古诗词

玉蝴蝶·舟中

陆茜

载著万千离思,几声柔橹,一片飞花。zài zhù wàn qiān lí sī,jǐ shēng róu lǔ,yī piàn fēi huā。
昨梦团圞,灯火犹照还家。zuó mèng tuán luán,dēng huǒ yóu zhào hái jiā。
隔迢递、几行烟树,同落泊、几点昏鸦。gé tiáo dì jǐ xíng yān shù,tóng luò pō jǐ diǎn hūn yā。
恨添些。hèn tiān xiē。
池塘芳草,从此天涯。chí táng fāng cǎo,cóng cǐ tiān yá。
堪嗟。kān jiē。
辞巢燕子,随春归去,身似浮楂。cí cháo yàn zi,suí chūn guī qù,shēn shì fú zhā。
遥听烟中人语,去路还赊。yáo tīng yān zhōng rén yǔ,qù lù hái shē。
更何方、绿杨桥畔,声隐约、低按红牙。gèng hé fāng lǜ yáng qiáo pàn,shēng yǐn yuē dī àn hóng yá。
却憎它。què zēng tā。
蓬窗商妇,还弄琵琶。péng chuāng shāng fù,hái nòng pí pá。
猜您喜欢

如梦令·月下忆许佩兰

陆茜

又见月明如故。yòu jiàn yuè míng rú gù。
忆素心人何处。yì sù xīn rén hé chù。
风定露寒时,碧玉搔头斜堕。fēng dìng lù hán shí,bì yù sāo tóu xié duò。
休负。xiū fù。
休负。xiū fù。
一岁能逢几度。yī suì néng féng jǐ dù。

百字令别感

陆茜

娇柔懒起,正飞花如雪,江南春老。jiāo róu lǎn qǐ,zhèng fēi huā rú xuě,jiāng nán chūn lǎo。
记得邻家诸女伴,争绣踏青鞋小。jì dé lín jiā zhū nǚ bàn,zhēng xiù tà qīng xié xiǎo。
梅雨淹魂,梨云殢梦,怯换轻罗袄。méi yǔ yān hún,lí yún tì mèng,qiè huàn qīng luó ǎo。
东风无赖,卷帘惊堕啼鸟。dōng fēng wú lài,juǎn lián jīng duò tí niǎo。
怎奈好事将阑,韶华暗度,离恨知多少。zěn nài hǎo shì jiāng lán,sháo huá àn dù,lí hèn zhī duō shǎo。
绿树成阴莺燕瘦,絮果兰因潦草。lǜ shù chéng yīn yīng yàn shòu,xù guǒ lán yīn lǎo cǎo。
肠断长亭,魂消别浦,来岁归须早。cháng duàn zhǎng tíng,hún xiāo bié pǔ,lái suì guī xū zǎo。
闲愁脉脉,落红平砌休扫。xián chóu mài mài,luò hóng píng qì xiū sǎo。

风入松·寄淑贞姊

陆茜

篝灯掩映夜凉时。gōu dēng yǎn yìng yè liáng shí。
红褪海棠枝。hóng tuì hǎi táng zhī。
残蛩四壁寒声咽,听声声、说尽相思。cán qióng sì bì hán shēng yàn,tīng shēng shēng shuō jǐn xiāng sī。
十二阑干秋老,满林黄叶离披。shí èr lán gàn qiū lǎo,mǎn lín huáng yè lí pī。
年来雁影渐分飞。nián lái yàn yǐng jiàn fēn fēi。
白发日依依。bái fā rì yī yī。
故乡莫虑烟波阔,梦魂儿、携手同归。gù xiāng mò lǜ yān bō kuò,mèng hún ér xié shǒu tóng guī。
霜冷鸿啼云外,一钩月浸窗西。shuāng lěng hóng tí yún wài,yī gōu yuè jìn chuāng xī。

卖花声

陆茜

极目小楼东。jí mù xiǎo lóu dōng。
彩彻残虹。cǎi chè cán hóng。
惊秋孤雁咽长空。jīng qiū gū yàn yàn zhǎng kōng。
渔笛一声烟水绿,两岸丹枫。yú dí yī shēng yān shuǐ lǜ,liǎng àn dān fēng。
夜色浸帘栊。yè sè jìn lián lóng。
愁倚西风。chóu yǐ xī fēng。
萧疏景色别离中。xiāo shū jǐng sè bié lí zhōng。
秋月春风长不老,减了腮红。qiū yuè chūn fēng zhǎng bù lǎo,jiǎn le sāi hóng。

惜分飞·送别

陆茜

暗里年华愁里换。àn lǐ nián huá chóu lǐ huàn。
凄绝离亭别馆。qī jué lí tíng bié guǎn。
客路春将半。kè lù chūn jiāng bàn。
鸟声啼处柔肠断。niǎo shēng tí chù róu cháng duàn。
欸乃几声舟去远。āi nǎi jǐ shēng zhōu qù yuǎn。
一任魂消不管。yī rèn hún xiāo bù guǎn。
回首红桥畔。huí shǒu hóng qiáo pàn。
杨花如雪斜阳岸。yáng huā rú xuě xié yáng àn。

柳长春

陆茜

半为离愁,半因多恨。bàn wèi lí chóu,bàn yīn duō hèn。
无端花事消磨尽。wú duān huā shì xiāo mó jǐn。
梧桐泪雨又声声,重衾冷透眠难稳。wú tóng lèi yǔ yòu shēng shēng,zhòng qīn lěng tòu mián nán wěn。
落叶吟秋,残灯拖晕。luò yè yín qiū,cán dēng tuō yūn。
霜寒金井西风紧。shuāng hán jīn jǐng xī fēng jǐn。
谁家儿女倚黄昏,玉箫吹彻梅花引。shuí jiā ér nǚ yǐ huáng hūn,yù xiāo chuī chè méi huā yǐn。

清平乐

陆茜

沉沉冥冥。chén chén míng míng。
一院斜阳冷。yī yuàn xié yáng lěng。
唤得春回春不醒。huàn dé chūn huí chūn bù xǐng。
寒锁梨花瘦影。hán suǒ lí huā shòu yǐng。
乡关梦也难寻。xiāng guān mèng yě nán xún。
小楼目断云深。xiǎo lóu mù duàn yún shēn。
南浦绿波芳草,凄凄牵住愁心。nán pǔ lǜ bō fāng cǎo,qī qī qiān zhù chóu xīn。

月底修箫谱赠女郎秀贞

陆茜

玉凝香,花解语,疑是碧域侣。yù níng xiāng,huā jiě yǔ,yí shì bì yù lǚ。
隔著云山,多少黯愁绪。gé zhù yún shān,duō shǎo àn chóu xù。
扫眉偏我清狂,怜才有意,也牵惹、相思千缕。sǎo méi piān wǒ qīng kuáng,lián cái yǒu yì,yě qiān rě xiāng sī qiān lǚ。
挽春住。wǎn chūn zhù。
谁知春去难留,一日一风雨。shuí zhī chūn qù nán liú,yī rì yī fēng yǔ。
遥忆西湖,荷塘闹红处。yáo yì xī hú,hé táng nào hóng chù。
何时檀板金尊,烟波画舫,待载了、卿卿同去。hé shí tán bǎn jīn zūn,yān bō huà fǎng,dài zài le qīng qīng tóng qù。

早春怨自题拈花小影

陆茜

杨柳烟斜。yáng liǔ yān xié。
海棠风细,春去些些。hǎi táng fēng xì,chūn qù xiē xiē。
帕冷鲛绡,尘封鸾镜,人在天涯。pà lěng jiāo xiāo,chén fēng luán jìng,rén zài tiān yá。
可怜锦瑟年华。kě lián jǐn sè nián huá。
尽一例、飘零落花。jǐn yī lì piāo líng luò huā。
十二重楼,三千弱水,隔著侬家。shí èr zhòng lóu,sān qiān ruò shuǐ,gé zhù nóng jiā。

蝶恋花

陆茜

甚的伤心呼不醒。shén de shāng xīn hū bù xǐng。
孽海情天,都是凄凉境。niè hǎi qíng tiān,dōu shì qī liáng jìng。
从此相思量合并。cóng cǐ xiāng sī liàng hé bìng。
将身打点和春病。jiāng shēn dǎ diǎn hé chūn bìng。
长夜钟声圆到枕。zhǎng yè zhōng shēng yuán dào zhěn。
月落鸟啼,归梦吴江冷。yuè luò niǎo tí,guī mèng wú jiāng lěng。
来岁西泠呼小艇。lái suì xī líng hū xiǎo tǐng。
湖堤添个愁人影。hú dī tiān gè chóu rén yǐng。

高阳台·藏珠三妹出指甲见赠却寄

陆茜

东阁红衫,西风金剪,如花如月流年。dōng gé hóng shān,xī fēng jīn jiǎn,rú huā rú yuè liú nián。
絮果兰因,惹将幽思缠绵。xù guǒ lán yīn,rě jiāng yōu sī chán mián。
吴绫小帕沉香盒,剥青葱、包裹牢坚。wú líng xiǎo pà chén xiāng hé,bō qīng cōng bāo guǒ láo jiān。
蓦相逢,应是三生,石上前缘。mò xiāng féng,yīng shì sān shēng,shí shàng qián yuán。
绿阴门巷曾相识,记徵歌煮酒,逸兴翩翩。lǜ yīn mén xiàng céng xiāng shí,jì zhēng gē zhǔ jiǔ,yì xīng piān piān。
一别如今,又成恨海愁天。yī bié rú jīn,yòu chéng hèn hǎi chóu tiān。
百年身世原如寄,奈柔肠、总被情牵。bǎi nián shēn shì yuán rú jì,nài róu cháng zǒng bèi qíng qiān。
待春回、香透南枝,再卜团圆。dài chūn huí xiāng tòu nán zhī,zài bo tuán yuán。

十六字令

陆茜

灯。dēng。
侬自春来瘦未曾。nóng zì chūn lái shòu wèi céng。
和君问,底事不分明。hé jūn wèn,dǐ shì bù fēn míng。

黄金缕折梅仕女图

陆茜

梦醒琐窗刚永昼。mèng xǐng suǒ chuāng gāng yǒng zhòu。
草草情缘,记得愁时候。cǎo cǎo qíng yuán,jì dé chóu shí hòu。
江北江南都泄漏。jiāng běi jiāng nán dōu xiè lòu。
恼人只把东风咒。nǎo rén zhǐ bǎ dōng fēng zhòu。
欲寄天涯怜影瘦。yù jì tiān yá lián yǐng shòu。
寄到天涯,已是梅如豆。jì dào tiān yá,yǐ shì méi rú dòu。
花信不迟郎信后。huā xìn bù chí láng xìn hòu。
无言寒倚春衫袖。wú yán hán yǐ chūn shān xiù。

醉花阴

陆茜

听响连环双玉铰,睡起春寒峭。tīng xiǎng lián huán shuāng yù jiǎo,shuì qǐ chūn hán qiào。
久雨乍晴初,帘幕窗纱,花影因风掉。jiǔ yǔ zhà qíng chū,lián mù chuāng shā,huā yǐng yīn fēng diào。
惜春心事知多少。xī chūn xīn shì zhī duō shǎo。
闲把阑干靠。xián bǎ lán gàn kào。
无赖是东皇,央及伊行,休送年光老。wú lài shì dōng huáng,yāng jí yī xíng,xiū sòng nián guāng lǎo。

宴西园

陆茜

一院小桃红软。yī yuàn xiǎo táo hóng ruǎn。
长昼春明人倦。zhǎng zhòu chūn míng rén juàn。
香透绿窗纱。xiāng tòu lǜ chuāng shā。
压阑花。yā lán huā。
翠锁庭前芳草。cuì suǒ tíng qián fāng cǎo。
梦破帘前啼鸟。mèng pò lián qián tí niǎo。
醉后怪销魂。zuì hòu guài xiāo hún。
月黄昏。yuè huáng hūn。
2012