古诗词

予登翠微爱其秀拔纵目久之有寺僧进曰山之绝顶自南而望其千岩万壑虽善绘者莫尽其妙予因命肩舆直造其巅一视果如僧之所言清兴溢发即成七言古诗一首

朱诚泳

翠微雨过芙蓉湿,我兴悠然思适适。cuì wēi yǔ guò fú róng shī,wǒ xīng yōu rán sī shì shì。
买山直欲捐万金,况是生平有诗癖。mǎi shān zhí yù juān wàn jīn,kuàng shì shēng píng yǒu shī pǐ。
帖帖肩舆到上头,凭高四顾凉飕飕。tiē tiē jiān yú dào shàng tóu,píng gāo sì gù liáng sōu sōu。
终南太白拥晴翠,渭源一线沿川流。zhōng nán tài bái yōng qíng cuì,wèi yuán yī xiàn yán chuān liú。
忆昔唐皇来避热,万户千门巢嵽嵲。yì xī táng huáng lái bì rè,wàn hù qiān mén cháo dié niè。
有时云雾失炎精,六月寒风搅飞雪。yǒu shí yún wù shī yán jīng,liù yuè hán fēng jiǎo fēi xuě。
吾驾兹晨为一停,等闲呵护烦山灵。wú jià zī chén wèi yī tíng,děng xián hē hù fán shān líng。
分明坐我古图画,何须点染呼丹青。fēn míng zuò wǒ gǔ tú huà,hé xū diǎn rǎn hū dān qīng。
移床更入晴岚里,为爱松声忘坐起。yí chuáng gèng rù qíng lán lǐ,wèi ài sōng shēng wàng zuò qǐ。
自是吾家道气浓,涤尽胸中几渣滓。zì shì wú jiā dào qì nóng,dí jǐn xiōng zhōng jǐ zhā zǐ。
坐久欲归归未得,忽讶片云头上黑。zuò jiǔ yù guī guī wèi dé,hū yà piàn yún tóu shàng hēi。
知是山灵催我诗,一笑留题许镌刻。zhī shì shān líng cuī wǒ shī,yī xiào liú tí xǔ juān kè。
来来车马更迟迟,好山一路还相随。lái lái chē mǎ gèng chí chí,hǎo shān yī lù hái xiāng suí。
从行宾从拥矛槊,能无和我登山诗。cóng xíng bīn cóng yōng máo shuò,néng wú hé wǒ dēng shān shī。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

雁字

朱诚泳

暮云飞尽碧天长,万里横斜字一行。mù yún fēi jǐn bì tiān zhǎng,wàn lǐ héng xié zì yī xíng。
月白夜寒风力劲,断文零落下潇湘。yuè bái yè hán fēng lì jìn,duàn wén líng luò xià xiāo xiāng。

雁影

朱诚泳

才背斜阳过戍楼,又拖明月度沧洲。cái bèi xié yáng guò shù lóu,yòu tuō míng yuè dù cāng zhōu。
一行飞向天南去,印破湘江万里秋。yī xíng fēi xiàng tiān nán qù,yìn pò xiāng jiāng wàn lǐ qiū。

梅花

朱诚泳

贞心如铁傲霜风,不与群芳斗紫红。zhēn xīn rú tiě ào shuāng fēng,bù yǔ qún fāng dòu zǐ hóng。
记得罗浮春梦醒,翠禽嘈杂月明中。jì dé luó fú chūn mèng xǐng,cuì qín cáo zá yuè míng zhōng。

梅花

朱诚泳

黄昏庭院雨丝丝,春到东南第几枝。huáng hūn tíng yuàn yǔ sī sī,chūn dào dōng nán dì jǐ zhī。
凭仗东君好呵护,莫教人向笛中吹。píng zhàng dōng jūn hǎo hē hù,mò jiào rén xiàng dí zhōng chuī。

孤雁

朱诚泳

一声嘹呖过南楼,烟水茫茫万里秋。yī shēng liáo lì guò nán lóu,yān shuǐ máng máng wàn lǐ qiū。
多少弟兄零落尽,且随鸥鹭立沧洲。duō shǎo dì xiōng líng luò jǐn,qiě suí ōu lù lì cāng zhōu。

闻雁

朱诚泳

满空寒雨度潇湘,楚水燕云道路长。mǎn kōng hán yǔ dù xiāo xiāng,chǔ shuǐ yàn yún dào lù zhǎng。
惆怅故人千里别,好传尺素过衡阳。chóu chàng gù rén qiān lǐ bié,hǎo chuán chǐ sù guò héng yáng。

元夜宴永寿府

朱诚泳

埙篪迭奏两情欢,宝烛银屏敌夜寒。xūn chí dié zòu liǎng qíng huān,bǎo zhú yín píng dí yè hán。
最是无边风景好,丁宁莫向醉中看。zuì shì wú biān fēng jǐng hǎo,dīng níng mò xiàng zuì zhōng kàn。

天马词

朱诚泳

神骏遥从大宛来,追风万里绝驽骀。shén jùn yáo cóng dà wǎn lái,zhuī fēng wàn lǐ jué nú dài。
天闲不用争刍秣,苜宿花香处处开。tiān xián bù yòng zhēng chú mò,mù sù huā xiāng chù chù kāi。

塞上词

朱诚泳

漠漠黄沙隔汉关,西风狐兔满西山。mò mò huáng shā gé hàn guān,xī fēng hú tù mǎn xī shān。
喧阗笳鼓随烽火,知是将军夜猎还。xuān tián jiā gǔ suí fēng huǒ,zhī shì jiāng jūn yè liè hái。

送人入蜀

朱诚泳

莫向人言蜀道难,马头万仞逼青山。mò xiàng rén yán shǔ dào nán,mǎ tóu wàn rèn bī qīng shān。
于今平陆皆溟渤,转眼风波反覆间。yú jīn píng lù jiē míng bó,zhuǎn yǎn fēng bō fǎn fù jiān。

旧朝服菊

朱诚泳

不向金门谒冕旒,东篱冷淡伴清秋。bù xiàng jīn mén yè miǎn liú,dōng lí lěng dàn bàn qīng qiū。
应疑当日陶弘景,挂去而今尚未收。yīng yí dāng rì táo hóng jǐng,guà qù ér jīn shàng wèi shōu。

春阴

朱诚泳

一番风雨暗清明,绿满闲庭草自生。yī fān fēng yǔ àn qīng míng,lǜ mǎn xián tíng cǎo zì shēng。
十二楼台都倚遍,燕莺帘外寂无声。shí èr lóu tái dōu yǐ biàn,yàn yīng lián wài jì wú shēng。

春阴

朱诚泳

黯黯阴云入望低,落花飞絮尽沾泥。àn àn yīn yún rù wàng dī,luò huā fēi xù jǐn zhān ní。
眼前风物催春晚,满地蘼芜长欲齐。yǎn qián fēng wù cuī chūn wǎn,mǎn dì mí wú zhǎng yù qí。

金钱菊

朱诚泳

钱神一夜幻花神,铸出东篱阿堵新。qián shén yī yè huàn huā shén,zhù chū dōng lí ā dǔ xīn。
莫遣半山容易赋,黄金满地骇诗人。mò qiǎn bàn shān róng yì fù,huáng jīn mǎn dì hài shī rén。

杨妃菊

朱诚泳

马嵬坡下粉香消,化作东篱一种妖。mǎ wéi pō xià fěn xiāng xiāo,huà zuò dōng lí yī zhǒng yāo。
仿佛霓裳初舞罢,倚风金步向人摇。fǎng fú ní shang chū wǔ bà,yǐ fēng jīn bù xiàng rén yáo。