古诗词

宴西园

陆茜

一院小桃红软。yī yuàn xiǎo táo hóng ruǎn。
长昼春明人倦。zhǎng zhòu chūn míng rén juàn。
香透绿窗纱。xiāng tòu lǜ chuāng shā。
压阑花。yā lán huā。
翠锁庭前芳草。cuì suǒ tíng qián fāng cǎo。
梦破帘前啼鸟。mèng pò lián qián tí niǎo。
醉后怪销魂。zuì hòu guài xiāo hún。
月黄昏。yuè huáng hūn。
猜您喜欢

高阳台·题金韵仙汪玉卿评花仙馆合词

陆茜

身世团沙,因缘散雪,此心何事分明。shēn shì tuán shā,yīn yuán sàn xuě,cǐ xīn hé shì fēn míng。
碎墨残脂,妆台犹剩零星。suì mò cán zhī,zhuāng tái yóu shèng líng xīng。
瞿昙小劫浑如梦,怪匆匆、梦也难凭。qú tán xiǎo jié hún rú mèng,guài cōng cōng mèng yě nán píng。
想阑干,依旧猩红,著个词人。xiǎng lán gàn,yī jiù xīng hóng,zhù gè cí rén。
苍苔记得行吟处,记扶香绰约,袍影伶俜。cāng tái jì dé xíng yín chù,jì fú xiāng chuò yuē,páo yǐng líng pīng。
侬替花愁,花还算得长生。nóng tì huā chóu,huā hái suàn dé zhǎng shēng。
百年佳偶成虚愿,到而今、翻悔多情。bǎi nián jiā ǒu chéng xū yuàn,dào ér jīn fān huǐ duō qíng。
尽无聊,月上帘钩,掩却疏棂。jǐn wú liáo,yuè shàng lián gōu,yǎn què shū líng。

玉蝴蝶·舟中

陆茜

载著万千离思,几声柔橹,一片飞花。zài zhù wàn qiān lí sī,jǐ shēng róu lǔ,yī piàn fēi huā。
昨梦团圞,灯火犹照还家。zuó mèng tuán luán,dēng huǒ yóu zhào hái jiā。
隔迢递、几行烟树,同落泊、几点昏鸦。gé tiáo dì jǐ xíng yān shù,tóng luò pō jǐ diǎn hūn yā。
恨添些。hèn tiān xiē。
池塘芳草,从此天涯。chí táng fāng cǎo,cóng cǐ tiān yá。
堪嗟。kān jiē。
辞巢燕子,随春归去,身似浮楂。cí cháo yàn zi,suí chūn guī qù,shēn shì fú zhā。
遥听烟中人语,去路还赊。yáo tīng yān zhōng rén yǔ,qù lù hái shē。
更何方、绿杨桥畔,声隐约、低按红牙。gèng hé fāng lǜ yáng qiáo pàn,shēng yǐn yuē dī àn hóng yá。
却憎它。què zēng tā。
蓬窗商妇,还弄琵琶。péng chuāng shāng fù,hái nòng pí pá。

天仙子

陆茜

花为雨多香梦断。huā wèi yǔ duō xiāng mèng duàn。
侬为愁多围带缓。nóng wèi chóu duō wéi dài huǎn。
花愁侬病自年年,花意懒。huā chóu nóng bìng zì nián nián,huā yì lǎn。
侬意懒。nóng yì lǎn。
蝴蝶成团飞不散。hú dié chéng tuán fēi bù sàn。
春去天涯无计挽。chūn qù tiān yá wú jì wǎn。
人去天涯音信远。rén qù tiān yá yīn xìn yuǎn。
春归人去两难寻,春不返。chūn guī rén qù liǎng nán xún,chūn bù fǎn。
人不返。rén bù fǎn。
一院海棠谁个管。yī yuàn hǎi táng shuí gè guǎn。

眉峰碧病中与淑贞大姊夜语

陆茜

寄语故乡人,肠断人千里。jì yǔ gù xiāng rén,cháng duàn rén qiān lǐ。
环佩无声巷柝遥,携手同归矣。huán pèi wú shēng xiàng tuò yáo,xié shǒu tóng guī yǐ。
好梦散如花,落月凉如水。hǎo mèng sàn rú huā,luò yuè liáng rú shuǐ。
旧日阑干若有情,应许侬同倚。jiù rì lán gàn ruò yǒu qíng,yīng xǔ nóng tóng yǐ。

疏影·修梅图,为暖姝夫人题

陆茜

罗浮梦径。luó fú mèng jìng。
把湖堤片月,赚出山顶。bǎ hú dī piàn yuè,zhuàn chū shān dǐng。
彩笔携来,写照清波,沉沉鹤睡刚醒。cǎi bǐ xié lái,xiě zhào qīng bō,chén chén hè shuì gāng xǐng。
红香勒住春如海,怕玉笛、声声吹冷。hóng xiāng lēi zhù chūn rú hǎi,pà yù dí shēng shēng chuī lěng。
最羡它、十二楼台,合趁词仙双影。zuì xiàn tā shí èr lóu tái,hé chèn cí xiān shuāng yǐng。
怎作天涯萍梗,挂帆待去也,香散孤岭。zěn zuò tiān yá píng gěng,guà fān dài qù yě,xiāng sàn gū lǐng。
絮果因缘,草次浮生,总是人天愁境。xù guǒ yīn yuán,cǎo cì fú shēng,zǒng shì rén tiān chóu jìng。
松花墨沈桃花纸,便有句、应无人省。sōng huā mò shěn táo huā zhǐ,biàn yǒu jù yīng wú rén shěng。
更几时、买棹重来,旧约西溪试茗。gèng jǐ shí mǎi zhào zhòng lái,jiù yuē xī xī shì míng。
2012