古诗词

南乡子

刘因

方寸足留耕。fāng cùn zú liú gēng。
大胜良田万顷平。dà shèng liáng tián wàn qǐng píng。
阴理不随陵谷变,分明。yīn lǐ bù suí líng gǔ biàn,fēn míng。
霜落西山满意青。shuāng luò xī shān mǎn yì qīng。
千载董生行。qiān zài dǒng shēng xíng。
鸡犬升平画不成。jī quǎn shēng píng huà bù chéng。
终日相看天与我,高情。zhōng rì xiāng kàn tiān yǔ wǒ,gāo qíng。
身外浮云自古轻。shēn wài fú yún zì gǔ qīng。
刘因

刘因

刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。 刘因的作品>>

猜您喜欢

恒山楼

刘因

万岭尊恒岳,遗台枕后潭。wàn lǐng zūn héng yuè,yí tái zhěn hòu tán。
仰高惭对坐,哭险负奇探。yǎng gāo cán duì zuò,kū xiǎn fù qí tàn。
影落沧溟北,云开斗柄南。yǐng luò cāng míng běi,yún kāi dòu bǐng nán。
山灵怜野客,今夕费烟岚。shān líng lián yě kè,jīn xī fèi yān lán。

杂诗二首

刘因

何事招提好,山深马可驱。hé shì zhāo tí hǎo,shān shēn mǎ kě qū。
松巢低映帽,竹溜细通厨。sōng cháo dī yìng mào,zhú liū xì tōng chú。
霜栗千封户,云屏四画图。shuāng lì qiān fēng hù,yún píng sì huà tú。
冠巾如我用,白鹿起规模。guān jīn rú wǒ yòng,bái lù qǐ guī mó。

杂诗二首

刘因

水绕千山合,云藏数亩荒。shuǐ rào qiān shān hé,yún cáng shù mǔ huāng。
初寻香有阵,渐入翠成行。chū xún xiāng yǒu zhèn,jiàn rù cuì chéng xíng。
豚阱依危石,牛蹊带小塘。tún jǐng yī wēi shí,niú qī dài xiǎo táng。
团茅奄如画,可惜是逃亡。tuán máo yǎn rú huà,kě xī shì táo wáng。

登镇州阳和门

刘因

百尺市门起,重过为暂停。bǎi chǐ shì mén qǐ,zhòng guò wèi zàn tíng。
毫分秋物色,米聚赵襟形。háo fēn qiū wù sè,mǐ jù zhào jīn xíng。
北望云开岳,东行气犯星。běi wàng yún kāi yuè,dōng xíng qì fàn xīng。
凭阑天宇在,人事听浮萍。píng lán tiān yǔ zài,rén shì tīng fú píng。

辛巳中秋旅亭独坐

刘因

分光阴太盛,无力掩苍溟。fēn guāng yīn tài shèng,wú lì yǎn cāng míng。
大块供微黑,高天失旧青。dà kuài gōng wēi hēi,gāo tiān shī jiù qīng。
兴从愁外发,秋向露边零。xīng cóng chóu wài fā,qiū xiàng lù biān líng。
点数山河影,依稀见草亭。diǎn shù shān hé yǐng,yī xī jiàn cǎo tíng。

书堂旅夜

刘因

丈室不自扫,寸心徒尔豪。zhàng shì bù zì sǎo,cùn xīn tú ěr háo。
世途仍险阻,风物故萧骚。shì tú réng xiǎn zǔ,fēng wù gù xiāo sāo。
皓月霜洗净,明河天放高。hào yuè shuāng xǐ jìng,míng hé tiān fàng gāo。
空庭一片石,独坐首频搔。kōng tíng yī piàn shí,dú zuò shǒu pín sāo。

野兴

刘因

莽莽榛芜路,蚩蚩鱼肉民。mǎng mǎng zhēn wú lù,chī chī yú ròu mín。
乾坤几逐鹿,今古一伤麟。qián kūn jǐ zhú lù,jīn gǔ yī shāng lín。
眼底人间世,胸中物外春。yǎn dǐ rén jiān shì,xiōng zhōng wù wài chūn。
江山满花柳,无负百年身。jiāng shān mǎn huā liǔ,wú fù bǎi nián shēn。

山中忆故人

刘因

故人南郡去,消息久无闻。gù rén nán jùn qù,xiāo xī jiǔ wú wén。
瑶草正堪种,白云谁共分?yáo cǎo zhèng kān zhǒng,bái yún shuí gòng fēn?
屋梁惊落月,鹏翼赋垂云。wū liáng jīng luò yuè,péng yì fù chuí yún。
岁暮一尊酒,高歌如见君。suì mù yī zūn jiǔ,gāo gē rú jiàn jūn。

杂诗二首

刘因

闻昔飞狐口,奇兵入捣虚。wén xī fēi hú kǒu,qí bīng rù dǎo xū。
人才九州外,天道百年馀。rén cái jiǔ zhōu wài,tiān dào bǎi nián yú。
草木皆成骑,衣冠尽化鱼。cǎo mù jiē chéng qí,yī guān jǐn huà yú。
遗民心胆破,讳说战争初。yí mín xīn dǎn pò,huì shuō zhàn zhēng chū。

杂诗二首

刘因

关岭通山后,风谣采路傍。guān lǐng tōng shān hòu,fēng yáo cǎi lù bàng。
地寒人好寿,草浅畜宜羊。dì hán rén hǎo shòu,cǎo qiǎn chù yí yáng。
用水如奴婢,从川贮米粮。yòng shuǐ rú nú bì,cóng chuān zhù mǐ liáng。
西风如有约,乘兴即吾乡。xī fēng rú yǒu yuē,chéng xīng jí wú xiāng。

送友生

刘因

无人慰幽独,之子罢登临。wú rén wèi yōu dú,zhī zi bà dēng lín。
野鹤笼中态,翔鸿天外音。yě hè lóng zhōng tài,xiáng hóng tiān wài yīn。
吾儒关世运,晚节见初心。wú rú guān shì yùn,wǎn jié jiàn chū xīn。
有问山间事,白云今更深。yǒu wèn shān jiān shì,bái yún jīn gèng shēn。

郭判官按察广右

刘因

谢病三公掾,分司五岭南。xiè bìng sān gōng yuàn,fēn sī wǔ lǐng nán。
柱山天下秀,宪府百僚参。zhù shān tiān xià xiù,xiàn fǔ bǎi liáo cān。
夜泊防风浪,晨征避瘴岚。yè pō fáng fēng làng,chén zhēng bì zhàng lán。
遥知慈母念,先汝过湘潭。yáo zhī cí mǔ niàn,xiān rǔ guò xiāng tán。

易台

刘因

望中孤鸟入消沉,云带离愁结暮阴。wàng zhōng gū niǎo rù xiāo chén,yún dài lí chóu jié mù yīn。
万国山河有燕赵,百年风气尚辽金。wàn guó shān hé yǒu yàn zhào,bǎi nián fēng qì shàng liáo jīn。
物华暗与秋容老,杯酒不随人意深。wù huá àn yǔ qiū róng lǎo,bēi jiǔ bù suí rén yì shēn。
无限霜松动严壑,天教摇落助清吟。wú xiàn shuāng sōng dòng yán hè,tiān jiào yáo luò zhù qīng yín。

高亭

刘因

高亭云锦绕清流,便是吾家太一舟。gāo tíng yún jǐn rào qīng liú,biàn shì wú jiā tài yī zhōu。
山影酒摇千叠翠,雨声窗纳一天秋。shān yǐng jiǔ yáo qiān dié cuì,yǔ shēng chuāng nà yī tiān qiū。
襟怀洒落景长胜,云影空明天共游。jīn huái sǎ luò jǐng zhǎng shèng,yún yǐng kōng míng tiān gòng yóu。
笑向白鸥问尘世,几人曾信有沧洲。xiào xiàng bái ōu wèn chén shì,jǐ rén céng xìn yǒu cāng zhōu。

世上

刘因

世上悠悠尽自争,眼中隐隐放教平。shì shàng yōu yōu jǐn zì zhēng,yǎn zhōng yǐn yǐn fàng jiào píng。
飞蝇触鼻人争怒,落叶临头我谩惊。fēi yíng chù bí rén zhēng nù,luò yè lín tóu wǒ mán jīng。
既有阳秋暗消长,何须青白太分明。jì yǒu yáng qiū àn xiāo zhǎng,hé xū qīng bái tài fēn míng。
蒺藜原上清霜重,辛苦十年跣足行。jí lí yuán shàng qīng shuāng zhòng,xīn kǔ shí nián xiǎn zú xíng。
1901234567»