古诗词

池上纳凉

胡俨

徂夏暑方盛,已闻寒蝉鸣。cú xià shǔ fāng shèng,yǐ wén hán chán míng。
风摇水花碧,日落林影清。fēng yáo shuǐ huā bì,rì luò lín yǐng qīng。
虚怀散烦郁,独坐念平生。xū huái sàn fán yù,dú zuò niàn píng shēng。
入夜群动息,池塘惟月明。rù yè qún dòng xī,chí táng wéi yuè míng。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

寄谢襄城伯惠玄明粉

胡俨

天语丁宁近御筵,彩舟同载记当年。tiān yǔ dīng níng jìn yù yán,cǎi zhōu tóng zài jì dāng nián。
芝眉长仰云千里,蓬鬓那堪雪一颠。zhī méi zhǎng yǎng yún qiān lǐ,péng bìn nà kān xuě yī diān。
玉帐谈兵书满腹,玄霜化液汞投铅。yù zhàng tán bīng shū mǎn fù,xuán shuāng huà yè gǒng tóu qiān。
山窗忽见椷题至,接对令人思惘然。shān chuāng hū jiàn jiān tí zhì,jiē duì lìng rén sī wǎng rán。

追挽谢迭山张孝忠诗三首挽谢迭山

胡俨

潮遏钱塘王气收,两宫北去竟谁留。cháo è qián táng wáng qì shōu,liǎng gōng běi qù jìng shuí liú。
褰旗独倡勤王义,当轴曾无负国羞。qiān qí dú chàng qín wáng yì,dāng zhóu céng wú fù guó xiū。
幽愤千年遗涕泪,孤忠七日死拘囚。yōu fèn qiān nián yí tì lèi,gū zhōng qī rì sǐ jū qiú。
江东十问今犹在,可惜英雄志不酬。jiāng dōng shí wèn jīn yóu zài,kě xī yīng xióng zhì bù chóu。

追挽谢迭山张孝忠诗三首挽谢迭山

胡俨

得脱鲸鲵遂突围,驱驰不解战时衣。dé tuō jīng ní suì tū wéi,qū chí bù jiě zhàn shí yī。
此身报国心常在,远道投人事已非。cǐ shēn bào guó xīn cháng zài,yuǎn dào tóu rén shì yǐ fēi。
一旅奋戈犹敌忾,二龙浮海竟何依。yī lǚ fèn gē yóu dí kài,èr lóng fú hǎi jìng hé yī。
当时阃帅忠贞士,誓死同归志不违。dāng shí kǔn shuài zhōng zhēn shì,shì sǐ tóng guī zhì bù wéi。

追挽谢迭山张孝忠诗三首挽谢迭山

胡俨

父死家亡母自经,可怜形影独娉婷。fù sǐ jiā wáng mǔ zì jīng,kě lián xíng yǐng dú pīng tíng。
奁金尽散桥初就,旅榇无归泪辄零。lián jīn jǐn sàn qiáo chū jiù,lǚ chèn wú guī lèi zhé líng。
自分寒流沉白璧,谁从夜月见辎軿。zì fēn hán liú chén bái bì,shuí cóng yè yuè jiàn zī píng。
一门三节人间少,安得穹碑与勒铭。yī mén sān jié rén jiān shǎo,ān dé qióng bēi yǔ lēi míng。

寄黄尚书

胡俨

曾共抡材读卷时,中天华盖漏声迟。céng gòng lūn cái dú juǎn shí,zhōng tiān huá gài lòu shēng chí。
金莲炬暖龙光动,宝扇云开雉尾移。jīn lián jù nuǎn lóng guāng dòng,bǎo shàn yún kāi zhì wěi yí。
乐奏九成班玉佩,胪传多士拜丹墀。lè zòu jiǔ chéng bān yù pèi,lú chuán duō shì bài dān chí。
如今忆着当年事,北望桥山泪独垂。rú jīn yì zhe dāng nián shì,běi wàng qiáo shān lèi dú chuí。

阅文山集谩述二首

胡俨

誓死成仁永不忘,勤王发愤更鹰扬。shì sǐ chéng rén yǒng bù wàng,qín wáng fā fèn gèng yīng yáng。
虞渊日落山河惨,吴苑春归草木长。yú yuān rì luò shān hé cǎn,wú yuàn chūn guī cǎo mù zhǎng。
万里羁囚抛骨肉,百年忠义见文章。wàn lǐ jī qiú pāo gǔ ròu,bǎi nián zhōng yì jiàn wén zhāng。
可怜有客王炎午,生祭临风泪几行。kě lián yǒu kè wáng yán wǔ,shēng jì lín fēng lèi jǐ xíng。

阅文山集谩述二首

胡俨

二龙南去海茫茫,社屋寒来雁叫霜。èr lóng nán qù hǎi máng máng,shè wū hán lái yàn jiào shuāng。
万死搴旗还举义,千金脱险竟浮洋。wàn sǐ qiān qí hái jǔ yì,qiān jīn tuō xiǎn jìng fú yáng。
都城不泯忠臣祀,国论犹传政事堂。dōu chéng bù mǐn zhōng chén sì,guó lùn yóu chuán zhèng shì táng。
志士悲歌多感慨,后人谁识谢翱狂。zhì shì bēi gē duō gǎn kǎi,hòu rén shuí shí xiè áo kuáng。

士奇少傅以诗及绒缣庆七十次韵奉答二首

胡俨

隔千里兮共明月,相思两地寸心悬。gé qiān lǐ xī gòng míng yuè,xiāng sī liǎng dì cùn xīn xuán。
仙郎使节来江上,少傅题椷自日边。xiān láng shǐ jié lái jiāng shàng,shǎo fù tí jiān zì rì biān。
远荷绒缣温我老,辄将珠玉向人传。yuǎn hé róng jiān wēn wǒ lǎo,zhé jiāng zhū yù xiàng rén chuán。
已经四百廿甲子,潦倒徒夸绛叟年。yǐ jīng sì bǎi niàn jiǎ zi,lǎo dào tú kuā jiàng sǒu nián。

士奇少傅以诗及绒缣庆七十次韵奉答二首

胡俨

千梳白发如霜染,一寸丹心向日悬。qiān shū bái fā rú shuāng rǎn,yī cùn dān xīn xiàng rì xuán。
梦断鸡声茅屋里,朝回凤阙彩云边。mèng duàn jī shēng máo wū lǐ,cháo huí fèng quē cǎi yún biān。
寿征远致高贤祝,诗句频烦过客传。shòu zhēng yuǎn zhì gāo xián zhù,shī jù pín fán guò kè chuán。
静坐窗前推物理,梅梢消息又新年。jìng zuò chuāng qián tuī wù lǐ,méi shāo xiāo xī yòu xīn nián。

村居即事十首

胡俨

天上归来葺敝庐,买松移竹事幽居。tiān shàng guī lái qì bì lú,mǎi sōng yí zhú shì yōu jū。
喜从邻里团新社,得教儿孙读旧书。xǐ cóng lín lǐ tuán xīn shè,dé jiào ér sūn dú jiù shū。
芳草池塘清涨溢,落花门巷绿阴初。fāng cǎo chí táng qīng zhǎng yì,luò huā mén xiàng lǜ yīn chū。
莫言疏傅金都尽,颇似颜含乐有余。mò yán shū fù jīn dōu jǐn,pǒ shì yán hán lè yǒu yú。

村居即事十首

胡俨

雨霁群芳各斗妍,傍花随柳艳阳天。yǔ jì qún fāng gè dòu yán,bàng huā suí liǔ yàn yáng tiān。
何如杜老栖夔府,一似王维爱辋川。hé rú dù lǎo qī kuí fǔ,yī shì wáng wéi ài wǎng chuān。
紫燕入帘寻旧垒,黄鹂绕树喜新迁。zǐ yàn rù lián xún jiù lěi,huáng lí rào shù xǐ xīn qiān。
儿童笑谓村居好,榆荚飞来满舍钱。ér tóng xiào wèi cūn jū hǎo,yú jiá fēi lái mǎn shě qián。

村居即事十首

胡俨

日照园林草木新,眼前生意足怡神。rì zhào yuán lín cǎo mù xīn,yǎn qián shēng yì zú yí shén。
竹根小笋留遮堑,墙角枯株析作薪。zhú gēn xiǎo sǔn liú zhē qiàn,qiáng jiǎo kū zhū xī zuò xīn。
无事自寻颜子乐,有蔬莫笑庾郎贫。wú shì zì xún yán zi lè,yǒu shū mò xiào yǔ láng pín。
幽居好似王官谷,未必今人非古人。yōu jū hǎo shì wáng guān gǔ,wèi bì jīn rén fēi gǔ rén。

村居即事十首

胡俨

光风转蕙日初长,旋取菰蒲过小塘。guāng fēng zhuǎn huì rì chū zhǎng,xuán qǔ gū pú guò xiǎo táng。
桑树叶柔鸠羽拂,橘梢花落燕泥香。sāng shù yè róu jiū yǔ fú,jú shāo huā luò yàn ní xiāng。
疏篱编早苔侵砌,坏壁修迟笋过墙。shū lí biān zǎo tái qīn qì,huài bì xiū chí sǔn guò qiáng。
公子从来善居室,人生底事为谁忙。gōng zi cóng lái shàn jū shì,rén shēng dǐ shì wèi shuí máng。

村居即事十首

胡俨

了却人缘已白头,卜居喜得林塘幽。le què rén yuán yǐ bái tóu,bo jū xǐ dé lín táng yōu。
轩窗小润值梅雨,帘户轻寒迎麦秋。xuān chuāng xiǎo rùn zhí méi yǔ,lián hù qīng hán yíng mài qiū。
往事经心空有梦,此身远俗自忘忧。wǎng shì jīng xīn kōng yǒu mèng,cǐ shēn yuǎn sú zì wàng yōu。
春归已是吾归后,怪得啼鹃叫未休。chūn guī yǐ shì wú guī hòu,guài dé tí juān jiào wèi xiū。

村居即事十首

胡俨

山翁采药西山里,移植白头遗老家。shān wēng cǎi yào xī shān lǐ,yí zhí bái tóu yí lǎo jiā。
带土可怜初拆甲,连枝还惜未开花。dài tǔ kě lián chū chāi jiǎ,lián zhī hái xī wèi kāi huā。
渠边筑圃教栽竹,墙下分畦剩种茶。qú biān zhù pǔ jiào zāi zhú,qiáng xià fēn qí shèng zhǒng chá。
却笑卢鸿耽逸趣,养生不解事桑麻。què xiào lú hóng dān yì qù,yǎng shēng bù jiě shì sāng má。