古诗词

周氏世寿堂诗

顾璘

神尧御宇宙,举志法三王。shén yáo yù yǔ zhòu,jǔ zhì fǎ sān wáng。
政始重养老,下诏闻万方。zhèng shǐ zhòng yǎng lǎo,xià zhào wén wàn fāng。
昆邱寿谊翁,德俪四皓行。kūn qiū shòu yì wēng,dé lì sì hào xíng。
年纪百十六,眉鬓若秋霜。nián jì bǎi shí liù,méi bìn ruò qiū shuāng。
召之上殿见,作步甚康强。zhào zhī shàng diàn jiàn,zuò bù shén kāng qiáng。
清问得孝理,赐归教其乡。qīng wèn dé xiào lǐ,cì guī jiào qí xiāng。
郡有魏太守,治行尚循良。jùn yǒu wèi tài shǒu,zhì xíng shàng xún liáng。
老老率先训,宾主体相当。lǎo lǎo lǜ xiān xùn,bīn zhǔ tǐ xiāng dāng。
降阶奉几杖,亲涤豆与觞。jiàng jiē fèng jǐ zhàng,qīn dí dòu yǔ shāng。
临郊再拜送,观者尽称扬。lín jiāo zài bài sòng,guān zhě jǐn chēng yáng。
阖郡感滋化,斑白不自将。hé jùn gǎn zī huà,bān bái bù zì jiāng。
老翁既仙去,孙子皆淳庞。lǎo wēng jì xiān qù,sūn zi jiē chún páng。
明智诵诗书,强壮力耕桑。míng zhì sòng shī shū,qiáng zhuàng lì gēng sāng。
三世并上寿,为国增休祥。sān shì bìng shàng shòu,wèi guó zēng xiū xiáng。
四世产玄孙,俊拔如凤凰。sì shì chǎn xuán sūn,jùn bá rú fèng huáng。
三命作观察,肃肃振王纲。sān mìng zuò guān chá,sù sù zhèn wáng gāng。
信哉仁者后,终然柱岩廊。xìn zāi rén zhě hòu,zhōng rán zhù yán láng。
乡里表厥宅,名曰世寿堂。xiāng lǐ biǎo jué zhái,míng yuē shì shòu táng。
遐迩传盛美,作颂比丝篁。xiá ěr chuán shèng měi,zuò sòng bǐ sī huáng。
蹇予附末响,朴拙匪成章。jiǎn yǔ fù mò xiǎng,pǔ zhuō fěi chéng zhāng。
太史倘有述,终始差较详。tài shǐ tǎng yǒu shù,zhōng shǐ chà jiào xiáng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

污尊

顾璘

元公古天民,污尊表其德。yuán gōng gǔ tiān mín,wū zūn biǎo qí dé。
堂堂刺史身,甘隐漫郎宅。táng táng cì shǐ shēn,gān yǐn màn láng zhái。

度岭赴耒阳三首

顾璘

斜日半岩阴,回溪百丈深。xié rì bàn yán yīn,huí xī bǎi zhàng shēn。
蹬危元借石,叶老不辞林。dēng wēi yuán jiè shí,yè lǎo bù cí lín。

度岭赴耒阳三首

顾璘

元夕村村鼓,春山处处花。yuán xī cūn cūn gǔ,chūn shān chù chù huā。
韶光宜对酒,行客倍思家。sháo guāng yí duì jiǔ,xíng kè bèi sī jiā。

度岭赴耒阳三首

顾璘

椒团黄粉腻,柳染翠丝匀。jiāo tuán huáng fěn nì,liǔ rǎn cuì sī yún。
献颂宜新岁,攀条怆远人。xiàn sòng yí xīn suì,pān tiáo chuàng yuǎn rén。

江雨

顾璘

江流愁太溢,更遣雨添波。jiāng liú chóu tài yì,gèng qiǎn yǔ tiān bō。
气逐阴阳变,天公奈尔何。qì zhú yīn yáng biàn,tiān gōng nài ěr hé。

山行绝句十三首

顾璘

开户霜如雪,登车日胜春。kāi hù shuāng rú xuě,dēng chē rì shèng chūn。
举目见千里,独慰游山人。jǔ mù jiàn qiān lǐ,dú wèi yóu shān rén。

山行绝句十三首

顾璘

天如碧玉版,群山各写形。tiān rú bì yù bǎn,qún shān gè xiě xíng。
高空无障翳,龙凤互鶱腾。gāo kōng wú zhàng yì,lóng fèng hù xiān téng。

山行绝句十三首

顾璘

青山八百里,蟠结千蛟龙。qīng shān bā bǎi lǐ,pán jié qiān jiāo lóng。
头角忽耸起,秀出云间峰。tóu jiǎo hū sǒng qǐ,xiù chū yún jiān fēng。

山行绝句十三首

顾璘

高低度岭频,清浅涉涧屡。gāo dī dù lǐng pín,qīng qiǎn shè jiàn lǚ。
恐已入天宫,山空无人语。kǒng yǐ rù tiān gōng,shān kōng wú rén yǔ。

山行绝句十三首

顾璘

涧口架飞梁,山腰束微路。jiàn kǒu jià fēi liáng,shān yāo shù wēi lù。
悬厓有茅屋,尽是赍粮户。xuán yá yǒu máo wū,jǐn shì jī liáng hù。

山行绝句十三首

顾璘

开山种云子,汲涧探乳泉。kāi shān zhǒng yún zi,jí jiàn tàn rǔ quán。
可羡岩穴民,得养龟鹤年。kě xiàn yán xué mín,dé yǎng guī hè nián。

山行绝句十三首

顾璘

山风一披拂,千林舞寒叶。shān fēng yī pī fú,qiān lín wǔ hán yè。
恍如艳阳时,花丛闹狂蝶。huǎng rú yàn yáng shí,huā cóng nào kuáng dié。

山行绝句十三首

顾璘

苍厓切云高,深涧万丈下。cāng yá qiè yún gāo,shēn jiàn wàn zhàng xià。
低头听泉声,风雨号静夜。dī tóu tīng quán shēng,fēng yǔ hào jìng yè。

山行绝句十三首

顾璘

径踏云边石,衣飘树杪风。jìng tà yún biān shí,yī piāo shù miǎo fēng。
绣鞍行一马,玉管引双童。xiù ān xíng yī mǎ,yù guǎn yǐn shuāng tóng。

山行绝句十三首

顾璘

胡然掠云起,忽尔落涧行。hú rán lüè yún qǐ,hū ěr luò jiàn xíng。
幽丛不见底,潏潏闻水声。yōu cóng bù jiàn dǐ,yù yù wén shuǐ shēng。