古诗词

琵琶仙·中秋

纳兰性德

碧海年年,试问取、冰轮为谁圆缺?吹到一片秋香,清辉了如雪。bì hǎi nián nián,shì wèn qǔ bīng lún wèi shuí yuán quē?chuī dào yī piàn qiū xiāng,qīng huī le rú xuě。
愁中看、好天良夜,知道尽成悲咽。chóu zhōng kàn hǎo tiān liáng yè,zhī dào jǐn chéng bēi yàn。
只影而今,那堪重对,旧时明月。zhǐ yǐng ér jīn,nà kān zhòng duì,jiù shí míng yuè。
花径里、戏捉迷藏,曾惹下萧萧井梧叶。huā jìng lǐ xì zhuō mí cáng,céng rě xià xiāo xiāo jǐng wú yè。
记否轻纨小扇,又几番凉热。jì fǒu qīng wán xiǎo shàn,yòu jǐ fān liáng rè。
只落得,填膺百感,总茫茫、不关离别。zhǐ luò dé,tián yīng bǎi gǎn,zǒng máng máng bù guān lí bié。
一任紫玉无情,夜寒吹裂。yī rèn zǐ yù wú qíng,yè hán chuī liè。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

如梦令

纳兰性德

万帐穹庐人醉,星影摇摇欲坠。wàn zhàng qióng lú rén zuì,xīng yǐng yáo yáo yù zhuì。
归梦隔狼河,又被河声搅碎。guī mèng gé láng hé,yòu bèi hé shēng jiǎo suì。
还睡,还睡,解道醒来无味。hái shuì,hái shuì,jiě dào xǐng lái wú wèi。

浣溪沙

纳兰性德

谁念西风独自凉,萧萧黄叶闭疏窗,沉思往事立残阳。shuí niàn xī fēng dú zì liáng,xiāo xiāo huáng yè bì shū chuāng,chén sī wǎng shì lì cán yáng。
被酒莫惊春睡重,赌书消得泼茶香,当时只道是寻常。bèi jiǔ mò jīng chūn shuì zhòng,dǔ shū xiāo dé pō chá xiāng,dāng shí zhǐ dào shì xún cháng。

如梦令

纳兰性德

正是辘轳金井,满砌落花红冷。zhèng shì lù lú jīn jǐng,mǎn qì luò huā hóng lěng。
蓦地一相逢,心事眼波难定。mò dì yī xiāng féng,xīn shì yǎn bō nán dìng。
谁省,谁省,从此簟纹灯影。shuí shěng,shuí shěng,cóng cǐ diàn wén dēng yǐng。

金缕曲·赠梁汾

纳兰性德

德也狂生耳。dé yě kuáng shēng ěr。
偶然间、淄尘京国,乌衣门第。ǒu rán jiān zī chén jīng guó,wū yī mén dì。
有酒惟浇赵州土,谁会成生此意。yǒu jiǔ wéi jiāo zhào zhōu tǔ,shuí huì chéng shēng cǐ yì。
不信道、遂成知己。bù xìn dào suì chéng zhī jǐ。
青眼高歌俱未老,向尊前、拭尽英雄泪。qīng yǎn gāo gē jù wèi lǎo,xiàng zūn qián shì jǐn yīng xióng lèi。
君不见,月如水。jūn bù jiàn,yuè rú shuǐ。
共君此夜须沉醉。gòng jūn cǐ yè xū chén zuì。
且由他、蛾眉谣诼,古今同忌。qiě yóu tā é méi yáo zhuó,gǔ jīn tóng jì。
身世悠悠何足问,冷笑置之而已。shēn shì yōu yōu hé zú wèn,lěng xiào zhì zhī ér yǐ。
寻思起、从头翻悔。xún sī qǐ cóng tóu fān huǐ。
一日心期千劫在,后身缘、恐结他生里。yī rì xīn qī qiān jié zài,hòu shēn yuán kǒng jié tā shēng lǐ。
然诺重,君须记。rán nuò zhòng,jūn xū jì。

长相思

纳兰性德

山一程,水一程,身向榆关那畔行,夜深千帐灯。shān yī chéng,shuǐ yī chéng,shēn xiàng yú guān nà pàn xíng,yè shēn qiān zhàng dēng。
风一更,雪一更,聒碎乡心梦不成,故园无此声。fēng yī gèng,xuě yī gèng,guā suì xiāng xīn mèng bù chéng,gù yuán wú cǐ shēng。

木兰词·拟古决绝词柬友

纳兰性德

人生若只如初见,何事秋风悲画扇。rén shēng ruò zhǐ rú chū jiàn,hé shì qiū fēng bēi huà shàn。
等闲变却故人心,却道故心人易变。děng xián biàn què gù rén xīn,què dào gù xīn rén yì biàn。
骊山语罢清宵半,泪雨零铃终不怨。lí shān yǔ bà qīng xiāo bàn,lèi yǔ líng líng zhōng bù yuàn。
何如薄幸锦衣郎,比翼连枝当日愿。hé rú báo xìng jǐn yī láng,bǐ yì lián zhī dāng rì yuàn。

清平乐

纳兰性德

风鬟雨鬓,偏是来无准。fēng huán yǔ bìn,piān shì lái wú zhǔn。
倦倚玉阑看月晕,容易语低香近。juàn yǐ yù lán kàn yuè yūn,róng yì yǔ dī xiāng jìn。
软风吹遍窗纱,心期便隔天涯。ruǎn fēng chuī biàn chuāng shā,xīn qī biàn gé tiān yá。
从此伤春伤别,黄昏只对梨花。cóng cǐ shāng chūn shāng bié,huáng hūn zhǐ duì lí huā。

采桑子

纳兰性德

谁翻乐府凄凉曲?风也萧萧,雨也萧萧,瘦尽灯花又一宵。shuí fān lè fǔ qī liáng qū?fēng yě xiāo xiāo,yǔ yě xiāo xiāo,shòu jǐn dēng huā yòu yī xiāo。
不知何事萦怀抱,醒也无聊,醉也无聊,梦也何曾到谢桥。bù zhī hé shì yíng huái bào,xǐng yě wú liáo,zuì yě wú liáo,mèng yě hé céng dào xiè qiáo。

蝶恋花·出塞

纳兰性德

今古河山无定据,画角声中,牧马频来去。jīn gǔ hé shān wú dìng jù,huà jiǎo shēng zhōng,mù mǎ pín lái qù。
满目荒凉谁可语?西风吹老丹枫树。mǎn mù huāng liáng shuí kě yǔ?xī fēng chuī lǎo dān fēng shù。
从来幽怨应无数?铁马金戈,青冢黄昏路。cóng lái yōu yuàn yīng wú shù?tiě mǎ jīn gē,qīng zhǒng huáng hūn lù。
一往情深深几许?深山夕照深秋雨。yī wǎng qíng shēn shēn jǐ xǔ?shēn shān xī zhào shēn qiū yǔ。

蝶恋花

纳兰性德

辛苦最怜天上月,一昔如环,昔昔都成玦。xīn kǔ zuì lián tiān shàng yuè,yī xī rú huán,xī xī dōu chéng jué。
若似月轮终皎洁,不辞冰雪为卿热。ruò shì yuè lún zhōng jiǎo jié,bù cí bīng xuě wèi qīng rè。
无那尘缘容易绝,燕子依然,软踏帘钩说。wú nà chén yuán róng yì jué,yàn zi yī rán,ruǎn tà lián gōu shuō。
唱罢秋坟愁未歇,春丛认取双栖蝶。chàng bà qiū fén chóu wèi xiē,chūn cóng rèn qǔ shuāng qī dié。

采桑子·九日

纳兰性德

深秋绝塞谁相忆,木叶萧萧。shēn qiū jué sāi shuí xiāng yì,mù yè xiāo xiāo。
乡路迢迢,六曲屏山和梦遥。xiāng lù tiáo tiáo,liù qū píng shān hé mèng yáo。
佳时倍惜风光别,不为登高。jiā shí bèi xī fēng guāng bié,bù wèi dēng gāo。
只觉魂销,南雁归时更寂寥。zhǐ jué hún xiāo,nán yàn guī shí gèng jì liáo。

菩萨蛮·萧萧几叶风兼雨

纳兰性德

萧萧几叶风兼雨,离人偏识长更苦。xiāo xiāo jǐ yè fēng jiān yǔ,lí rén piān shí zhǎng gèng kǔ。
欹枕数秋天,蟾蜍下早弦。yī zhěn shù qiū tiān,chán chú xià zǎo xián。
夜寒惊被薄,泪与灯花落。yè hán jīng bèi báo,lèi yǔ dēng huā luò。
无处不伤心,轻尘在玉琴。wú chù bù shāng xīn,qīng chén zài yù qín。

画堂春

纳兰性德

一生一代一双人,争教两处销魂。yī shēng yī dài yī shuāng rén,zhēng jiào liǎng chù xiāo hún。
相思相望不相亲,天为谁春。xiāng sī xiāng wàng bù xiāng qīn,tiān wèi shuí chūn。
浆向蓝桥易乞,药成碧海难奔。jiāng xiàng lán qiáo yì qǐ,yào chéng bì hǎi nán bēn。
若容相访饮牛津,相对忘贫。ruò róng xiāng fǎng yǐn niú jīn,xiāng duì wàng pín。

采桑子

纳兰性德

而今才道当时错,心绪凄迷。ér jīn cái dào dāng shí cuò,xīn xù qī mí。
红泪偷垂,满眼春风百事非。hóng lèi tōu chuí,mǎn yǎn chūn fēng bǎi shì fēi。
情知此后来无计,强说欢期。qíng zhī cǐ hòu lái wú jì,qiáng shuō huān qī。
一别如斯,落尽梨花月又西。yī bié rú sī,luò jǐn lí huā yuè yòu xī。

梦江南

纳兰性德

昏鸦尽,小立恨因谁?急雪乍翻香阁絮,轻风吹到胆瓶梅,心字已成灰。hūn yā jǐn,xiǎo lì hèn yīn shuí?jí xuě zhà fān xiāng gé xù,qīng fēng chuī dào dǎn píng méi,xīn zì yǐ chéng huī。
3501234567»