古诗词

东原行赠金士希

顾璘

蓬莱近在都城隈,高原如掌风尘开。péng lái jìn zài dōu chéng wēi,gāo yuán rú zhǎng fēng chén kāi。
长江叠送波涛色,钟岳横分紫翠堆。zhǎng jiāng dié sòng bō tāo sè,zhōng yuè héng fēn zǐ cuì duī。
疏林旷望豁心目,四时花艳纷相催。shū lín kuàng wàng huō xīn mù,sì shí huā yàn fēn xiāng cuī。
皇居咫尺接灵气,云霞缭绕金银台。huáng jū zhǐ chǐ jiē líng qì,yún xiá liáo rào jīn yín tái。
橘洲桃水竟恍惚,终南太华空崔嵬。jú zhōu táo shuǐ jìng huǎng hū,zhōng nán tài huá kōng cuī wéi。
先生泉石性所好,紫绶裹体心潜哀。xiān shēng quán shí xìng suǒ hǎo,zǐ shòu guǒ tǐ xīn qián āi。
专城虎竹弃如土,梦想此乡归去来。zhuān chéng hǔ zhú qì rú tǔ,mèng xiǎng cǐ xiāng guī qù lái。
挂冠散发对高木,闲门白日生苍苔。guà guān sàn fā duì gāo mù,xián mén bái rì shēng cāng tái。
手提长镵斸春雨,东陵瓜田身自栽。shǒu tí zhǎng chán zhǔ chūn yǔ,dōng líng guā tián shēn zì zāi。
兴起高歌拂衫袖,虬髯仰将何毰毸。xīng qǐ gāo gē fú shān xiù,qiú rán yǎng jiāng hé péi sāi。
江山开辟几千古,孙郎突来生祸胎。jiāng shān kāi pì jǐ qiān gǔ,sūn láng tū lái shēng huò tāi。
干戈六代斗白骨,四十二帝翻云雷。gàn gē liù dài dòu bái gǔ,sì shí èr dì fān yún léi。
旌旗紫盖转灭没,琼楼绮阁俱飞灰。jīng qí zǐ gài zhuǎn miè méi,qióng lóu qǐ gé jù fēi huī。
当时岂无攀龙附凤侣,功成运去多嫌猜。dāng shí qǐ wú pān lóng fù fèng lǚ,gōng chéng yùn qù duō xián cāi。
良弓已随高鸟尽,至今空泣英雄才。liáng gōng yǐ suí gāo niǎo jǐn,zhì jīn kōng qì yīng xióng cái。
不如有田尽成秫,当春泼作葡萄醅。bù rú yǒu tián jǐn chéng shú,dāng chūn pō zuò pú táo pēi。
砗磲为瓯玉为杯,买金便铸十石罍。chē qú wèi ōu yù wèi bēi,mǎi jīn biàn zhù shí shí léi。
上药浸之可养性,烂醉勿论西日颓。shàng yào jìn zhī kě yǎng xìng,làn zuì wù lùn xī rì tuí。
傥予出郭来相访,莫遣醒醒骑马回。tǎng yǔ chū guō lái xiāng fǎng,mò qiǎn xǐng xǐng qí mǎ huí。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

春意三首

顾璘

日满高原云满汀,天涯随处草青青。rì mǎn gāo yuán yún mǎn tīng,tiān yá suí chù cǎo qīng qīng。
山茶落尽樱桃发,遥忆家园载酒亭。shān chá luò jǐn yīng táo fā,yáo yì jiā yuán zài jiǔ tíng。

春意三首

顾璘

郴南周览几山城,更向澬州问客程。chēn nán zhōu lǎn jǐ shān chéng,gèng xiàng zī zhōu wèn kè chéng。
春色平铺三百里,梅花千树伴经行。chūn sè píng pù sān bǎi lǐ,méi huā qiān shù bàn jīng xíng。

出宝庆四首

顾璘

十日澬城未出门,登车芳草暗平原。shí rì zī chéng wèi chū mén,dēng chē fāng cǎo àn píng yuán。
深红浅白花无赖,转为春光一断魂。shēn hóng qiǎn bái huā wú lài,zhuǎn wèi chūn guāng yī duàn hún。

出宝庆四首

顾璘

过雨泉声绕树来,隔云山色映花开。guò yǔ quán shēng rào shù lái,gé yún shān sè yìng huā kāi。
吏人若过桥东少,唤取村翁共酒杯。lì rén ruò guò qiáo dōng shǎo,huàn qǔ cūn wēng gòng jiǔ bēi。

出宝庆四首

顾璘

树树桐花素雪披,行台迎暖试罗衣。shù shù tóng huā sù xuě pī,xíng tái yíng nuǎn shì luó yī。
逢春到老能多少,一度韶华忽已违。féng chūn dào lǎo néng duō shǎo,yī dù sháo huá hū yǐ wéi。

出宝庆四首

顾璘

细雨沾衣不见飞,隔墙桃李雾中微。xì yǔ zhān yī bù jiàn fēi,gé qiáng táo lǐ wù zhōng wēi。
家园酒熟梅如豆,稚子应怜客未归。jiā yuán jiǔ shú méi rú dòu,zhì zi yīng lián kè wèi guī。

宿兰桥山馆大雨

顾璘

山雷划辗长空过,檐雨平添积水深。shān léi huà niǎn zhǎng kōng guò,yán yǔ píng tiān jī shuǐ shēn。
去住总关神物算,阴晴何与道人心。qù zhù zǒng guān shén wù suàn,yīn qíng hé yǔ dào rén xīn。

宿西桥铺听雨旧有西桥月色之榜

顾璘

西桥月色昔人游,南楚春光野客收。xī qiáo yuè sè xī rén yóu,nán chǔ chūn guāng yě kè shōu。
堪笑地灵多爱惜,一宵鸣雨送羁愁。kān xiào dì líng duō ài xī,yī xiāo míng yǔ sòng jī chóu。

空山

顾璘

空山行尽不逢人,三户曾传旧楚贫。kōng shān xíng jǐn bù féng rén,sān hù céng chuán jiù chǔ pín。
幽冀如山收贡税,丹砂仍备尚方珍。yōu jì rú shān shōu gòng shuì,dān shā réng bèi shàng fāng zhēn。

饭山口堡

顾璘

平峦高捧百夫城,四野花开战垒平。píng luán gāo pěng bǎi fū chéng,sì yě huā kāi zhàn lěi píng。
饭罢独行观戍卒,枕戈闲调凯歌声。fàn bà dú xíng guān shù zú,zhěn gē xián diào kǎi gē shēng。

岭傍深溪见花柳甚幽

顾璘

孤峰天畔绝人家,山杏山桃夹路花。gū fēng tiān pàn jué rén jiā,shān xìng shān táo jiā lù huā。
欲访韩终求石髓,洞门深锁一溪霞。yù fǎng hán zhōng qiú shí suǐ,dòng mén shēn suǒ yī xī xiá。

度磨石岭

顾璘

磨石岭头春日晴,白云如絮绕车生。mó shí lǐng tóu chūn rì qíng,bái yún rú xù rào chē shēng。
前生似得丹砂力,长向青天掉臂行。qián shēng shì dé dān shā lì,zhǎng xiàng qīng tiān diào bì xíng。

度火甲诸小岭

顾璘

大岭何如小岭多,车如鸟翼倏经过。dà lǐng hé rú xiǎo lǐng duō,chē rú niǎo yì shū jīng guò。
千岩万壑穷奇状,阆水蓬山更若何。qiān yán wàn hè qióng qí zhuàng,láng shuǐ péng shān gèng ruò hé。

度退田安乐诸坡三首

顾璘

平峦绝顶路逶迤,飞盖青霄引画旗。píng luán jué dǐng lù wēi yí,fēi gài qīng xiāo yǐn huà qí。
只恐人从千里见,误传旌节降云师。zhǐ kǒng rén cóng qiān lǐ jiàn,wù chuán jīng jié jiàng yún shī。

度退田安乐诸坡三首

顾璘

千仞峰头见日光,起挥袍袖拂青苍。qiān rèn fēng tóu jiàn rì guāng,qǐ huī páo xiù fú qīng cāng。
蛮天且喜浮云尽,拭目长安紫极傍。mán tiān qiě xǐ fú yún jǐn,shì mù zhǎng ān zǐ jí bàng。