古诗词

清平乐

纳兰性德

凄凄切切,惨淡黄花节。qī qī qiè qiè,cǎn dàn huáng huā jié。
梦里砧声浑未歇,那更乱蛩悲咽。mèng lǐ zhēn shēng hún wèi xiē,nà gèng luàn qióng bēi yàn。
尘生燕子空楼,抛残弦索床头。chén shēng yàn zi kōng lóu,pāo cán xián suǒ chuáng tóu。
一样晓风残月,而今触绪添愁。yī yàng xiǎo fēng cán yuè,ér jīn chù xù tiān chóu。
纳兰性德

纳兰性德

纳兰性德(1655-1685),满洲人,字容若,号楞伽山人,清代最著名词人之一。其诗词“纳兰词”在清代以至整个中国词坛上都享有很高的声誉,在中国文学史上也占有光采夺目的一席。他生活于满汉融合时期,其贵族家庭兴衰具有关联于王朝国事的典型性。虽侍从帝王,却向往经历平淡。特殊的生活环境背景,加之个人的超逸才华,使其诗词创作呈现出独特的个性和鲜明的艺术风格。流传至今的《木兰花令·拟古决绝词》——“人生若只如初见,何事秋风悲画扇?等闲变却故人心,却道故人心易变。”富于意境,是其众多代表作之一。 纳兰性德的作品>>

猜您喜欢

天仙子·梦里蘼芜青一剪

纳兰性德

梦里蘼芜青一剪,玉郎经岁音书远。mèng lǐ mí wú qīng yī jiǎn,yù láng jīng suì yīn shū yuǎn。
暗钟明月不归来,梁上燕,轻罗扇,好风又落桃花片。àn zhōng míng yuè bù guī lái,liáng shàng yàn,qīng luó shàn,hǎo fēng yòu luò táo huā piàn。

天仙子·好在软绡红泪积

纳兰性德

好在软绡红泪积,漏痕斜罥菱丝碧。hǎo zài ruǎn xiāo hóng lèi jī,lòu hén xié juàn líng sī bì。
古钗封寄玉关秋,天咫尺,人南北。gǔ chāi fēng jì yù guān qiū,tiān zhǐ chǐ,rén nán běi。
不信鸳鸯头不白。bù xìn yuān yāng tóu bù bái。

忆王孙·暗怜双绁郁金香

纳兰性德

暗怜双绁郁金香,欲梦天涯思转长。àn lián shuāng xiè yù jīn xiāng,yù mèng tiān yá sī zhuǎn zhǎng。
几夜东风昨夜霜,减容光,莫为繁花又断肠。jǐ yè dōng fēng zuó yè shuāng,jiǎn róng guāng,mò wèi fán huā yòu duàn cháng。

鹊桥仙·七夕

纳兰性德

乞巧楼空,影娥池冷,佳节只供愁叹。qǐ qiǎo lóu kōng,yǐng é chí lěng,jiā jié zhǐ gōng chóu tàn。
丁宁休曝旧罗衣,忆素手、为予缝绽。dīng níng xiū pù jiù luó yī,yì sù shǒu wèi yǔ fèng zhàn。
莲粉飘红,菱丝翳碧,仰见明星空烂。lián fěn piāo hóng,líng sī yì bì,yǎng jiàn míng xīng kōng làn。
亲持钿合梦中来,信天上、人间非幻。qīn chí diàn hé mèng zhōng lái,xìn tiān shàng rén jiān fēi huàn。

鹊桥仙·倦收缃帙

纳兰性德

倦收缃帙,悄垂罗幕,盼煞一灯红小。juàn shōu xiāng zhì,qiāo chuí luó mù,pàn shā yī dēng hóng xiǎo。
便容生受博山香,销折得、狂名多少。biàn róng shēng shòu bó shān xiāng,xiāo zhé dé kuáng míng duō shǎo。
是伊缘薄,是侬情浅,难道多磨更好?不成寒漏也相催,索性尽、荒鸡唱了。shì yī yuán báo,shì nóng qíng qiǎn,nán dào duō mó gèng hǎo?bù chéng hán lòu yě xiāng cuī,suǒ xìng jǐn huāng jī chàng le。

虞美人·彩云易向秋空散

纳兰性德

彩云易向秋空散,燕子怜长叹。cǎi yún yì xiàng qiū kōng sàn,yàn zi lián zhǎng tàn。
几翻离合总无因,赢得一回僝僽一回亲。jǐ fān lí hé zǒng wú yīn,yíng dé yī huí chán zhòu yī huí qīn。
归鸿旧约霜前至,可寄香笺字。guī hóng jiù yuē shuāng qián zhì,kě jì xiāng jiān zì。
不如前事不思量,且枕红蕤欹侧看斜阳。bù rú qián shì bù sī liàng,qiě zhěn hóng ruí yī cè kàn xié yáng。

南乡子·柳沟晓发

纳兰性德

灯影伴鸣梭,织女依然怨隔河。dēng yǐng bàn míng suō,zhī nǚ yī rán yuàn gé hé。
曙色远连山色起,青螺。shǔ sè yuǎn lián shān sè qǐ,qīng luó。
回首微茫忆翠娥。huí shǒu wēi máng yì cuì é。
凄切客中过。qī qiè kè zhōng guò。
料抵秋闺一半多。liào dǐ qiū guī yī bàn duō。
一世疏狂应为著,横波。yī shì shū kuáng yīng wèi zhù,héng bō。
作个鸳鸯消得么?zuò gè yuān yāng xiāo dé me?

青衫湿遍·悼亡

纳兰性德

青衫湿遍,凭伊慰我,忍便相忘。qīng shān shī biàn,píng yī wèi wǒ,rěn biàn xiāng wàng。
半月前头扶病,剪刀声、犹在银釭。bàn yuè qián tóu fú bìng,jiǎn dāo shēng yóu zài yín gāng。
忆生来、小胆怯空房。yì shēng lái xiǎo dǎn qiè kōng fáng。
到而今,独伴梨花影,冷冥冥、尽意凄凉。dào ér jīn,dú bàn lí huā yǐng,lěng míng míng jǐn yì qī liáng。
愿指魂兮识路,教寻梦也回廊。yuàn zhǐ hún xī shí lù,jiào xún mèng yě huí láng。
咫尺玉钩斜路,一般消受,蔓草残阳。zhǐ chǐ yù gōu xié lù,yī bān xiāo shòu,màn cǎo cán yáng。
判把长眠滴醒,和清泪、搅入椒浆。pàn bǎ zhǎng mián dī xǐng,hé qīng lèi jiǎo rù jiāo jiāng。
怕幽泉、还为我神伤。pà yōu quán hái wèi wǒ shén shāng。
道书生簿命宜将息,再休耽、怨粉愁香。dào shū shēng bù mìng yí jiāng xī,zài xiū dān yuàn fěn chóu xiāng。
料得重圆密誓,难禁寸裂柔肠。liào dé zhòng yuán mì shì,nán jìn cùn liè róu cháng。

减字木兰花·从教铁石

纳兰性德

从教铁石,每见花开成惜惜。cóng jiào tiě shí,měi jiàn huā kāi chéng xī xī。
泪点难消,滴损苍烟玉一条。lèi diǎn nán xiāo,dī sǔn cāng yān yù yī tiáo。
怜伊大冷,添个纸窗疏竹影。lián yī dà lěng,tiān gè zhǐ chuāng shū zhú yǐng。
记取相思,环佩归来月上时。jì qǔ xiāng sī,huán pèi guī lái yuè shàng shí。

忆秦娥·长飘泊

纳兰性德

长飘泊,多愁多病心情恶。zhǎng piāo pō,duō chóu duō bìng xīn qíng è。
心情恶。xīn qíng è。
模糊一片,强分哀乐。mó hú yī piàn,qiáng fēn āi lè。
拟将欢笑排离索,镜中无奈颜非昨。nǐ jiāng huān xiào pái lí suǒ,jìng zhōng wú nài yán fēi zuó。
颜非昨。yán fēi zuó。
才华尚浅,因何福薄。cái huá shàng qiǎn,yīn hé fú báo。

忆王孙·西风一夜剪芭蕉

纳兰性德

西风一夜剪芭蕉,倦眼经秋耐寂寥?强把心情付浊醪。xī fēng yī yè jiǎn bā jiāo,juàn yǎn jīng qiū nài jì liáo?qiáng bǎ xīn qíng fù zhuó láo。
读《离骚》。dú lí sāo。
愁似湘江日夜潮。chóu shì xiāng jiāng rì yè cháo。

菊花新·用韵送张见阳令江华

纳兰性德

愁绝行人天易暮,行向鹧鸪声里住。chóu jué xíng rén tiān yì mù,xíng xiàng zhè gū shēng lǐ zhù。
渺渺洞庭波,木叶下,楚天何处。miǎo miǎo dòng tíng bō,mù yè xià,chǔ tiān hé chù。
折残杨柳应无数,趁离亭笛声吹度。zhé cán yáng liǔ yīng wú shù,chèn lí tíng dí shēng chuī dù。
有几个征鸿,相伴也,送君南去。yǒu jǐ gè zhēng hóng,xiāng bàn yě,sòng jūn nán qù。

于中好·送梁汾南还,为题小影

纳兰性德

握手西风泪不干,年来多在别离间。wò shǒu xī fēng lèi bù gàn,nián lái duō zài bié lí jiān。
遥知独听灯前雨,转忆同看雪后山。yáo zhī dú tīng dēng qián yǔ,zhuǎn yì tóng kàn xuě hòu shān。
凭寄语,劝加餐。píng jì yǔ,quàn jiā cān。
桂花时节约重还。guì huā shí jié yuē zhòng hái。
分明小像沉香缕,一片伤心欲画难。fēn míng xiǎo xiàng chén xiāng lǚ,yī piàn shāng xīn yù huà nán。

好事近·帘外五更风

纳兰性德

帘外五更风,消受晓寒时节。lián wài wǔ gèng fēng,xiāo shòu xiǎo hán shí jié。
刚剩秋衾一半,拥透帘残月。gāng shèng qiū qīn yī bàn,yōng tòu lián cán yuè。
争教清泪不成冰?好处便轻别。zhēng jiào qīng lèi bù chéng bīng?hǎo chù biàn qīng bié。
拟把伤离情绪,待晓寒重说。nǐ bǎ shāng lí qíng xù,dài xiǎo hán zhòng shuō。

调笑令·明月

纳兰性德

明月,明月。míng yuè,míng yuè。
曾照个人离别。céng zhào gè rén lí bié。
玉壶红泪相偎,还似当年夜来。yù hú hóng lèi xiāng wēi,hái shì dāng nián yè lái。
来夜,来夜,肯把清辉重借?lái yè,lái yè,kěn bǎ qīng huī zhòng jiè?