古诗词

二月一日早朝

胡俨

曈昽初日曙光遥,钟鼓声传下九霄。tóng lóng chū rì shǔ guāng yáo,zhōng gǔ shēng chuán xià jiǔ xiāo。
万国衣冠趋象魏,两阶干戚奏箾韶。wàn guó yī guān qū xiàng wèi,liǎng jiē gàn qī zòu shuò sháo。
天清华盖云中见,风细垆烟仗外飘。tiān qīng huá gài yún zhōng jiàn,fēng xì lú yān zhàng wài piāo。
朝出金门还北望,钟山苍翠正岧峣。cháo chū jīn mén hái běi wàng,zhōng shān cāng cuì zhèng tiáo yáo。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

登沛县歌风台

胡俨

玺绶归秦土,英雄泣楚垓。xǐ shòu guī qín tǔ,yīng xióng qì chǔ gāi。
金汤千里固,社稷万年开。jīn tāng qiān lǐ gù,shè jì wàn nián kāi。
故老樽前舞,朔风天际来。gù lǎo zūn qián wǔ,shuò fēng tiān jì lái。
高歌激云汉,终古有层台。gāo gē jī yún hàn,zhōng gǔ yǒu céng tái。

高唐道中

胡俨

行李飞蓬外,乡心落日时。xíng lǐ fēi péng wài,xiāng xīn luò rì shí。
路遥怜马困,野旷觉车迟。lù yáo lián mǎ kùn,yě kuàng jué chē chí。
碧草寒烟色,黄花夕露滋。bì cǎo hán yān sè,huáng huā xī lù zī。
千年盻子冢,独起后人思。qiān nián xì zi zhǒng,dú qǐ hòu rén sī。

除夕

胡俨

客里逢除夕,灯前苦忆家。kè lǐ féng chú xī,dēng qián kǔ yì jiā。
不闻鸣爆竹,宁复颂椒花。bù wén míng bào zhú,níng fù sòng jiāo huā。
鬓发非春事,风霜老岁华。bìn fā fēi chūn shì,fēng shuāng lǎo suì huá。
一杯亲陇酒,涕泪隔天涯。yī bēi qīn lǒng jiǔ,tì lèi gé tiān yá。

晚眺

胡俨

束书辞蓟北,乘传过山东。shù shū cí jì běi,chéng chuán guò shān dōng。
帆送孤舟急,河流百折通。fān sòng gū zhōu jí,hé liú bǎi zhé tōng。
夕阳疏雨外,寒草澹烟中。xī yáng shū yǔ wài,hán cǎo dàn yān zhōng。
无限诗人意,何劳觅画工。wú xiàn shī rén yì,hé láo mì huà gōng。

夜过吕梁

胡俨

乱石奔流处,扁舟正急操。luàn shí bēn liú chù,biǎn zhōu zhèng jí cāo。
月斜滩影落,风劲鼓声高。yuè xié tān yǐng luò,fēng jìn gǔ shēng gāo。
客枕惊残梦,乡心悚怒涛。kè zhěn jīng cán mèng,xiāng xīn sǒng nù tāo。
但令无险阻,来往不辞劳。dàn lìng wú xiǎn zǔ,lái wǎng bù cí láo。

望诸君墓

胡俨

高丘枕长坂,吊古起遐思。gāo qiū zhěn zhǎng bǎn,diào gǔ qǐ xiá sī。
义感先王重,书存烈士悲。yì gǎn xiān wáng zhòng,shū cún liè shì bēi。
落花萦碧草,幽树语黄鹂。luò huā yíng bì cǎo,yōu shù yǔ huáng lí。
欲问当年事,卢沟有断碑。yù wèn dāng nián shì,lú gōu yǒu duàn bēi。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

平生真浪迹,到处喜追游。píng shēng zhēn làng jì,dào chù xǐ zhuī yóu。
美酒堪乘兴,清时不解愁。měi jiǔ kān chéng xīng,qīng shí bù jiě chóu。
鹤鸣淮甸月,雁别蓟门秋。hè míng huái diān yuè,yàn bié jì mén qiū。
莫道关河晚,山阳更少留。mò dào guān hé wǎn,shān yáng gèng shǎo liú。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

远乘青雀舫,近俯碧云宫。yuǎn chéng qīng què fǎng,jìn fǔ bì yún gōng。
宿雾依林薄,清霜映月空。sù wù yī lín báo,qīng shuāng yìng yuè kōng。
暖倾鹦鹉酒,寒怯舵楼风。nuǎn qīng yīng wǔ jiǔ,hán qiè duò lóu fēng。
心似长淮水,无时不向东。xīn shì zhǎng huái shuǐ,wú shí bù xiàng dōng。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

水落山留迹,潮回岸拥沙。shuǐ luò shān liú jì,cháo huí àn yōng shā。
望乡劳客梦,沽酒问人家。wàng xiāng láo kè mèng,gū jiǔ wèn rén jiā。
天阔苍鹰鸷,风高白雁斜。tiān kuò cāng yīng zhì,fēng gāo bái yàn xié。
自惭才力薄,诗就敢云夸。zì cán cái lì báo,shī jiù gǎn yún kuā。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

鸣玉辞金阙,南来能几时。míng yù cí jīn quē,nán lái néng jǐ shí。
舟行人事减,水宿雁声悲。zhōu xíng rén shì jiǎn,shuǐ sù yàn shēng bēi。
驿近催程速,诗成得句迟。yì jìn cuī chéng sù,shī chéng dé jù chí。
匏樽有清醑,时复一中之。páo zūn yǒu qīng xǔ,shí fù yī zhōng zhī。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

憔悴缘多病,深怀少日强。qiáo cuì yuán duō bìng,shēn huái shǎo rì qiáng。
俗情声利重,归思道途长。sú qíng shēng lì zhòng,guī sī dào tú zhǎng。
整佩趍鹓鹭,看裘敝鹔鹴。zhěng pèi chí yuān lù,kàn qiú bì sù shuāng。
五云新满眼,独立向青苍。wǔ yún xīn mǎn yǎn,dú lì xiàng qīng cāng。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

运际千年盛,恩承一棹归。yùn jì qiān nián shèng,ēn chéng yī zhào guī。
不才孤世望,报国念身微。bù cái gū shì wàng,bào guó niàn shēn wēi。
东去河流急,南来树影稀。dōng qù hé liú jí,nán lái shù yǐng xī。
休文多病后,不觉减腰围。xiū wén duō bìng hòu,bù jué jiǎn yāo wéi。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

承乏词林日,长趋玉陛间。chéng fá cí lín rì,zhǎng qū yù bì jiān。
湛恩沾雨露,归梦涉河关。zhàn ēn zhān yǔ lù,guī mèng shè hé guān。
水落鱼先蛰,霜寒雁未还。shuǐ luò yú xiān zhé,shuāng hán yàn wèi hái。
他乡逢故旧,相对一开颜。tā xiāng féng gù jiù,xiāng duì yī kāi yán。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

路逐淮南去,人从蓟北回。lù zhú huái nán qù,rén cóng jì běi huí。
青山看渐近,白鸟过还来。qīng shān kàn jiàn jìn,bái niǎo guò hái lái。
候吏依沙立,征帆背月开。hòu lì yī shā lì,zhēng fān bèi yuè kāi。
谁家烟雾里,风笛弄清哀。shuí jiā yān wù lǐ,fēng dí nòng qīng āi。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

楚州英杰地,客路短长亭。chǔ zhōu yīng jié dì,kè lù duǎn zhǎng tíng。
河水奔流浊,淮山隔岸青。hé shuǐ bēn liú zhuó,huái shān gé àn qīng。
高歌惭白雪,行李隐华星。gāo gē cán bái xuě,xíng lǐ yǐn huá xīng。
却喜耕农足,牛羊散满坰。què xǐ gēng nóng zú,niú yáng sàn mǎn jiōng。
4671234567»