古诗词

异风行

顾璘

季春之月日应柳,野客维舟汶川口。jì chūn zhī yuè rì yīng liǔ,yě kè wéi zhōu wèn chuān kǒu。
此方赤旱罹百忧,复尔颠风示灾咎。cǐ fāng chì hàn lí bǎi yōu,fù ěr diān fēng shì zāi jiù。
黑云勃郁西北生,轮囷直上掩太清。hēi yún bó yù xī běi shēng,lún qūn zhí shàng yǎn tài qīng。
嘘烟噫气塕然至,白日不得为光明。xū yān yī qì wěng rán zhì,bái rì bù dé wèi guāng míng。
沙飘石走樯柱折,鸡犬窜匿皆狂鸣。shā piāo shí zǒu qiáng zhù zhé,jī quǎn cuàn nì jiē kuáng míng。
草茅半卷向空落,大麦小麦扬枯茎。cǎo máo bàn juǎn xiàng kōng luò,dà mài xiǎo mài yáng kū jīng。
阴霾沉沉血色赤,赫如伯益烈火焚榛荆。yīn mái chén chén xuè sè chì,hè rú bó yì liè huǒ fén zhēn jīng。
万窍雷呼动天地,又如真宰下与群妖争。wàn qiào léi hū dòng tiān dì,yòu rú zhēn zǎi xià yǔ qún yāo zhēng。
宋郊六鹢飞且退,昆阳虎豹各战惊。sòng jiāo liù yì fēi qiě tuì,kūn yáng hǔ bào gè zhàn jīng。
蓬窗孤坐不敢寐,旅魂惨怛伤和平。péng chuāng gū zuò bù gǎn mèi,lǚ hún cǎn dá shāng hé píng。
忆昔壬申群盗起,梁宋灾徵每如此。yì xī rén shēn qún dào qǐ,liáng sòng zāi zhēng měi rú cǐ。
十年白骨撑乱麻,父老悲号未云已。shí nián bái gǔ chēng luàn má,fù lǎo bēi hào wèi yún yǐ。
只今尧舜居明堂,辟除凶慝登贤良。zhǐ jīn yáo shùn jū míng táng,pì chú xiōng tè dēng xián liáng。
璿玑方调七政理,此事乖剌诚何祥。xuán jī fāng diào qī zhèng lǐ,cǐ shì guāi lá chéng hé xiáng。
世无瞽史知天道,独立沉吟向苍昊。shì wú gǔ shǐ zhī tiān dào,dú lì chén yín xiàng cāng hào。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

张郎中宅晚集同孟中丞

顾璘

曲榭临秋水,芳筵及暮钟。qū xiè lín qiū shuǐ,fāng yán jí mù zhōng。
稽康真野鹤,郭泰总人龙。jī kāng zhēn yě hè,guō tài zǒng rén lóng。
赋接风襟爽,杯浮露醑浓。fù jiē fēng jīn shuǎng,bēi fú lù xǔ nóng。
霜威方豫悦,玉漏合从容。shuāng wēi fāng yù yuè,yù lòu hé cóng róng。

秋日郊游同刘希尹祭陈中丞墓

顾璘

翠壁含纤雨,丹榆醉晚秋。cuì bì hán xiān yǔ,dān yú zuì wǎn qiū。
幽寻今雅社,胜概旧皇州。yōu xún jīn yǎ shè,shèng gài jiù huáng zhōu。
时序登临兴,江山浩荡愁。shí xù dēng lín xīng,jiāng shān hào dàng chóu。
侯巴情不极,肠断子云丘。hóu bā qíng bù jí,cháng duàn zi yún qiū。

同刘子登雨花台

顾璘

登台秋色远,对酒暮云生。dēng tái qiū sè yuǎn,duì jiǔ mù yún shēng。
海气浮金阙,人烟接锦城。hǎi qì fú jīn quē,rén yān jiē jǐn chéng。
伫谈王霸迹,转见古今情。zhù tán wáng bà jì,zhuǎn jiàn gǔ jīn qíng。
江水东流急,滔滔无尽声。jiāng shuǐ dōng liú jí,tāo tāo wú jǐn shēng。

送盛箴

顾璘

博学苏明允,多才盛孝章。bó xué sū míng yǔn,duō cái shèng xiào zhāng。
计偕随汉荐,宾发自周乡。jì xié suí hàn jiàn,bīn fā zì zhōu xiāng。
雄剑照秋水,青袍含御香。xióng jiàn zhào qiū shuǐ,qīng páo hán yù xiāng。
遗珠君莫叹,天子重明扬。yí zhū jūn mò tàn,tiān zi zhòng míng yáng。

朱氏园对月

顾璘

清秋多逸兴,月出更相宜。qīng qiū duō yì xīng,yuè chū gèng xiāng yí。
城郭沧洲迥,园林白露滋。chéng guō cāng zhōu jiǒng,yuán lín bái lù zī。
竹深邀送酒,鱼跃喜鸣丝。zhú shēn yāo sòng jiǔ,yú yuè xǐ míng sī。
忍向寒光底,徒归不咏诗。rěn xiàng hán guāng dǐ,tú guī bù yǒng shī。

送袁经历归信阳

顾璘

旧业申台下,归心汝水东。jiù yè shēn tái xià,guī xīn rǔ shuǐ dōng。
人皆干厚禄,君独有高风。rén jiē gàn hòu lù,jūn dú yǒu gāo fēng。
学圃家园侧,逃禅野寺中。xué pǔ jiā yuán cè,táo chán yě sì zhōng。
青天云雾豁,流目送冥鸿。qīng tiān yún wù huō,liú mù sòng míng hóng。

许彦明过息园同作

顾璘

永日青林静,来过赋采薇。yǒng rì qīng lín jìng,lái guò fù cǎi wēi。
琴尊留晚兴,泉石借清辉。qín zūn liú wǎn xīng,quán shí jiè qīng huī。
翠筱经年密,丹榴过夏稀。cuì xiǎo jīng nián mì,dān liú guò xià xī。
秋风知尚早,梁燕遽先归。qiū fēng zhī shàng zǎo,liáng yàn jù xiān guī。

保叔寺

顾璘

阁饮云相对,钟鸣客倒听。gé yǐn yún xiāng duì,zhōng míng kè dào tīng。
林风兼夏爽,山霭过湖青。lín fēng jiān xià shuǎng,shān ǎi guò hú qīng。
济胜身俱健,逃禅意己冥。jì shèng shēn jù jiàn,táo chán yì jǐ míng。
诗成多秀句,转益道心灵。shī chéng duō xiù jù,zhuǎn yì dào xīn líng。

吕太史仲木舍对菊三首

顾璘

客心惊日月,对尔惜年芳。kè xīn jīng rì yuè,duì ěr xī nián fāng。
取醉开金盏,流馨满玉堂。qǔ zuì kāi jīn zhǎn,liú xīn mǎn yù táng。
不辞霜霰苦,聊伴鬓毛苍。bù cí shuāng xiàn kǔ,liáo bàn bìn máo cāng。
寂寂青宵半,含情傍烛光。jì jì qīng xiāo bàn,hán qíng bàng zhú guāng。

吕太史仲木舍对菊三首

顾璘

幽贞移楚泽,摇落对吴天。yōu zhēn yí chǔ zé,yáo luò duì wú tiān。
采采三秋后,依依独客边。cǎi cǎi sān qiū hòu,yī yī dú kè biān。
深杯摇素月,孤烛耿寒烟。shēn bēi yáo sù yuè,gū zhú gěng hán yān。
一别陶彭泽,何人更尔怜。yī bié táo péng zé,hé rén gèng ěr lián。

吕太史仲木舍对菊三首

顾璘

飘蓬俱异域,聚面复都城。piāo péng jù yì yù,jù miàn fù dōu chéng。
幽兴关时物,衰年恋友生。yōu xīng guān shí wù,shuāi nián liàn yǒu shēng。
黄花堪一醉,白发苦多情。huáng huā kān yī zuì,bái fā kǔ duō qíng。
坐久浑忘去,邻鸡且莫鸣。zuò jiǔ hún wàng qù,lín jī qiě mò míng。

和刘光禄观潮

顾璘

把酒惊潮至,鸣丝且罢弹。bǎ jiǔ jīng cháo zhì,míng sī qiě bà dàn。
钱王莫漫射,枚客正须观。qián wáng mò màn shè,méi kè zhèng xū guān。
涛卷日争白,鲲腾天让宽。tāo juǎn rì zhēng bái,kūn téng tiān ràng kuān。
当筵疑溅雪,醉舞不知寒。dāng yán yí jiàn xuě,zuì wǔ bù zhī hán。

都城春雪

顾璘

白雪尔何意,经春犹漫飞。bái xuě ěr hé yì,jīng chūn yóu màn fēi。
节移青帝令,寒逼远臣衣。jié yí qīng dì lìng,hán bī yuǎn chén yī。
物态伤摇落,天心惧隐微。wù tài shāng yáo luò,tiān xīn jù yǐn wēi。
客居愁不寐,开阁望朝晖。kè jū chóu bù mèi,kāi gé wàng cháo huī。

九月八日饮振衣亭归有怀三首

顾璘

胜地湖山概,浮生啸咏情。shèng dì hú shān gài,fú shēng xiào yǒng qíng。
崖倾松径仄,亭远石门横。yá qīng sōng jìng zè,tíng yuǎn shí mén héng。
暇日衣堪振,秋天酒共清。xiá rì yī kān zhèn,qiū tiān jiǔ gòng qīng。
城昏合归去,林月向谁明。chéng hūn hé guī qù,lín yuè xiàng shuí míng。

九月八日饮振衣亭归有怀三首

顾璘

落日山亭饮,含情迟月华。luò rì shān tíng yǐn,hán qíng chí yuè huá。
高秋何负我,远客正思家。gāo qiū hé fù wǒ,yuǎn kè zhèng sī jiā。
桓老开萸酒,陶公把菊花。huán lǎo kāi yú jiǔ,táo gōng bǎ jú huā。
匏尊空野兴,菽水自天涯。páo zūn kōng yě xīng,shū shuǐ zì tiān yá。