古诗词

周氏世寿堂诗

顾璘

神尧御宇宙,举志法三王。shén yáo yù yǔ zhòu,jǔ zhì fǎ sān wáng。
政始重养老,下诏闻万方。zhèng shǐ zhòng yǎng lǎo,xià zhào wén wàn fāng。
昆邱寿谊翁,德俪四皓行。kūn qiū shòu yì wēng,dé lì sì hào xíng。
年纪百十六,眉鬓若秋霜。nián jì bǎi shí liù,méi bìn ruò qiū shuāng。
召之上殿见,作步甚康强。zhào zhī shàng diàn jiàn,zuò bù shén kāng qiáng。
清问得孝理,赐归教其乡。qīng wèn dé xiào lǐ,cì guī jiào qí xiāng。
郡有魏太守,治行尚循良。jùn yǒu wèi tài shǒu,zhì xíng shàng xún liáng。
老老率先训,宾主体相当。lǎo lǎo lǜ xiān xùn,bīn zhǔ tǐ xiāng dāng。
降阶奉几杖,亲涤豆与觞。jiàng jiē fèng jǐ zhàng,qīn dí dòu yǔ shāng。
临郊再拜送,观者尽称扬。lín jiāo zài bài sòng,guān zhě jǐn chēng yáng。
阖郡感滋化,斑白不自将。hé jùn gǎn zī huà,bān bái bù zì jiāng。
老翁既仙去,孙子皆淳庞。lǎo wēng jì xiān qù,sūn zi jiē chún páng。
明智诵诗书,强壮力耕桑。míng zhì sòng shī shū,qiáng zhuàng lì gēng sāng。
三世并上寿,为国增休祥。sān shì bìng shàng shòu,wèi guó zēng xiū xiáng。
四世产玄孙,俊拔如凤凰。sì shì chǎn xuán sūn,jùn bá rú fèng huáng。
三命作观察,肃肃振王纲。sān mìng zuò guān chá,sù sù zhèn wáng gāng。
信哉仁者后,终然柱岩廊。xìn zāi rén zhě hòu,zhōng rán zhù yán láng。
乡里表厥宅,名曰世寿堂。xiāng lǐ biǎo jué zhái,míng yuē shì shòu táng。
遐迩传盛美,作颂比丝篁。xiá ěr chuán shèng měi,zuò sòng bǐ sī huáng。
蹇予附末响,朴拙匪成章。jiǎn yǔ fù mò xiǎng,pǔ zhuō fěi chéng zhāng。
太史倘有述,终始差较详。tài shǐ tǎng yǒu shù,zhōng shǐ chà jiào xiáng。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

山行绝句十三首

顾璘

涧道苍杉林,云寒白日阴。jiàn dào cāng shān lín,yún hán bái rì yīn。
石壁相映起,肃穆愁人心。shí bì xiāng yìng qǐ,sù mù chóu rén xīn。

山行绝句十三首

顾璘

槎枒半折树,倾欹欲堕石。chá yā bàn zhé shù,qīng yī yù duò shí。
行人如飞仙,渺渺下青壁。xíng rén rú fēi xiān,miǎo miǎo xià qīng bì。

山行绝句十三首

顾璘

磈砢万石底,滴沥泉一泓。wěi kē wàn shí dǐ,dī lì quán yī hóng。
裹茗欲煮尝,未有龙头铛。guǒ míng yù zhǔ cháng,wèi yǒu lóng tóu dāng。

寄杨太康

顾璘

明月生遥岑,清光转华薄。míng yuè shēng yáo cén,qīng guāng zhuǎn huá báo。
楼上忆君时,秋风动罗幕。lóu shàng yì jūn shí,qiū fēng dòng luó mù。

送客归吴

顾璘

草际日华淡,水边云意闲。cǎo jì rì huá dàn,shuǐ biān yún yì xián。
翩翩五陵客,骑马入秋山。piān piān wǔ líng kè,qí mǎ rù qiū shān。

春日郊行三首

顾璘

条风曳微云,山色差可美。tiáo fēng yè wēi yún,shān sè chà kě měi。
日出湖上行,春光满湖水。rì chū hú shàng xíng,chūn guāng mǎn hú shuǐ。

春日郊行三首

顾璘

麦垄摇新叶,梅塘泛落花。mài lǒng yáo xīn yè,méi táng fàn luò huā。
前村天欲雨,云里见人家。qián cūn tiān yù yǔ,yún lǐ jiàn rén jiā。

春日郊行三首

顾璘

白石明春泉,苍林暗春雾。bái shí míng chūn quán,cāng lín àn chūn wù。
马蹄从东来,失却山间路。mǎ tí cóng dōng lái,shī què shān jiān lù。

与陈鲁南

顾璘

浮云淡秋水,落日横暮山。fú yún dàn qiū shuǐ,luò rì héng mù shān。
与子有幽抱,时在山水间。yǔ zi yǒu yōu bào,shí zài shān shuǐ jiān。

夜泛

顾璘

四冥波浩浩,一苇向空渡。sì míng bō hào hào,yī wěi xiàng kōng dù。
月近星斗寒,始识天上路。yuè jìn xīng dòu hán,shǐ shí tiān shàng lù。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

青松高千尺,知是何年栽。qīng sōng gāo qiān chǐ,zhī shì hé nián zāi。
独有憩阴者,时为清风来。dú yǒu qì yīn zhě,shí wèi qīng fēng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

故乡宛如昨,近郭多池台。gù xiāng wǎn rú zuó,jìn guō duō chí tái。
一别同心侣,无因数往来。yī bié tóng xīn lǚ,wú yīn shù wǎng lái。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

花色亦何贵,画葵爱葵心。huā sè yì hé guì,huà kuí ài kuí xīn。
岂无桃李颜,要非君所钦。qǐ wú táo lǐ yán,yào fēi jūn suǒ qīn。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

旖旎芙蓉花,荡漾木兰楫。yǐ nǐ fú róng huā,dàng yàng mù lán jí。
相思隔湘水,欲采不可得。xiāng sī gé xiāng shuǐ,yù cǎi bù kě dé。

咏扇画寄诸故人八首咏松寄乔白岩光禄

顾璘

寂寞东篱下,幽花裛露黄。jì mò dōng lí xià,yōu huā yì lù huáng。
自缘寒节至,不是爱秋霜。zì yuán hán jié zhì,bù shì ài qiū shuāng。