古诗词

予登翠微爱其秀拔纵目久之有寺僧进曰山之绝顶自南而望其千岩万壑虽善绘者莫尽其妙予因命肩舆直造其巅一视果如僧之所言清兴溢发即成七言古诗一首

朱诚泳

翠微雨过芙蓉湿,我兴悠然思适适。cuì wēi yǔ guò fú róng shī,wǒ xīng yōu rán sī shì shì。
买山直欲捐万金,况是生平有诗癖。mǎi shān zhí yù juān wàn jīn,kuàng shì shēng píng yǒu shī pǐ。
帖帖肩舆到上头,凭高四顾凉飕飕。tiē tiē jiān yú dào shàng tóu,píng gāo sì gù liáng sōu sōu。
终南太白拥晴翠,渭源一线沿川流。zhōng nán tài bái yōng qíng cuì,wèi yuán yī xiàn yán chuān liú。
忆昔唐皇来避热,万户千门巢嵽嵲。yì xī táng huáng lái bì rè,wàn hù qiān mén cháo dié niè。
有时云雾失炎精,六月寒风搅飞雪。yǒu shí yún wù shī yán jīng,liù yuè hán fēng jiǎo fēi xuě。
吾驾兹晨为一停,等闲呵护烦山灵。wú jià zī chén wèi yī tíng,děng xián hē hù fán shān líng。
分明坐我古图画,何须点染呼丹青。fēn míng zuò wǒ gǔ tú huà,hé xū diǎn rǎn hū dān qīng。
移床更入晴岚里,为爱松声忘坐起。yí chuáng gèng rù qíng lán lǐ,wèi ài sōng shēng wàng zuò qǐ。
自是吾家道气浓,涤尽胸中几渣滓。zì shì wú jiā dào qì nóng,dí jǐn xiōng zhōng jǐ zhā zǐ。
坐久欲归归未得,忽讶片云头上黑。zuò jiǔ yù guī guī wèi dé,hū yà piàn yún tóu shàng hēi。
知是山灵催我诗,一笑留题许镌刻。zhī shì shān líng cuī wǒ shī,yī xiào liú tí xǔ juān kè。
来来车马更迟迟,好山一路还相随。lái lái chē mǎ gèng chí chí,hǎo shān yī lù hái xiāng suí。
从行宾从拥矛槊,能无和我登山诗。cóng xíng bīn cóng yōng máo shuò,néng wú hé wǒ dēng shān shī。

朱诚泳

安徽凤阳人。明宗室。号宾竹道人。太祖第二子秦王朱樉玄孙。弘治元年袭封秦王。长安有鲁齐书院,久废,诚泳别易地建正学书院,又于其旁建小学,择军士子弟延儒生教授。工诗。著有《经进小鸣集》。卒谥简。 朱诚泳的作品>>

猜您喜欢

题温日观蒲萄

朱诚泳

钵龙吞墨上云烟,幻出骊珠颗颗圆。bō lóng tūn mò shàng yún yān,huàn chū lí zhū kē kē yuán。
今日空庭留色相,一枝凉影月当天。jīn rì kōng tíng liú sè xiāng,yī zhī liáng yǐng yuè dāng tiān。

题画

朱诚泳

雨馀岚翠湿秋山,罨画楼台紫翠间。yǔ yú lán cuì shī qiū shān,yǎn huà lóu tái zǐ cuì jiān。
白鸟不飞波不动,夕阳江上几人还。bái niǎo bù fēi bō bù dòng,xī yáng jiāng shàng jǐ rén hái。

题画

朱诚泳

烟树云林半有无,水光山色远模糊。yān shù yún lín bàn yǒu wú,shuǐ guāng shān sè yuǎn mó hú。
长江一片潇湘意,都落房山水墨图。zhǎng jiāng yī piàn xiāo xiāng yì,dōu luò fáng shān shuǐ mò tú。

黄葵花

朱诚泳

秀毓中央正色深,花开朵朵尽黄金。xiù yù zhōng yāng zhèng sè shēn,huā kāi duǒ duǒ jǐn huáng jīn。
道妆莫说无妖艳,自有倾阳一点心。dào zhuāng mò shuō wú yāo yàn,zì yǒu qīng yáng yī diǎn xīn。

春词

朱诚泳

柳丝轻亸趁东风,桃李花开白映红。liǔ sī qīng duǒ chèn dōng fēng,táo lǐ huā kāi bái yìng hóng。
燕子不来寒食近,秋千庭院雨蒙蒙。yàn zi bù lái hán shí jìn,qiū qiān tíng yuàn yǔ méng méng。

春词

朱诚泳

浓春如酒醉韶华,无限风光属内家。nóng chūn rú jiǔ zuì sháo huá,wú xiàn fēng guāng shǔ nèi jiā。
最是诗中堪画处,幽禽飞上海棠花。zuì shì shī zhōng kān huà chù,yōu qín fēi shàng hǎi táng huā。

春词

朱诚泳

满院东风长绿苔,水香沙暖鸟飞来。mǎn yuàn dōng fēng zhǎng lǜ tái,shuǐ xiāng shā nuǎn niǎo fēi lái。
廉纤几阵催花雨,芍药蔷薇次第开。lián xiān jǐ zhèn cuī huā yǔ,sháo yào qiáng wēi cì dì kāi。

春词

朱诚泳

海棠枝上鹊声乾,罗幕重重护晓寒。hǎi táng zhī shàng què shēng qián,luó mù zhòng zhòng hù xiǎo hán。
初日半林珠露重,脆红无数压阑干。chū rì bàn lín zhū lù zhòng,cuì hóng wú shù yā lán gàn。

春词

朱诚泳

小院春深丽日迟,暖风吹动万年枝。xiǎo yuàn chūn shēn lì rì chí,nuǎn fēng chuī dòng wàn nián zhī。
千红万紫雕阑外,坐看蜂衙报午时。qiān hóng wàn zǐ diāo lán wài,zuò kàn fēng yá bào wǔ shí。

游玄都观

朱诚泳

扰扰游人去又来,乘闲也踏软红回。rǎo rǎo yóu rén qù yòu lái,chéng xián yě tà ruǎn hóng huí。
刘郎道士俱尘土,纵有桃花亦浪栽。liú láng dào shì jù chén tǔ,zòng yǒu táo huā yì làng zāi。

题王舜耕画

朱诚泳

翠壁丹厓淡夕曛,往来麋鹿自成群。cuì bì dān yá dàn xī xūn,wǎng lái mí lù zì chéng qún。
仙家住在空青外,只隔桃花一片云。xiān jiā zhù zài kōng qīng wài,zhǐ gé táo huā yī piàn yún。

题王舜耕画

朱诚泳

小小溪桥有路通,草堂门掩白云中。xiǎo xiǎo xī qiáo yǒu lù tōng,cǎo táng mén yǎn bái yún zhōng。
深山六月浑无暑,一派流泉万壑风。shēn shān liù yuè hún wú shǔ,yī pài liú quán wàn hè fēng。

题王舜耕画

朱诚泳

重叠青山拥翠螺,雨晴深涧水如罗。zhòng dié qīng shān yōng cuì luó,yǔ qíng shēn jiàn shuǐ rú luó。
凉飙忽起岩前树,遥送书声出薜萝。liáng biāo hū qǐ yán qián shù,yáo sòng shū shēng chū bì luó。

题王舜耕画

朱诚泳

万里同云雪载途,乾坤冻合在冰壶。wàn lǐ tóng yún xuě zài tú,qián kūn dòng hé zài bīng hú。
高人深掩茅堂卧,门外曾来县令无。gāo rén shēn yǎn máo táng wò,mén wài céng lái xiàn lìng wú。

秋思

朱诚泳

银汉无声月正辉,西风吹透越罗衣。yín hàn wú shēng yuè zhèng huī,xī fēng chuī tòu yuè luó yī。
玉关铁甲人多少,北雁归时尚未归。yù guān tiě jiǎ rén duō shǎo,běi yàn guī shí shàng wèi guī。