古诗词

梦江南·江南好

纳兰性德

【其一】
江南好,建业旧长安。jiāng nán hǎo,jiàn yè jiù zhǎng ān。
紫盖忽临双鷁渡,翠华争拥六龙看。zǐ gài hū lín shuāng yì dù,cuì huá zhēng yōng liù lóng kàn。
雄丽却高寒。xióng lì què gāo hán。
【其二】
江南好,城阙尚嵯峨。jiāng nán hǎo,chéng quē shàng cuó é。
故物陵前惟石马,遗踪陌上有铜驼。gù wù líng qián wéi shí mǎ,yí zōng mò shàng yǒu tóng tuó。
玉树夜深歌。yù shù yè shēn gē。
【其三】
江南好,怀古意谁传。jiāng nán hǎo,huái gǔ yì shuí chuán。
燕子矶头红蓼月,乌衣巷口绿杨烟。yàn zi jī tóu hóng liǎo yuè,wū yī xiàng kǒu lǜ yáng yān。
风景忆当年。fēng jǐng yì dāng nián。
【其四】
江南好,虎阜晚秋天。jiāng nán hǎo,hǔ fù wǎn qiū tiān。
山水总归诗格秀,笙萧恰称语音圆。shān shuǐ zǒng guī shī gé xiù,shēng xiāo qià chēng yǔ yīn yuán。
谁在木兰船。shuí zài mù lán chuán。
【其五】
江南好,真个到梁溪。jiāng nán hǎo,zhēn gè dào liáng xī。
一幅云林高士画,数行泉石故人题。yī fú yún lín gāo shì huà,shù xíng quán shí gù rén tí。
还似梦游非。hái shì mèng yóu fēi。
【其六】
江南好,水是二泉清。jiāng nán hǎo,shuǐ shì èr quán qīng。
味永出山那得浊,名高有锡更谁争。wèi yǒng chū shān nà dé zhuó,míng gāo yǒu xī gèng shuí zhēng。
何必让中泠。hé bì ràng zhōng líng。
【其七】
江南好,佳丽数维扬。jiāng nán hǎo,jiā lì shù wéi yáng。
自是琼花偏得月,那应金粉不兼香。zì shì qióng huā piān dé yuè,nà yīng jīn fěn bù jiān xiāng。
谁与话清凉。shuí yǔ huà qīng liáng。
【其八】
江南好,铁瓮古南徐。jiāng nán hǎo,tiě wèng gǔ nán xú。
立马江山千里目,射蛟风雨百灵趋。lì mǎ jiāng shān qiān lǐ mù,shè jiāo fēng yǔ bǎi líng qū。
北顾更踌躇。běi gù gèng chóu chú。
【其九】
江南好,一片妙高云。jiāng nán hǎo,yī piàn miào gāo yún。
砚北峰峦米外史,屏间楼阁李将军。yàn běi fēng luán mǐ wài shǐ,píng jiān lóu gé lǐ jiāng jūn。
金碧矗斜曛。jīn bì chù xié xūn。
【其十】
江南好,何处异京华。jiāng nán hǎo,hé chù yì jīng huá。
香散翠帘多在水,绿残红叶胜于花。xiāng sàn cuì lián duō zài shuǐ,lǜ cán hóng yè shèng yú huā。
无事避风沙。wú shì bì fēng shā。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·新月

纳兰性德

晚妆欲罢,更把纤眉临镜画。wǎn zhuāng yù bà,gèng bǎ xiān méi lín jìng huà。
准待分明,和雨和烟两不胜。zhǔn dài fēn míng,hé yǔ hé yān liǎng bù shèng。
莫教星替,守取团圆终必遂。mò jiào xīng tì,shǒu qǔ tuán yuán zhōng bì suì。
此夜红楼,天上人间一样愁。cǐ yè hóng lóu,tiān shàng rén jiān yī yàng chóu。

望江南·咏弦月

纳兰性德

初八月,半镜上青霄。chū bā yuè,bàn jìng shàng qīng xiāo。
斜倚画阑娇不语,暗移梅影过红桥,裙带北风飘。xié yǐ huà lán jiāo bù yǔ,àn yí méi yǐng guò hóng qiáo,qún dài běi fēng piāo。

梦江南

纳兰性德

新来好,唱得虎头词。xīn lái hǎo,chàng dé hǔ tóu cí。
一片冷香惟有梦,十分清瘦更无诗。yī piàn lěng xiāng wéi yǒu mèng,shí fēn qīng shòu gèng wú shī。
标格早梅知。biāo gé zǎo méi zhī。

清平乐

纳兰性德

将愁不去,秋色行难住。jiāng chóu bù qù,qiū sè xíng nán zhù。
六曲屏山深院宇,日日风风雨雨。liù qū píng shān shēn yuàn yǔ,rì rì fēng fēng yǔ yǔ。
雨晴篱菊初香,人言此日重阳。yǔ qíng lí jú chū xiāng,rén yán cǐ rì zhòng yáng。
回首凉云暮叶,黄昏无限思量。huí shǒu liáng yún mù yè,huáng hūn wú xiàn sī liàng。

清平乐

纳兰性德

凄凄切切,惨淡黄花节。qī qī qiè qiè,cǎn dàn huáng huā jié。
梦里砧声浑未歇,那更乱蛩悲咽。mèng lǐ zhēn shēng hún wèi xiē,nà gèng luàn qióng bēi yàn。
尘生燕子空楼,抛残弦索床头。chén shēng yàn zi kōng lóu,pāo cán xián suǒ chuáng tóu。
一样晓风残月,而今触绪添愁。yī yàng xiǎo fēng cán yuè,ér jīn chù xù tiān chóu。

清平乐

纳兰性德

烟轻雨小,望里青难了。yān qīng yǔ xiǎo,wàng lǐ qīng nán le。
一缕断虹垂树杪,又是乱山残照。yī lǚ duàn hóng chuí shù miǎo,yòu shì luàn shān cán zhào。
凭高目断征途,暮云千里平芜。píng gāo mù duàn zhēng tú,mù yún qiān lǐ píng wú。
日夜河流东下,锦书应托双鱼。rì yè hé liú dōng xià,jǐn shū yīng tuō shuāng yú。

清平乐·忆梁汾

纳兰性德

才听夜雨,便觉秋如许。cái tīng yè yǔ,biàn jué qiū rú xǔ。
绕砌蛩螀人不语,有梦转愁无据。rào qì qióng jiāng rén bù yǔ,yǒu mèng zhuǎn chóu wú jù。
乱山千叠横江,忆君游倦何方。luàn shān qiān dié héng jiāng,yì jūn yóu juàn hé fāng。
知否小窗红烛。zhī fǒu xiǎo chuāng hóng zhú。
照人此夜凄凉。zhào rén cǐ yè qī liáng。

清平乐·发汉儿村题壁

纳兰性德

参横月落,客绪从谁托。cān héng yuè luò,kè xù cóng shuí tuō。
望里家山云漠漠,似有红楼一角。wàng lǐ jiā shān yún mò mò,shì yǒu hóng lóu yī jiǎo。
不如意事年年,消磨绝塞风烟。bù rú yì shì nián nián,xiāo mó jué sāi fēng yān。
输与五陵公子,此时梦绕花前。shū yǔ wǔ líng gōng zi,cǐ shí mèng rào huā qián。

清平乐

纳兰性德

泠泠彻夜,谁是知音者,如梦前朝何处也,一曲边愁难写。líng líng chè yè,shuí shì zhī yīn zhě,rú mèng qián cháo hé chù yě,yī qū biān chóu nán xiě。
极天关塞云中,人随雁落西风。jí tiān guān sāi yún zhōng,rén suí yàn luò xī fēng。
唤取红巾翠袖,莫教泪洒英雄。huàn qǔ hóng jīn cuì xiù,mò jiào lèi sǎ yīng xióng。

渔父

纳兰性德

收却纶竿落照红,秋风宁为剪芙蓉。shōu què lún gān luò zhào hóng,qiū fēng níng wèi jiǎn fú róng。
人淡淡,水蒙蒙,吹入芦花短笛中。rén dàn dàn,shuǐ méng méng,chuī rù lú huā duǎn dí zhōng。

眼儿媚·咏梅

纳兰性德

莫把琼花比澹妆,谁似白霓裳。mò bǎ qióng huā bǐ dàn zhuāng,shuí shì bái ní shang。
别样清幽,自然标格,莫近东墙。bié yàng qīng yōu,zì rán biāo gé,mò jìn dōng qiáng。
冰肌玉骨天分付,兼付与凄凉。bīng jī yù gǔ tiān fēn fù,jiān fù yǔ qī liáng。
可怜遥夜,冷烟和月,疏影横窗。kě lián yáo yè,lěng yān hé yuè,shū yǐng héng chuāng。

菩萨蛮

纳兰性德

为春憔悴留春住,那禁半霎催归雨。wèi chūn qiáo cuì liú chūn zhù,nà jìn bàn shà cuī guī yǔ。
深巷卖樱桃,雨余红更娇。shēn xiàng mài yīng táo,yǔ yú hóng gèng jiāo。
黄昏清泪阁,忍便花飘泊。huáng hūn qīng lèi gé,rěn biàn huā piāo pō。
消得一声莺,东风三月情。xiāo dé yī shēng yīng,dōng fēng sān yuè qíng。

菩萨蛮·问君何事轻离别

纳兰性德

问君何事轻离别,一年能几团圆月。wèn jūn hé shì qīng lí bié,yī nián néng jǐ tuán yuán yuè。
杨柳乍如丝,故园春尽时。yáng liǔ zhà rú sī,gù yuán chūn jǐn shí。
春归归不得,两桨松花隔。chūn guī guī bù dé,liǎng jiǎng sōng huā gé。
旧事逐寒潮,啼鹃恨未消。jiù shì zhú hán cháo,tí juān hèn wèi xiāo。

菩萨蛮

纳兰性德

黄云紫塞三千里,女墙西畔啼乌起。huáng yún zǐ sāi sān qiān lǐ,nǚ qiáng xī pàn tí wū qǐ。
落日万山寒,萧萧猎马还。luò rì wàn shān hán,xiāo xiāo liè mǎ hái。
笳声听不得,入夜空城黑。jiā shēng tīng bù dé,rù yè kōng chéng hēi。
秋梦不归家,残灯落碎花。qiū mèng bù guī jiā,cán dēng luò suì huā。

菩萨蛮

纳兰性德

隔花才歇帘纤雨,一声弹指浑无语。gé huā cái xiē lián xiān yǔ,yī shēng dàn zhǐ hún wú yǔ。
梁燕自只归,长条脉脉垂。liáng yàn zì zhǐ guī,zhǎng tiáo mài mài chuí。
小屏山色远,妆薄铅华浅。xiǎo píng shān sè yuǎn,zhuāng báo qiān huá qiǎn。
独自立瑶阶,透寒金缕鞋。dú zì lì yáo jiē,tòu hán jīn lǚ xié。