古诗词

长相思

纳兰性德

山一程,水一程,身向榆关那畔行,夜深千帐灯。shān yī chéng,shuǐ yī chéng,shēn xiàng yú guān nà pàn xíng,yè shēn qiān zhàng dēng。
风一更,雪一更,聒碎乡心梦不成,故园无此声。fēng yī gèng,xuě yī gèng,guā suì xiāng xīn mèng bù chéng,gù yuán wú cǐ shēng。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

南歌子

纳兰性德

翠袖凝寒薄,帘衣入夜空。cuì xiù níng hán báo,lián yī rù yè kōng。
病容扶起月明中。bìng róng fú qǐ yuè míng zhōng。
惹得一丝残篆,旧薰笼。rě dé yī sī cán zhuàn,jiù xūn lóng。
暗觉欢期过,遥知别恨同。àn jué huān qī guò,yáo zhī bié hèn tóng。
疏花已是不禁风,那更夜深清露,湿愁红。shū huā yǐ shì bù jìn fēng,nà gèng yè shēn qīng lù,shī chóu hóng。

秋千索·渌水亭春望

纳兰性德

垆边唤酒双鬟亚,春已到卖花帘下。lú biān huàn jiǔ shuāng huán yà,chūn yǐ dào mài huā lián xià。
一道香尘碎绿苹,看白袷亲调马。yī dào xiāng chén suì lǜ píng,kàn bái jiá qīn diào mǎ。
烟丝宛宛愁萦挂,剩几笔晚晴图画。yān sī wǎn wǎn chóu yíng guà,shèng jǐ bǐ wǎn qíng tú huà。
半枕芙蕖压浪眠,教费尽莺儿话。bàn zhěn fú qú yā làng mián,jiào fèi jǐn yīng ér huà。

秋千索

纳兰性德

游丝断续东风弱,浑无语、半垂帘幕。yóu sī duàn xù dōng fēng ruò,hún wú yǔ bàn chuí lián mù。
红袖谁招曲槛边,弄一缕、秋千索。hóng xiù shuí zhāo qū kǎn biān,nòng yī lǚ qiū qiān suǒ。
惜花人共残春薄,春欲尽、纤腰如削。xī huā rén gòng cán chūn báo,chūn yù jǐn xiān yāo rú xuē。
新月才堪照独愁,却又照、梨花落。xīn yuè cái kān zhào dú chóu,què yòu zhào lí huā luò。

望江南·挑灯坐

纳兰性德

挑灯坐,坐久忆年时。tiāo dēng zuò,zuò jiǔ yì nián shí。
薄雾笼花娇欲泣,夜深微月下杨枝。báo wù lóng huā jiāo yù qì,yè shēn wēi yuè xià yáng zhī。
催道太眠迟。cuī dào tài mián chí。
憔悴去,此恨有谁知。qiáo cuì qù,cǐ hèn yǒu shuí zhī。
天上人间俱怅望,经声佛火两凄迷。tiān shàng rén jiān jù chàng wàng,jīng shēng fú huǒ liǎng qī mí。
未梦已先疑。wèi mèng yǐ xiān yí。

浪淘沙

纳兰性德

眉谱待全删,别画秋山。méi pǔ dài quán shān,bié huà qiū shān。
朝云渐入有无间。cháo yún jiàn rù yǒu wú jiān。
莫笑生涯浑似梦,好梦原难。mò xiào shēng yá hún shì mèng,hǎo mèng yuán nán。
红咮啄花残,独自凭阑。hóng zhòu zhuó huā cán,dú zì píng lán。
月斜风起袷衣单。yuè xié fēng qǐ jiá yī dān。
消受春风都一例,若个偏寒?xiāo shòu chūn fēng dōu yī lì,ruò gè piān hán?

浪淘沙

纳兰性德

紫玉拨寒灰,心字全非。zǐ yù bō hán huī,xīn zì quán fēi。
疏帘犹是隔年垂,半卷夕阳红雨入,燕子来时。shū lián yóu shì gé nián chuí,bàn juǎn xī yáng hóng yǔ rù,yàn zi lái shí。
回首碧云西,多少心期。huí shǒu bì yún xī,duō shǎo xīn qī。
短长亭外短长堤。duǎn zhǎng tíng wài duǎn zhǎng dī。
百尺游丝千里梦,无限凄迷。bǎi chǐ yóu sī qiān lǐ mèng,wú xiàn qī mí。

浪淘沙

纳兰性德

清镜上朝云,宿篆犹熏。qīng jìng shàng cháo yún,sù zhuàn yóu xūn。
一春双袂尽啼痕,那更夜来山枕侧,又梦归人。yī chūn shuāng mèi jǐn tí hén,nà gèng yè lái shān zhěn cè,yòu mèng guī rén。
花底病中身,懒约湔裙。huā dǐ bìng zhōng shēn,lǎn yuē jiān qún。
待寻闲事度佳辰,绣榻重开添几线,旧谱翻新。dài xún xián shì dù jiā chén,xiù tà zhòng kāi tiān jǐ xiàn,jiù pǔ fān xīn。

菩萨蛮

纳兰性德

梦回酒醒三通鼓,断肠啼鴂花飞处。mèng huí jiǔ xǐng sān tōng gǔ,duàn cháng tí jué huā fēi chù。
新恨隔红窗,罗衫泪几行。xīn hèn gé hóng chuāng,luó shān lèi jǐ xíng。
相思何处说,空有当时月。xiāng sī hé chù shuō,kōng yǒu dāng shí yuè。
月也异当时,团圞照鬓丝。yuè yě yì dāng shí,tuán luán zhào bìn sī。

菩萨蛮

纳兰性德

隔花才歇廉纤雨,一声弹指混无语。gé huā cái xiē lián xiān yǔ,yī shēng dàn zhǐ hùn wú yǔ。
梁燕自双归,长条脉脉垂。liáng yàn zì shuāng guī,zhǎng tiáo mài mài chuí。
小屏山色远,妆薄铅华浅。xiǎo píng shān sè yuǎn,zhuāng báo qiān huá qiǎn。
独自立瑶阶,透寒金缕鞋。dú zì lì yáo jiē,tòu hán jīn lǚ xié。

菩萨蛮

纳兰性德

窗前桃蕊娇如倦,东风泪洗胭脂面。chuāng qián táo ruǐ jiāo rú juàn,dōng fēng lèi xǐ yān zhī miàn。
人在小红楼,离情唱《石州》。rén zài xiǎo hóng lóu,lí qíng chàng shí zhōu。
夜来双燕宿,灯背屏腰绿。yè lái shuāng yàn sù,dēng bèi píng yāo lǜ。
香尽雨阑珊,薄衾寒不寒。xiāng jǐn yǔ lán shān,báo qīn hán bù hán。

浣溪沙

纳兰性德

睡起惺忪强自支。shuì qǐ xīng sōng qiáng zì zhī。
绿倾蝉鬓下帘时。lǜ qīng chán bìn xià lián shí。
夜来愁损小腰肢。yè lái chóu sǔn xiǎo yāo zhī。
远信不归空伫望,幽期细数却参差。yuǎn xìn bù guī kōng zhù wàng,yōu qī xì shù què cān chà。
更兼何事耐寻思。gèng jiān hé shì nài xún sī。

浣溪沙

纳兰性德

五月江南麦已稀,黄梅时节雨霏微。wǔ yuè jiāng nán mài yǐ xī,huáng méi shí jié yǔ fēi wēi。
闲看燕子教雏飞。xián kàn yàn zi jiào chú fēi。
一水浓阴如罨画,数峰无恙又晴晖。yī shuǐ nóng yīn rú yǎn huà,shù fēng wú yàng yòu qíng huī。
湔裙谁独上渔矶。jiān qún shuí dú shàng yú jī。

浣溪沙·咏五更·和湘真韵

纳兰性德

微晕娇花湿欲流,簟纹灯影一生愁。wēi yūn jiāo huā shī yù liú,diàn wén dēng yǐng yī shēng chóu。
梦回疑在远山楼。mèng huí yí zài yuǎn shān lóu。
残月暗窥金屈戍,软风徐荡玉帘钩。cán yuè àn kuī jīn qū shù,ruǎn fēng xú dàng yù lián gōu。
待听邻女唤梳头。dài tīng lín nǚ huàn shū tóu。

鹊桥仙

纳兰性德

梦来双倚,醒时独拥,窗外一眉新月。mèng lái shuāng yǐ,xǐng shí dú yōng,chuāng wài yī méi xīn yuè。
寻思常自悔分明,无奈却、照人清切。xún sī cháng zì huǐ fēn míng,wú nài què zhào rén qīng qiè。
一宵灯下,连朝镜里,瘦尽十年花骨。yī xiāo dēng xià,lián cháo jìng lǐ,shòu jǐn shí nián huā gǔ。
前期总约上元时,怕难认、飘零人物。qián qī zǒng yuē shàng yuán shí,pà nán rèn piāo líng rén wù。

临江仙

纳兰性德

长记碧纱窗外语,秋风吹送归鸦。zhǎng jì bì shā chuāng wài yǔ,qiū fēng chuī sòng guī yā。
片帆从此寄尺涯。piàn fān cóng cǐ jì chǐ yá。
一灯新睡觉,思梦月初斜。yī dēng xīn shuì jué,sī mèng yuè chū xié。
便是欲归归未得,不如燕子还家。biàn shì yù guī guī wèi dé,bù rú yàn zi hái jiā。
春云春水带轻霞。chūn yún chūn shuǐ dài qīng xiá。
画船人似月,细雨落杨花。huà chuán rén shì yuè,xì yǔ luò yáng huā。