古诗词

南乡子

刘因

方寸足留耕。fāng cùn zú liú gēng。
大胜良田万顷平。dà shèng liáng tián wàn qǐng píng。
阴理不随陵谷变,分明。yīn lǐ bù suí líng gǔ biàn,fēn míng。
霜落西山满意青。shuāng luò xī shān mǎn yì qīng。
千载董生行。qiān zài dǒng shēng xíng。
鸡犬升平画不成。jī quǎn shēng píng huà bù chéng。
终日相看天与我,高情。zhōng rì xiāng kàn tiān yǔ wǒ,gāo qíng。
身外浮云自古轻。shēn wài fú yún zì gǔ qīng。
刘因

刘因

刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。 刘因的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·忆仲良

刘因

中原形势,壮东南、梦里谯城秋色。zhōng yuán xíng shì,zhuàng dōng nán mèng lǐ qiáo chéng qiū sè。
万水千山收拾就,一片空梁落月。wàn shuǐ qiān shān shōu shí jiù,yī piàn kōng liáng luò yuè。
烟雨松楸,风尘泪眼,滴尽青青血。yān yǔ sōng qiū,fēng chén lèi yǎn,dī jǐn qīng qīng xuè。
平生不信,人间更有离别。píng shēng bù xìn,rén jiān gèng yǒu lí bié。
旧约把臂燕南,乘槎天上,曾对河山说。jiù yuē bǎ bì yàn nán,chéng chá tiān shàng,céng duì hé shān shuō。
前日后期今日近,怅望转添愁绝。qián rì hòu qī jīn rì jìn,chàng wàng zhuǎn tiān chóu jué。
双阙红云,三江白浪,应负肝肠铁。shuāng quē hóng yún,sān jiāng bái làng,yīng fù gān cháng tiě。
旧游新恨,一时都付长铗。jiù yóu xīn hèn,yī shí dōu fù zhǎng jiá。

念奴娇·饮山亭月夕

刘因

广寒宫殿,想幽深、不觉升沉圆缺。guǎng hán gōng diàn,xiǎng yōu shēn bù jué shēng chén yuán quē。
天上人间心共远,如在琼楼玉阙。tiān shàng rén jiān xīn gòng yuǎn,rú zài qióng lóu yù quē。
厚地微茫,高天凉冷,此际红尘歇。hòu dì wēi máng,gāo tiān liáng lěng,cǐ jì hóng chén xiē。
翠阴高枕,并教毛骨清澈。cuì yīn gāo zhěn,bìng jiào máo gǔ qīng chè。
为问此世,从来几人吟望,转首俱湮没。wèi wèn cǐ shì,cóng lái jǐ rén yín wàng,zhuǎn shǒu jù yān méi。
虮虱区区尤可笑,几许肝肠如铁。jǐ shī qū qū yóu kě xiào,jǐ xǔ gān cháng rú tiě。
八表神游,一槎高泛,逸兴方超绝。bā biǎo shén yóu,yī chá gāo fàn,yì xīng fāng chāo jué。
嫦娥留待,桂花且莫开彻。cháng é liú dài,guì huā qiě mò kāi chè。

临江仙

刘因

行色匆匆缘底事,山阳梅信相催。xíng sè cōng cōng yuán dǐ shì,shān yáng méi xìn xiāng cuī。
梅花香底有新醅。méi huā xiāng dǐ yǒu xīn pēi。
南州今乐土,得意即衔杯。nán zhōu jīn lè tǔ,dé yì jí xián bēi。
君见太行凭寄语,云间苍壁崔嵬。jūn jiàn tài xíng píng jì yǔ,yún jiān cāng bì cuī wéi。
平生遮眼厌黄埃。píng shēng zhē yǎn yàn huáng āi。
高楼吾有兴,无惜送君来。gāo lóu wú yǒu xīng,wú xī sòng jūn lái。

临江仙·贺廉侯举次儿子

刘因

四海荆州吾所爱,虎贲谁似中郎。sì hǎi jīng zhōu wú suǒ ài,hǔ bēn shuí shì zhōng láng。
小孙今拟唤甘棠。xiǎo sūn jīn nǐ huàn gān táng。
添官前有例,簪笏看堆床。tiān guān qián yǒu lì,zān hù kàn duī chuáng。
明日乃公归旧隐,后园乔木苍苍。míng rì nǎi gōng guī jiù yǐn,hòu yuán qiáo mù cāng cāng。
青衫竹马雁成行。qīng shān zhú mǎ yàn chéng xíng。
当年廉孟子,应有读书堂。dāng nián lián mèng zi,yīng yǒu dú shū táng。

除夕

刘因

百岁三分一,初心谩慨然。bǎi suì sān fēn yī,chū xīn mán kǎi rán。
空囊难避节,青镜不留年。kōng náng nán bì jié,qīng jìng bù liú nián。
静阅无穷世,闲观已定天。jìng yuè wú qióng shì,xián guān yǐ dìng tiān。
履端思后日,四鼓未成眠。lǚ duān sī hòu rì,sì gǔ wèi chéng mián。

晚上易台

刘因

遗台连废垒,落日展遥岑。yí tái lián fèi lěi,luò rì zhǎn yáo cén。
海岳天东北,燕辽世古今。hǎi yuè tiān dōng běi,yàn liáo shì gǔ jīn。
每当多感慨,直欲罢登临。měi dāng duō gǎn kǎi,zhí yù bà dēng lín。
莫更留尘迹,千年不易禁。mò gèng liú chén jì,qiān nián bù yì jìn。

登武阳

刘因

朝游樊子馆,晚上武阳城。cháo yóu fán zi guǎn,wǎn shàng wǔ yáng chéng。
潮接沧溟近,山从碣石生。cháo jiē cāng míng jìn,shān cóng jié shí shēng。
断虹云淡白,返照雨疏明。duàn hóng yún dàn bái,fǎn zhào yǔ shū míng。
且莫悲吟发,樵歌已怆情。qiě mò bēi yín fā,qiáo gē yǐ chuàng qíng。

乡郡南楼怀古

刘因

南北世更迭,江山人重轻。nán běi shì gèng dié,jiāng shān rén zhòng qīng。
澶渊出师诏,显德受降城。chán yuān chū shī zhào,xiǎn dé shòu jiàng chéng。
遗恨几时尽,寸心千载生。yí hèn jǐ shí jǐn,cùn xīn qiān zài shēng。
区区蓼花咏,痴计欲何成。qū qū liǎo huā yǒng,chī jì yù hé chéng。

满城道中

刘因

学馆三年梦,西山此日行。xué guǎn sān nián mèng,xī shān cǐ rì xíng。
人生两屐足,世累一蓑轻。rén shēng liǎng jī zú,shì lèi yī suō qīng。
别涧水流合,断林烟补平。bié jiàn shuǐ liú hé,duàn lín yān bǔ píng。
谁能分半壑,相与结岩耕。shuí néng fēn bàn hè,xiāng yǔ jié yán gēng。

奇村道中

刘因

此日西塘路,乘闲作胜游。cǐ rì xī táng lù,chéng xián zuò shèng yóu。
深深柳成巷,脉脉稻分沟。shēn shēn liǔ chéng xiàng,mài mài dào fēn gōu。
白石长含雨,黄花不受秋。bái shí zhǎng hán yǔ,huáng huā bù shòu qiū。
移居新有意,试就野人谋。yí jū xīn yǒu yì,shì jiù yě rén móu。

城南

刘因

山人懒到骨,一出动经秋。shān rén lǎn dào gǔ,yī chū dòng jīng qiū。
欲赴城南约,如营海外游。yù fù chéng nán yuē,rú yíng hǎi wài yóu。
岸容收潦尽,村色带烟留。àn róng shōu lǎo jǐn,cūn sè dài yān liú。
禾黍岁将晚,农家犹未休。hé shǔ suì jiāng wǎn,nóng jiā yóu wèi xiū。

书堂旅夜二首

刘因

少小抱孤苦,飘零重此行。shǎo xiǎo bào gū kǔ,piāo líng zhòng cǐ xíng。
迂疏从我好,忧戚赖天成。yū shū cóng wǒ hǎo,yōu qī lài tiān chéng。
夙志存无几,羁怀触又生。sù zhì cún wú jǐ,jī huái chù yòu shēng。
寸心同弱草,岁晚怯霜清。cùn xīn tóng ruò cǎo,suì wǎn qiè shuāng qīng。

书堂旅夜二首

刘因

淹留已半载,去住意何深。yān liú yǐ bàn zài,qù zhù yì hé shēn。
月色一千里,愁人方寸心。yuè sè yī qiān lǐ,chóu rén fāng cùn xīn。
秋声助摇落,生理叹浮沉。qiū shēng zhù yáo luò,shēng lǐ tàn fú chén。
松桂清霜满,哀歌动故林。sōng guì qīng shuāng mǎn,āi gē dòng gù lín。

秋望

刘因

病骨秋偏早,单衣露尔寒。bìng gǔ qiū piān zǎo,dān yī lù ěr hán。
微云生水际,暝色起林端。wēi yún shēng shuǐ jì,míng sè qǐ lín duān。
地迥月迟下,楼高山易残。dì jiǒng yuè chí xià,lóu gāo shān yì cán。
轻风吹欲举,醉袖拂层峦。qīng fēng chuī yù jǔ,zuì xiù fú céng luán。

早发濡上

刘因

寒出防优逸,诗情非浩然。hán chū fáng yōu yì,shī qíng fēi hào rán。
烟浓山失色,云重雪连天。yān nóng shān shī sè,yún zhòng xuě lián tiān。
坏户仙游上,冰髯老境前。huài hù xiān yóu shàng,bīng rán lǎo jìng qián。
别家忘再宿,桑海问何年?bié jiā wàng zài sù,sāng hǎi wèn hé nián?
1901234567»