古诗词

清平乐

纳兰性德

凄凄切切,惨淡黄花节。qī qī qiè qiè,cǎn dàn huáng huā jié。
梦里砧声浑未歇,那更乱蛩悲咽。mèng lǐ zhēn shēng hún wèi xiē,nà gèng luàn qióng bēi yàn。
尘生燕子空楼,抛残弦索床头。chén shēng yàn zi kōng lóu,pāo cán xián suǒ chuáng tóu。
一样晓风残月,而今触绪添愁。yī yàng xiǎo fēng cán yuè,ér jīn chù xù tiān chóu。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

清平乐·上元月蚀

纳兰性德

瑶华映阙,烘散蓂墀雪。yáo huá yìng quē,hōng sàn míng chí xuě。
比拟寻常清景别,第一团圆时节。bǐ nǐ xún cháng qīng jǐng bié,dì yī tuán yuán shí jié。
影娥忽泛初弦,分辉借与宫莲。yǐng é hū fàn chū xián,fēn huī jiè yǔ gōng lián。
七宝修成合璧,重轮岁岁中天。qī bǎo xiū chéng hé bì,zhòng lún suì suì zhōng tiān。

沁园春·代悼亡

纳兰性德

梦冷蘅芜,却望姗姗,是耶非耶?怅兰膏渍粉,尚留犀合;金泥蹙绣,空掩蝉纱。mèng lěng héng wú,què wàng shān shān,shì yé fēi yé?chàng lán gāo zì fěn,shàng liú xī hé;jīn ní cù xiù,kōng yǎn chán shā。
影弱难持,缘深暂隔,只当离愁滞海涯。yǐng ruò nán chí,yuán shēn zàn gé,zhǐ dāng lí chóu zhì hǎi yá。
归来也,趁星前月底,魂在梨花。guī lái yě,chèn xīng qián yuè dǐ,hún zài lí huā。
鸾胶纵续琵琶。luán jiāo zòng xù pí pá。
问可及、当年萼绿华。wèn kě jí dāng nián è lǜ huá。
但无端摧折,恶经风浪;不如零落,判委尘沙。dàn wú duān cuī zhé,è jīng fēng làng;bù rú líng luò,pàn wěi chén shā。
最忆相看,娇讹道字,手剪银灯自泼茶。zuì yì xiāng kàn,jiāo é dào zì,shǒu jiǎn yín dēng zì pō chá。
令已矣,便帐中重见,那似伊家。lìng yǐ yǐ,biàn zhàng zhōng zhòng jiàn,nà shì yī jiā。

遐方怨·欹角枕

纳兰性德

欹角枕,掩红窗。yī jiǎo zhěn,yǎn hóng chuāng。
梦到江南,伊家博山沈水香。mèng dào jiāng nán,yī jiā bó shān shěn shuǐ xiāng。
湔裙归晚坐思量。jiān qún guī wǎn zuò sī liàng。
轻烟笼翠黛,月茫茫。qīng yān lóng cuì dài,yuè máng máng。

金缕曲·疏影临书卷

纳兰性德

疏影临书卷。shū yǐng lín shū juǎn。
带霜华、高高下下,粉脂都遣。dài shuāng huá gāo gāo xià xià,fěn zhī dōu qiǎn。
别是幽情嫌妩媚,红烛啼痕休泫。bié shì yōu qíng xián wǔ mèi,hóng zhú tí hén xiū xuàn。
趁皓月、光浮冰茧。chèn hào yuè guāng fú bīng jiǎn。
恰与花神供写照,任泼来、淡墨无深浅。qià yǔ huā shén gōng xiě zhào,rèn pō lái dàn mò wú shēn qiǎn。
持素障,夜中展。chí sù zhàng,yè zhōng zhǎn。
残缸掩过看逾显。cán gāng yǎn guò kàn yú xiǎn。
相对处、芙蓉玉绽,鹤翎银扁。xiāng duì chù fú róng yù zhàn,hè líng yín biǎn。
但得白衣时慰藉,一任浮云苍犬。dàn dé bái yī shí wèi jí,yī rèn fú yún cāng quǎn。
尘土隔、软红偷免。chén tǔ gé ruǎn hóng tōu miǎn。
帘幕西风人不寐,恁清光、肯惜鹴裘典。lián mù xī fēng rén bù mèi,nèn qīng guāng kěn xī shuāng qiú diǎn。
休便把,落英剪。xiū biàn bǎ,luò yīng jiǎn。

采桑子·土花曾染湘娥黛

纳兰性德

土花曾染湘娥黛,铅泪难消。tǔ huā céng rǎn xiāng é dài,qiān lèi nán xiāo。
清韵谁敲,不是犀椎是凤翘。qīng yùn shuí qiāo,bù shì xī chuí shì fèng qiào。
只应长伴端溪紫,割取秋潮。zhǐ yīng zhǎng bàn duān xī zǐ,gē qǔ qiū cháo。
鹦鹉偷教,方响前头见玉箫。yīng wǔ tōu jiào,fāng xiǎng qián tóu jiàn yù xiāo。

少年游

纳兰性德

算来好景只如斯,惟许有情知。suàn lái hǎo jǐng zhǐ rú sī,wéi xǔ yǒu qíng zhī。
寻常风月,等闲谈笑,称意即相宜。xún cháng fēng yuè,děng xián tán xiào,chēng yì jí xiāng yí。
十年青鸟音尘断,往事不胜思。shí nián qīng niǎo yīn chén duàn,wǎng shì bù shèng sī。
一钩残照,半帘飞絮,总是恼人时。yī gōu cán zhào,bàn lián fēi xù,zǒng shì nǎo rén shí。

茶瓶儿

纳兰性德

杨花糁径樱桃落。yáng huā sǎn jìng yīng táo luò。
绿阴下、晴波燕掠,好景成担阁。lǜ yīn xià qíng bō yàn lüè,hǎo jǐng chéng dān gé。
秋千背倚,风态宛如昨。qiū qiān bèi yǐ,fēng tài wǎn rú zuó。
可惜春来总萧索。kě xī chūn lái zǒng xiāo suǒ。
人瘦损、纸鸢风恶。rén shòu sǔn zhǐ yuān fēng è。
多少芳笺约,青鸾去也,谁与劝孤酌?duō shǎo fāng jiān yuē,qīng luán qù yě,shuí yǔ quàn gū zhuó?

虞美人

纳兰性德

绿阴帘外梧桐影,玉虎牵金井。lǜ yīn lián wài wú tóng yǐng,yù hǔ qiān jīn jǐng。
怕听啼鴂出帘迟,挨到年年今日两相思。pà tīng tí jué chū lián chí,āi dào nián nián jīn rì liǎng xiāng sī。
凄凉满地红心草,此恨谁知道。qī liáng mǎn dì hóng xīn cǎo,cǐ hèn shuí zhī dào。
待将幽忆寄新词,分付芭蕉风定月斜时。dài jiāng yōu yì jì xīn cí,fēn fù bā jiāo fēng dìng yuè xié shí。

采桑子

纳兰性德

冷香萦遍红桥梦,梦觉城笳。lěng xiāng yíng biàn hóng qiáo mèng,mèng jué chéng jiā。
月上桃花,雨歇春寒燕子家。yuè shàng táo huā,yǔ xiē chūn hán yàn zi jiā。
箜篌别后谁能鼓,肠断天涯。kōng hóu bié hòu shuí néng gǔ,cháng duàn tiān yá。
暗损韶华,一缕茶烟透碧纱。àn sǔn sháo huá,yī lǚ chá yān tòu bì shā。

采桑子

纳兰性德

拨灯书尽红笺也,依旧无聊。bō dēng shū jǐn hóng jiān yě,yī jiù wú liáo。
玉漏迢迢,梦里寒花隔玉箫。yù lòu tiáo tiáo,mèng lǐ hán huā gé yù xiāo。
几竿修竹三更雨,叶叶萧萧。jǐ gān xiū zhú sān gèng yǔ,yè yè xiāo xiāo。
分付秋潮,莫误双鱼到谢桥。fēn fù qiū cháo,mò wù shuāng yú dào xiè qiáo。

采桑子

纳兰性德

凉生露气湘弦润,暗滴花梢。liáng shēng lù qì xiāng xián rùn,àn dī huā shāo。
帘影谁摇,燕蹴风丝上柳条。lián yǐng shuí yáo,yàn cù fēng sī shàng liǔ tiáo。
舞鹍镜匣开频掩,檀粉慵调。wǔ kūn jìng xiá kāi pín yǎn,tán fěn yōng diào。
朝泪如潮,昨夜香衾觉梦遥。cháo lèi rú cháo,zuó yè xiāng qīn jué mèng yáo。

如梦令

纳兰性德

木叶纷纷归路,残月晓风何处。mù yè fēn fēn guī lù,cán yuè xiǎo fēng hé chù。
消息半浮沉,今夜相思几许。xiāo xī bàn fú chén,jīn yè xiāng sī jǐ xǔ。
秋雨,秋雨,一半西风吹去。qiū yǔ,qiū yǔ,yī bàn xī fēng chuī qù。

浣溪沙

纳兰性德

脂粉塘空遍绿苔,掠泥营垒燕相催。zhī fěn táng kōng biàn lǜ tái,lüè ní yíng lěi yàn xiāng cuī。
妒他飞去却飞回。dù tā fēi qù què fēi huí。
一骑近从梅里过,片帆遥自藕溪来。yī qí jìn cóng méi lǐ guò,piàn fān yáo zì ǒu xī lái。
博山香烬未全灰。bó shān xiāng jìn wèi quán huī。

浣溪沙·大觉寺

纳兰性德

燕垒空梁画壁寒,诸天花雨散幽关。yàn lěi kōng liáng huà bì hán,zhū tiān huā yǔ sàn yōu guān。
篆香清梵有无间。zhuàn xiāng qīng fàn yǒu wú jiān。
蛱蝶乍从帘影度,樱桃半是鸟衔残。jiá dié zhà cóng lián yǐng dù,yīng táo bàn shì niǎo xián cán。
此时相对一忘言。cǐ shí xiāng duì yī wàng yán。

浣溪沙

纳兰性德

抛却无端恨转长,慈云稽首返生香。pāo què wú duān hèn zhuǎn zhǎng,cí yún jī shǒu fǎn shēng xiāng。
妙莲花说试推详。miào lián huā shuō shì tuī xiáng。
但是有情皆满愿,更从何处著思量。dàn shì yǒu qíng jiē mǎn yuàn,gèng cóng hé chù zhù sī liàng。
篆烟残烛并回肠。zhuàn yān cán zhú bìng huí cháng。