古诗词

端午前三日登泗及诸同社赴陈伯敬之招啖园中荔枝命酌树下甚欢以诗示予予为心快次和

方起龙

陈家紫荔种别致,熟遍名园请君嗜。chén jiā zǐ lì zhǒng bié zhì,shú biàn míng yuán qǐng jūn shì。
琼液直分甘露香,绛囊真夺樱桃媚。qióng yè zhí fēn gān lù xiāng,jiàng náng zhēn duó yīng táo mèi。
攀枝一啖三百颗,主人致客长少备。pān zhī yī dàn sān bǎi kē,zhǔ rén zhì kè zhǎng shǎo bèi。
视彼馈李钻核人,千秋应足使之愧。shì bǐ kuì lǐ zuān hé rén,qiān qiū yīng zú shǐ zhī kuì。
树阴匝地惠风生,五日先期快扬觯。shù yīn zā dì huì fēng shēng,wǔ rì xiān qī kuài yáng zhì。
枝头好鸟迭笙簧,两部奇蛙佐鼓吹。zhī tóu hǎo niǎo dié shēng huáng,liǎng bù qí wā zuǒ gǔ chuī。
兰亭梓泽同此欢,无诗必罚不少迟。lán tíng zǐ zé tóng cǐ huān,wú shī bì fá bù shǎo chí。
或坐或立或狂歌,袒跣欹斜酣谑戏。huò zuò huò lì huò kuáng gē,tǎn xiǎn yī xié hān xuè xì。
兴庆池南草有无,可能立醒诸君醉。xīng qìng chí nán cǎo yǒu wú,kě néng lì xǐng zhū jūn zuì。
归路红灯拥簇簇,夜来应免逻卒谇。guī lù hóng dēng yōng cù cù,yè lái yīng miǎn luó zú suì。
平明题诗缄寄予,爱我耽吟肯遐弃。píng míng tí shī jiān jì yǔ,ài wǒ dān yín kěn xiá qì。

方起龙

方起龙,字海吟。惠来人。明末诸生。事见清陈珏《古瀛诗苑》卷一、清雍正《惠来县志》卷三。 方起龙的作品>>

猜您喜欢

夜起听圃人锄月声

方起龙

凉月白于水,微烟且未生。liáng yuè bái yú shuǐ,wēi yān qiě wèi shēng。
莺眠一树静,草响百虫争。yīng mián yī shù jìng,cǎo xiǎng bǎi chóng zhēng。
人影孤逾冷,锄音歇复鸣。rén yǐng gū yú lěng,chú yīn xiē fù míng。
墙头相问訉,莫是老云卿。qiáng tóu xiāng wèn fàn,mò shì lǎo yún qīng。

进舟峰滩歌

方起龙

两崖夹束垂山溜,乱石截江不可仆。liǎng yá jiā shù chuí shān liū,luàn shí jié jiāng bù kě pū。
奔湍触石久难降,奇聱一派怒雷吼。bēn tuān chù shí jiǔ nán jiàng,qí áo yī pài nù léi hǒu。
喷薄激射万古争,鳞甲纷飞黑蛟斗。pēn báo jī shè wàn gǔ zhēng,lín jiǎ fēn fēi hēi jiāo dòu。
空中雹雨刷面来,阴风飒飒寒白昼。kōng zhōng báo yǔ shuā miàn lái,yīn fēng sà sà hán bái zhòu。
篙师操舟坦然入,踏波攀木胜飞狖。gāo shī cāo zhōu tǎn rán rù,tà bō pān mù shèng fēi yòu。
与石曲折舟不知,无乃层峰野炬照天清。yǔ shí qū zhé zhōu bù zhī,wú nǎi céng fēng yě jù zhào tiān qīng。
凭虚不□□□□,□□□□已二更。píng xū bù,yǐ èr gèng。

题赵子昂行书幅

方起龙

癖有南宫嗜,秘笥珍子昂。pǐ yǒu nán gōng shì,mì sì zhēn zi áng。
花斋亦宝晋,一轴争奇光。huā zhāi yì bǎo jìn,yī zhóu zhēng qí guāng。
走笔惊波发,神韵自非常。zǒu bǐ jīng bō fā,shén yùn zì fēi cháng。
有如龙蛟斗,鳞甲怒飞扬。yǒu rú lóng jiāo dòu,lín jiǎ nù fēi yáng。
复如公孙舞,剑器拂风霜。fù rú gōng sūn wǔ,jiàn qì fú fēng shuāng。
平视欧褚辈,超妙埒钟王。píng shì ōu chǔ bèi,chāo miào liè zhōng wáng。
岂不进文董,未许列其行。qǐ bù jìn wén dǒng,wèi xǔ liè qí xíng。
矧以孟郊作,珠玉相辉煌。shěn yǐ mèng jiāo zuò,zhū yù xiāng huī huáng。
历载已四百,鬼物护幽藏。lì zài yǐ sì bǎi,guǐ wù hù yōu cáng。
神魄中夜动,疑登松雪堂。shén pò zhōng yè dòng,yí dēng sōng xuě táng。

读李王二先生传绝类李杜二公

方起龙

谪仙李其姓,于鳞亦姓李。zhé xiān lǐ qí xìng,yú lín yì xìng lǐ。
少陵美为字,弇州亦字美。shǎo líng měi wèi zì,yǎn zhōu yì zì měi。
或者再来人,著姓复存氏。huò zhě zài lái rén,zhù xìng fù cún shì。
前后生同时,相契并鱼水。qián hòu shēng tóng shí,xiāng qì bìng yú shuǐ。
著作集大成,诗文振后起。zhù zuò jí dà chéng,shī wén zhèn hòu qǐ。
足以光唐明,足以寿青史。zú yǐ guāng táng míng,zú yǐ shòu qīng shǐ。
若非两世身,安能合一轨。ruò fēi liǎng shì shēn,ān néng hé yī guǐ。
李白真复生,子美真不死。lǐ bái zhēn fù shēng,zi měi zhēn bù sǐ。

夜起

方起龙

梦醒不复寐,披衣中夜起。mèng xǐng bù fù mèi,pī yī zhōng yè qǐ。
辘轳寂未声,寒窗照破纸。lù lú jì wèi shēng,hán chuāng zhào pò zhǐ。
乾坤只一皓,圆魄无纤滓。qián kūn zhǐ yī hào,yuán pò wú xiān zǐ。
人游于光中,顾影一粟耳。rén yóu yú guāng zhōng,gù yǐng yī sù ěr。
我魂为之濯,焉用冰壶水。wǒ hún wèi zhī zhuó,yān yòng bīng hú shuǐ。
人天气交澄,不能言所以。rén tiān qì jiāo chéng,bù néng yán suǒ yǐ。
兰焰未残烟,冷香生露蕊。lán yàn wèi cán yān,lěng xiāng shēng lù ruǐ。
满耳砌蛩音,断续不肯已。mǎn ěr qì qióng yīn,duàn xù bù kěn yǐ。
小童忽呓言,梦中作悲喜。xiǎo tóng hū yì yán,mèng zhōng zuò bēi xǐ。

得茅鹿门所评欧阳文忠集三十二卷板刻精工而篇帙完好若手未触盖数十年前物也因重装日披而庄诵之

方起龙

宋世欧阳公,文章之凤麟。sòng shì ōu yáng gōng,wén zhāng zhī fèng lín。
力矫当时学,黜险而崇醇。lì jiǎo dāng shí xué,chù xiǎn ér chóng chún。
直追韩愈步,独得史迁神。zhí zhuī hán yù bù,dú dé shǐ qiān shén。
一字落海内,金玉并争珍。yī zì luò hǎi nèi,jīn yù bìng zhēng zhēn。
遂开苏曾先,师表天下人。suì kāi sū céng xiān,shī biǎo tiān xià rén。
道德文章重,其学百世尊。dào dé wén zhāng zhòng,qí xué bǎi shì zūn。
至明鹿门子,古传衍一薪。zhì míng lù mén zi,gǔ chuán yǎn yī xīn。
手评先生集,意旨晰胪陈。shǒu píng xiān shēng jí,yì zhǐ xī lú chén。
闻与韩柳苏,曾王合刻均。wén yǔ hán liǔ sū,céng wáng hé kè jūn。
他集予未见,此刻精绝伦。tā jí yǔ wèi jiàn,cǐ kè jīng jué lún。
古香生篇帙,岁久乃能新。gǔ xiāng shēng piān zhì,suì jiǔ nǎi néng xīn。
投予好古志,得之匪无因。tóu yǔ hǎo gǔ zhì,dé zhī fěi wú yīn。
玩观不敢苟,毋使或泯沦。wán guān bù gǎn gǒu,wú shǐ huò mǐn lún。

庭有盆池漫砌小山与水光相映闲际静观辄有悠然之想戏作歌

方起龙

吾闻小中可见大,莫看须弥芥子外。wú wén xiǎo zhōng kě jiàn dà,mò kàn xū mí jiè zi wài。
小作盆池儿戏情,累石为峦青一带。xiǎo zuò pén chí ér xì qíng,lèi shí wèi luán qīng yī dài。
幽花细树缀其间,五岳三湘适意会。yōu huā xì shù zhuì qí jiān,wǔ yuè sān xiāng shì yì huì。
群鱼吹波争出没,仿佛龙蛟云气霭。qún yú chuī bō zhēng chū méi,fǎng fú lóng jiāo yún qì ǎi。
水面落叶荡微风,如驶舟航飞急濑。shuǐ miàn luò yè dàng wēi fēng,rú shǐ zhōu háng fēi jí lài。
一卷一勺妙理存,黄筌知微不能绘。yī juǎn yī sháo miào lǐ cún,huáng quán zhī wēi bù néng huì。
予也蓄志名山川,几思遍历搜奇最。yǔ yě xù zhì míng shān chuān,jǐ sī biàn lì sōu qí zuì。
自知有待而未能,于此神游入三味。zì zhī yǒu dài ér wèi néng,yú cǐ shén yóu rù sān wèi。