古诗词

长平戈头歌

陶凯

长平野人凿地得古戈,上有款识字,岁久俱灭磨。zhǎng píng yě rén záo dì dé gǔ gē,shàng yǒu kuǎn shí zì,suì jiǔ jù miè mó。
惜不能如丰城古剑射牛斗,吁嗟戈乎奈尔何。xī bù néng rú fēng chéng gǔ jiàn shè niú dòu,xū jiē gē hū nài ěr hé。
但见青铜凝寒暮烟紫,月黑山深夜飞雨。dàn jiàn qīng tóng níng hán mù yān zǐ,yuè hēi shān shēn yè fēi yǔ。
恨血千年犹未消,荒郊夜夜啼冤鬼。hèn xuè qiān nián yóu wèi xiāo,huāng jiāo yè yè tí yuān guǐ。
当年赵括轻秦人,降卒秦坑化为土。dāng nián zhào kuò qīng qín rén,jiàng zú qín kēng huà wèi tǔ。
嗟哉赵亡秦亦亡,落日荒城自今古。jiē zāi zhào wáng qín yì wáng,luò rì huāng chéng zì jīn gǔ。
摩挲尔戈一问之,令人为尔生愁思。mó sā ěr gē yī wèn zhī,lìng rén wèi ěr shēng chóu sī。
何不以尔为钟垞?何不以尔为鼎彝?吁嗟戈乎徒尔悲!hé bù yǐ ěr wèi zhōng chá?hé bù yǐ ěr wèi dǐng yí?xū jiē gē hū tú ěr bēi!
尔今还当太平世,人间销兵铸农器。ěr jīn hái dāng tài píng shì,rén jiān xiāo bīng zhù nóng qì。
愿寿吾皇千万年,终古不用戈与秬。yuàn shòu wú huáng qiān wàn nián,zhōng gǔ bù yòng gē yǔ jù。

陶凯

明浙江临海人,字中立。博学,工诗文。元顺帝至正举人。洪武初征修《元史》,授翰林应奉,洪武三年任礼部尚书。酌定诸礼仪,定科举式。四年,充首次会试主考官。五年,请依唐宋会要记载时政。后出为湖广参政,官至晋王府右相。尝自号耐久道人,太祖闻而恶之,坐事杀之。有《昭鉴录》。 陶凯的作品>>

猜您喜欢