古诗词

游罗浮

张度

忆昔罗浮海上峰,当年曾此寄遗踪。yì xī luó fú hǎi shàng fēng,dāng nián céng cǐ jì yí zōng。
凭栏月色出沧海,攲枕秋声入古松。píng lán yuè sè chū cāng hǎi,qī zhěn qiū shēng rù gǔ sōng。
采药静临幽涧洗,寄书闲背白云封。cǎi yào jìng lín yōu jiàn xǐ,jì shū xián bèi bái yún fēng。
红尘一下拘名利,不听山间午夜钟。hóng chén yī xià jū míng lì,bù tīng shān jiān wǔ yè zhōng。

张度

张度,字景仪。增城人。元季举茂才,授高要县教谕。明太祖洪武四年(一三七一)受荐如京师,历仕至吏部尚书。清道光《广东通志》卷二七二有传。 张度的作品>>

猜您喜欢

游勾漏岩二首

张度

流水桥深一径斜,仙人移出白云家。liú shuǐ qiáo shēn yī jìng xié,xiān rén yí chū bái yún jiā。
浪游远迹张骞石,清燕遥传葛令砂。làng yóu yuǎn jì zhāng qiān shí,qīng yàn yáo chuán gé lìng shā。
洞里龙文开五色,岩前珠树散三花。dòng lǐ lóng wén kāi wǔ sè,yán qián zhū shù sàn sān huā。
明时岂谓逢瑶草,只向名山采物华。míng shí qǐ wèi féng yáo cǎo,zhǐ xiàng míng shān cǎi wù huá。

游勾漏岩二首

张度

汉史曾探禹穴奇,何如仙令系青丝。hàn shǐ céng tàn yǔ xué qí,hé rú xiān lìng xì qīng sī。
霜高薜荔秋堪把,天琢芙蓉翠欲飞。shuāng gāo bì lì qiū kān bǎ,tiān zuó fú róng cuì yù fēi。
倦拥昙云凝雪色,光摇钟孔散冰晖。juàn yōng tán yún níng xuě sè,guāng yáo zhōng kǒng sàn bīng huī。
洞中石髓今谁属,醉倚苍茫独振衣。dòng zhōng shí suǐ jīn shuí shǔ,zuì yǐ cāng máng dú zhèn yī。