūn guāng qù,hé shí wǎn jì chéng。
病多添越思,愁减发秦声。bìng duō tiān yuè sī,chóu jiǎn fā qín shēng。
此意无人会,芳尊且独倾。cǐ yì wú rén huì,fāng zūn qiě dú qīng。

三月晦日

贝琼

野树残花落,风荷小叶开。yě shù cán huā luò,fēng hé xiǎo yè kāi。
夜游须秉烛,春在更持杯。yè yóu xū bǐng zhú,chūn zài gèng chí bēi。
屡阅云霞变,成惊日月催。lǚ yuè yún xiá biàn,chéng jīng rì yuè cuī。
江山莫淹滞,准拟赋归来。jiāng shān mò yān zhì,zhǔn nǐ fù guī lái。

归石门

贝琼

不待秋风起,匆匆归石门。bù dài qiū fēng qǐ,cōng cōng guī shí mén。
宦游情已薄,婚嫁愿犹存。huàn yóu qíng yǐ báo,hūn jià yuàn yóu cún。
竹所须开径,花时独灌园。zhú suǒ xū kāi jìng,huā shí dú guàn yuán。
比邻共来往,适应倒芳樽。bǐ lín gòng lái wǎng,shì yīng dào fāng zūn。

晚眺

贝琼

极目三边静,伤心万室空。jí mù sān biān jìng,shāng xīn wàn shì kōng。
断山明落日,飞藿卷回风。duàn shān míng luò rì,fēi huò juǎn huí fēng。
汉节无归使,夷歌有野童。hàn jié wú guī shǐ,yí gē yǒu yě tóng。
烟尘几时息,归钓古城东。yān chén jǐ shí xī,guī diào gǔ chéng dōng。

过王景修

贝琼

不识沧洲路,还经白石矶。bù shí cāng zhōu lù,hái jīng bái shí jī。
林深烟似织,江黑雨初飞。lín shēn yān shì zhī,jiāng hēi yǔ chū fēi。
野店多先闭,渔舟独未归。yě diàn duō xiān bì,yú zhōu dú wèi guī。
幽人宅已近,薄暮扣柴扉。yōu rén zhái yǐ jìn,báo mù kòu chái fēi。

答郭宗夏

贝琼

思君不得见,起坐若为情。sī jūn bù dé jiàn,qǐ zuò ruò wèi qíng。
丧乱长南北,交游半死生。sàng luàn zhǎng nán běi,jiāo yóu bàn sǐ shēng。
家书春未达,堠火夜偏惊。jiā shū chūn wèi dá,hòu huǒ yè piān jīng。
何日联床语,西窗听雨声。hé rì lián chuáng yǔ,xī chuāng tīng yǔ shēng。

题盛子昭画

贝琼

石转交流水,山浮欲动云。shí zhuǎn jiāo liú shuǐ,shān fú yù dòng yún。
名园郑谷迥,绝境辋川分。míng yuán zhèng gǔ jiǒng,jué jìng wǎng chuān fēn。
老树龙初化,仙人鹤不群。lǎo shù lóng chū huà,xiān rén hè bù qún。
已临吴道子,不数李将军。yǐ lín wú dào zi,bù shù lǐ jiāng jūn。

旧宅

贝琼

甲第无人住,萧萧风雨寒。jiǎ dì wú rén zhù,xiāo xiāo fēng yǔ hán。
树阴交绣户,苔色上来栏。shù yīn jiāo xiù hù,tái sè shàng lái lán。
舞鹤犹思主,鸣蛙亦为官。wǔ hè yóu sī zhǔ,míng wā yì wèi guān。
豪华易消歇,都作梦中看。háo huá yì xiāo xiē,dōu zuò mèng zhōng kàn。

寺居

贝琼

堪怜小儿女,相对色凄凉。kān lián xiǎo ér nǚ,xiāng duì sè qī liáng。
有客夜元亮,无人候子桑。yǒu kè yè yuán liàng,wú rén hòu zi sāng。
水萤飞宝地,山鸟入书堂。shuǐ yíng fēi bǎo dì,shān niǎo rù shū táng。
九曲溪头路,何时上小航。jiǔ qū xī tóu lù,hé shí shàng xiǎo háng。

溪上

贝琼

歇马城边路,茅茨在眼中。xiē mǎ chéng biān lù,máo cí zài yǎn zhōng。
迢迢一水静,寂寂四山空。tiáo tiáo yī shuǐ jìng,jì jì sì shān kōng。
白日西南没,青天上下通。bái rì xī nán méi,qīng tiān shàng xià tōng。
行人俱已息,独立数飞鸿。xíng rén jù yǐ xī,dú lì shù fēi hóng。

杨鸣鹤顾留宿殳山有诗相示用韵答之

贝琼

转蓬悲杜甫,命驾愧张翰。zhuǎn péng bēi dù fǔ,mìng jià kuì zhāng hàn。
把酒忘年老,听诗坐夜阑。bǎ jiǔ wàng nián lǎo,tīng shī zuò yè lán。
不趋龙尾道,休上虎须滩。bù qū lóng wěi dào,xiū shàng hǔ xū tān。
白屋真堪乐,青山且共看。bái wū zhēn kān lè,qīng shān qiě gòng kàn。
5041234567»