古诗词

同祝鸣和赋长歌赠方思道

顾璘

诗人雅尚唯林麓,脱略功名轻汗竹。shī rén yǎ shàng wéi lín lù,tuō lüè gōng míng qīng hàn zhú。
有时大隐入金门,瞥视浮云立幽独。yǒu shí dà yǐn rù jīn mén,piē shì fú yún lì yōu dú。
棠陵山人少工诗,风云万变含精思。táng líng shān rén shǎo gōng shī,fēng yún wàn biàn hán jīng sī。
东南名胜不可数,悉化肺腑生神奇。dōng nán míng shèng bù kě shù,xī huà fèi fǔ shēng shén qí。
狂游狭小四百寺,醉醒只在西湖里。kuáng yóu xiá xiǎo sì bǎi sì,zuì xǐng zhǐ zài xī hú lǐ。
澜翻笔势雄万人,观者如墙尽称美。lán fān bǐ shì xióng wàn rén,guān zhě rú qiáng jǐn chēng měi。
昨宵醉后抱膝歌,佹词怪语何其多。zuó xiāo zuì hòu bào xī gē,guǐ cí guài yǔ hé qí duō。
旌旗缤纷跃天马,钟鼓飒沓腾江鼍。jīng qí bīn fēn yuè tiān mǎ,zhōng gǔ sà dá téng jiāng tuó。
看君工诗已成癖,把笔千言不须迫。kàn jūn gōng shī yǐ chéng pǐ,bǎ bǐ qiān yán bù xū pò。
耻裁旧体驾曹刘,直舒豪气吞元白。chǐ cái jiù tǐ jià cáo liú,zhí shū háo qì tūn yuán bái。
横绝四海如冥鸿,伯劳飞燕徒西东。héng jué sì hǎi rú míng hóng,bó láo fēi yàn tú xī dōng。
今年泰岳登日观,巨篇失却东蒙峰。jīn nián tài yuè dēng rì guān,jù piān shī què dōng méng fēng。
归来过杭留小草,顿觉风花动流藻。guī lái guò háng liú xiǎo cǎo,dùn jué fēng huā dòng liú zǎo。
吾衰愧乏倚马能,呕血破研长枯槁。wú shuāi kuì fá yǐ mǎ néng,ǒu xuè pò yán zhǎng kū gǎo。
顾璘

顾璘

明苏州府吴县人,寓居上元。字华玉,号东桥居士。弘治九年进士。授广平知县。正德间为开封知府,忤太监廖堂,逮下锦衣狱,谪知全州。后累迁至南京刑部尚书,罢归。少负才名,与同里陈沂、王韦号金陵三俊,后又添朱应登并称四大家。诗以风调胜。晚岁家居,治息园,筑幸舍,延接胜流,江左名士推为领袖。有《息园》、《浮湘》、《山中集》、《凭几集》及《息园存稿诗》、《息园存稿文》、《国宝新编》、《近言》等。 顾璘的作品>>

猜您喜欢

雨中溪行杂诗

顾璘

楚天寒信迟,况入小春月。chǔ tiān hán xìn chí,kuàng rù xiǎo chūn yuè。
冉冉横山烟,青青缀林叶。rǎn rǎn héng shān yān,qīng qīng zhuì lín yè。

雨中溪行杂诗

顾璘

远客经时节,孤舟积雨寒。yuǎn kè jīng shí jié,gū zhōu jī yǔ hán。
无心争道路,嬴得梦魂安。wú xīn zhēng dào lù,yíng dé mèng hún ān。

雨中溪行杂诗

顾璘

沧波生暮霭,渺渺钓船归。cāng bō shēng mù ǎi,miǎo miǎo diào chuán guī。
细雨寒蓑重,斜风并棹稀。xì yǔ hán suō zhòng,xié fēng bìng zhào xī。

雨中溪行杂诗

顾璘

艰难伤物役,澹泊爱舟居。jiān nán shāng wù yì,dàn pō ài zhōu jū。
晚饭客遗酒,夜灯儿读书。wǎn fàn kè yí jiǔ,yè dēng ér dú shū。

雨中溪行杂诗

顾璘

云断雨声歇,水清天影流。yún duàn yǔ shēng xiē,shuǐ qīng tiān yǐng liú。
苦吟双短鬓,高枕一扁舟。kǔ yín shuāng duǎn bìn,gāo zhěn yī biǎn zhōu。

雨中溪行杂诗

顾璘

山水行踪美,风霜岁序阑。shān shuǐ xíng zōng měi,fēng shuāng suì xù lán。
高堂遥送喜,游子且加餐。gāo táng yáo sòng xǐ,yóu zi qiě jiā cān。

雨中溪行杂诗

顾璘

日暮争渡喧,天阴野风急。rì mù zhēng dù xuān,tiān yīn yě fēng jí。
孤客来何迟,萧萧荷锄立。gū kè lái hé chí,xiāo xiāo hé chú lì。

雨中溪行杂诗

顾璘

晚云横树薄,寒雨入帘微。wǎn yún héng shù báo,hán yǔ rù lián wēi。
川净鱼堪数,人间鹭不飞。chuān jìng yú kān shù,rén jiān lù bù fēi。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

古塔已千载,白骨为黄金。gǔ tǎ yǐ qiān zài,bái gǔ wèi huáng jīn。
寒灯耿不灭,照见西来心。hán dēng gěng bù miè,zhào jiàn xī lái xīn。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

松林有茅宇,白云往还来。sōng lín yǒu máo yǔ,bái yún wǎng hái lái。
山僧爱云好,柴门夜长开。shān sēng ài yún hǎo,chái mén yè zhǎng kāi。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

谁骑苍鸾来,啄破苔花碧。shuí qí cāng luán lái,zhuó pò tái huā bì。
经年不归去,化作山头石。jīng nián bù guī qù,huà zuò shān tóu shí。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

不信湘中好,江山天下稀。bù xìn xiāng zhōng hǎo,jiāng shān tiān xià xī。
如何万里客,终岁澹忘归。rú hé wàn lǐ kè,zhōng suì dàn wàng guī。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

老禅卓锡处,石上泉犹清。lǎo chán zhuó xī chù,shí shàng quán yóu qīng。
红尘不相染,唯有苍苔生。hóng chén bù xiāng rǎn,wéi yǒu cāng tái shēng。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

一条寒泉色,迤?穿石下。yī tiáo hán quán sè,yí lǐ chuān shí xià。
秋雨何处寻,犹馀白虹挂。qiū yǔ hé chù xún,yóu yú bái hóng guà。

湘山杂诗十首古塔

顾璘

寂寂空山深,荒泉四时冷。jì jì kōng shān shēn,huāng quán sì shí lěng。
唯馀月明夜,山猿弄孤影。wéi yú yuè míng yè,shān yuán nòng gū yǐng。