古诗词

咏菊

释古邈

仄径荒林寄一枝,几回荣落负东篱。zè jìng huāng lín jì yī zhī,jǐ huí róng luò fù dōng lí。
碧天雁过情何限,红叶霜深意自奇。bì tiān yàn guò qíng hé xiàn,hóng yè shuāng shēn yì zì qí。
带月似怀高士恨,倚风仍惜白云期。dài yuè shì huái gāo shì hèn,yǐ fēng réng xī bái yún qī。
萧萧向晚怜清影,静夜幽香欲待谁。xiāo xiāo xiàng wǎn lián qīng yǐng,jìng yè yōu xiāng yù dài shuí。

释古邈

古邈(一六四九─?),字觉大。番禺人。俗姓罗。童年出海幢,求阿字大师剃染受具。天然老人还雷峰,入侍丈室。后奉命之福州长庆,暂充典客。竟以病入涅。著有《闽中吟草》一卷。事见清宣统《番禺县续志》卷二七。 释古邈的作品>>

猜您喜欢

早春卧病邝檗庵磊园书寄山中道侣

释古邈

自从违旧侣,池馆少相寻。zì cóng wéi jiù lǚ,chí guǎn shǎo xiāng xún。
抱疾兼为客,祛愁强独吟。bào jí jiān wèi kè,qū chóu qiáng dú yín。
乳禽啼舌变,寒柳发春阴。rǔ qín tí shé biàn,hán liǔ fā chūn yīn。
久负闲宵集,草堂清夜深。jiǔ fù xián xiāo jí,cǎo táng qīng yè shēn。

白云景泰寺

释古邈

入尽翠微路,松门面面开。rù jǐn cuì wēi lù,sōng mén miàn miàn kāi。
自无尘迹到,空见白云来。zì wú chén jì dào,kōng jiàn bái yún lái。
胜概知何代,登临未欲回。shèng gài zhī hé dài,dēng lín wèi yù huí。
风泉如有意,曲曲下岩隈。fēng quán rú yǒu yì,qū qū xià yán wēi。

游罗浮回宿憩锡院

释古邈

中宵独不寐,万象总萧然。zhōng xiāo dú bù mèi,wàn xiàng zǒng xiāo rán。
隔水来寒磬,西峰落夜泉。gé shuǐ lái hán qìng,xī fēng luò yè quán。
月高霜气重,风急雁声偏。yuè gāo shuāng qì zhòng,fēng jí yàn shēng piān。
明日罗浮路,回看何处边。míng rì luó fú lù,huí kàn hé chù biān。

扫花

释古邈

浓浓开更落,寂寂复相亲。nóng nóng kāi gèng luò,jì jì fù xiāng qīn。
犹自怜残蕊,那堪踏作尘。yóu zì lián cán ruǐ,nà kān tà zuò chén。
拂来春带恨,飞去蝶伤神。fú lái chūn dài hèn,fēi qù dié shāng shén。
闲砌几回扫,东风最恼人。xián qì jǐ huí sǎo,dōng fēng zuì nǎo rén。

留别高云客

释古邈

欲理还山楫,秋风叶正飘。yù lǐ hái shān jí,qiū fēng yè zhèng piāo。
长怜谈剧省,又作别离遥。zhǎng lián tán jù shěng,yòu zuò bié lí yáo。
帆影分乌石,湖光到紫霄。fān yǐng fēn wū shí,hú guāng dào zǐ xiāo。
几时寻旧约,携手薾云桥。jǐ shí xún jiù yuē,xié shǒu ěr yún qiáo。

海云山楼春霁

释古邈

海天不尽高楼接,风物依依入望宽。hǎi tiān bù jǐn gāo lóu jiē,fēng wù yī yī rù wàng kuān。
新柳拂桥摇绿水,野云归户失朱栏。xīn liǔ fú qiáo yáo lǜ shuǐ,yě yún guī hù shī zhū lán。
杜鹃声里终何恨,蝴蝶枝头也解欢。dù juān shēng lǐ zhōng hé hèn,hú dié zhī tóu yě jiě huān。
珍重春光澄霁好,几人乘兴共盘桓。zhēn zhòng chūn guāng chéng jì hǎo,jǐ rén chéng xīng gòng pán huán。

送允执上人归扬州

释古邈

历历秋山满眼清,维扬千里羡孤征。lì lì qiū shān mǎn yǎn qīng,wéi yáng qiān lǐ xiàn gū zhēng。
野行觅句随流水,旅宿安禅对月明。yě xíng mì jù suí liú shuǐ,lǚ sù ān chán duì yuè míng。
驿路菊黄霜渐冷,长江枫落雁初横。yì lù jú huáng shuāng jiàn lěng,zhǎng jiāng fēng luò yàn chū héng。
庐峰旧有他年约,莫便桥西遂隐名。lú fēng jiù yǒu tā nián yuē,mò biàn qiáo xī suì yǐn míng。

暮秋寄光半师

释古邈

摇落平林一径虚,鹿麋相伴独吟徐。yáo luò píng lín yī jìng xū,lù mí xiāng bàn dú yín xú。
清泠远水归寒涧,苍翠群峰入小庐。qīng líng yuǎn shuǐ guī hán jiàn,cāng cuì qún fēng rù xiǎo lú。
地僻经秋人迹绝,天寒昨夜雁声初。dì pì jīng qiū rén jì jué,tiān hán zuó yè yàn shēng chū。
疏篱开尽重阳菊,不见支公半载馀。shū lí kāi jǐn zhòng yáng jú,bù jiàn zhī gōng bàn zài yú。

奉和老和尚梅影

释古邈

瘦骨横斜夕照中,依林傍砌意何穷。shòu gǔ héng xié xī zhào zhōng,yī lín bàng qì yì hé qióng。
漫将幻质怜冰雪,却厌繁华惹蝶蜂。màn jiāng huàn zhì lián bīng xuě,què yàn fán huá rě dié fēng。
迟月入楼香尚远,倚风临水色全空。chí yuè rù lóu xiāng shàng yuǎn,yǐ fēng lín shuǐ sè quán kōng。
当时不与群芳竞,顾影宁辞雨露同。dāng shí bù yǔ qún fāng jìng,gù yǐng níng cí yǔ lù tóng。

奉和老和尚梅影

释古邈

一自孤山多逸兴,何如此夕最堪思。yī zì gū shān duō yì xīng,hé rú cǐ xī zuì kān sī。
板桥霜滑花开后,茅屋灯残月上时。bǎn qiáo shuāng huá huā kāi hòu,máo wū dēng cán yuè shàng shí。
独放狂歌怜好景,谁将幽梦破空枝。dú fàng kuáng gē lián hǎo jǐng,shuí jiāng yōu mèng pò kōng zhī。
寒岩雪夜须珍重,云外孤踪未易期。hán yán xuě yè xū zhēn zhòng,yún wài gū zōng wèi yì qī。

过中宿峡

释古邈

百尺嵯峨两岸齐,舟人报道是清溪。bǎi chǐ cuó é liǎng àn qí,zhōu rén bào dào shì qīng xī。
风高烟尽帆樯出,日午峰回峡影低。fēng gāo yān jǐn fān qiáng chū,rì wǔ fēng huí xiá yǐng dī。
林映佛灯疏磬度,崖悬春树野猿啼。lín yìng fú dēng shū qìng dù,yá xuán chūn shù yě yuán tí。
绿波青草深深棹,恰似桃花客路迷。lǜ bō qīng cǎo shēn shēn zhào,qià shì táo huā kè lù mí。

姑苏怀古

释古邈

山围长郭水临门,想见当时胜事繁。shān wéi zhǎng guō shuǐ lín mén,xiǎng jiàn dāng shí shèng shì fán。
草木枯荣归晓露,市朝迁变问高原。cǎo mù kū róng guī xiǎo lù,shì cháo qiān biàn wèn gāo yuán。
几年已泄夫差恨,终古难招伍相魂。jǐ nián yǐ xiè fū chà hèn,zhōng gǔ nán zhāo wǔ xiāng hún。
顾我闲游云水伴,短筇何事立黄昏。gù wǒ xián yóu yún shuǐ bàn,duǎn qióng hé shì lì huáng hūn。

还山留别曾常仲

释古邈

迹同孤鹤亦言归,多半生涯在翠微。jì tóng gū hè yì yán guī,duō bàn shēng yá zài cuì wēi。
便趁秋风携箬笠,遥寻落叶到山扉。biàn chèn qiū fēng xié ruò lì,yáo xún luò yè dào shān fēi。
榕城衰草客心怯,剑浦寒流帆影稀。róng chéng shuāi cǎo kè xīn qiè,jiàn pǔ hán liú fān yǐng xī。
更有前头怀抱在,月明清夜忆玄晖。gèng yǒu qián tóu huái bào zài,yuè míng qīng yè yì xuán huī。

己未除夕

释古邈

草草年过三十馀,今宵又是一年除。cǎo cǎo nián guò sān shí yú,jīn xiāo yòu shì yī nián chú。
浮沉底事堪谁论,落莫闲情亦自如。fú chén dǐ shì kān shuí lùn,luò mò xián qíng yì zì rú。
城漏倚风催短腊,山光随雪到寒庐。chéng lòu yǐ fēng cuī duǎn là,shān guāng suí xuě dào hán lú。
频添榾柮拥炉坐,不觉钟声报晓初。pín tiān gǔ duò yōng lú zuò,bù jué zhōng shēng bào xiǎo chū。

春日客怡山柬高云客陈子盘

释古邈

久客谁当问此心,日长搔首独成吟。jiǔ kè shuí dāng wèn cǐ xīn,rì zhǎng sāo shǒu dú chéng yín。
林边雨过烟光淡,殿角霜馀柏影深。lín biān yǔ guò yān guāng dàn,diàn jiǎo shuāng yú bǎi yǐng shēn。
孤鹤不妨怜浅草,野云何必恋高岑。gū hè bù fáng lián qiǎn cǎo,yě yún hé bì liàn gāo cén。
西郊近已无戎马,宗许乘春或可寻。xī jiāo jìn yǐ wú róng mǎ,zōng xǔ chéng chūn huò kě xún。
1712