古诗词

端午东内击鞠射柳应制击鞠

胡俨

銮舆亲御日华东,令节凉生苑树风。luán yú qīn yù rì huá dōng,lìng jié liáng shēng yuàn shù fēng。
列彩分明人似玉,流珠飞鞚马如龙。liè cǎi fēn míng rén shì yù,liú zhū fēi kòng mǎ rú lóng。
欢呼共赞超腾疾,挥霍争看变化工。huān hū gòng zàn chāo téng jí,huī huò zhēng kàn biàn huà gōng。
合乐开筵歌在镐,葱葱佳气五云中。hé lè kāi yán gē zài gǎo,cōng cōng jiā qì wǔ yún zhōng。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

戏作次药名十首

胡俨

碧雪丹砂空想望,天门远志竟蹉跎。bì xuě dān shā kōng xiǎng wàng,tiān mén yuǎn zhì jìng cuō tuó。
红娘不见当归客,老却菖蒲半夏过。hóng niáng bù jiàn dāng guī kè,lǎo què chāng pú bàn xià guò。

戏作次药名十首

胡俨

钟乳岩前石燕飞,空青谷里麝香肥。zhōng rǔ yán qián shí yàn fēi,kōng qīng gǔ lǐ shè xiāng féi。
琅玕芝草应难觅,薝卜蔷薇露满衣。láng gān zhī cǎo yīng nán mì,zhān bo qiáng wēi lù mǎn yī。

戏作次药名十首

胡俨

商陆几年莨荡子,车前马勒却回乡。shāng lù jǐ nián làng dàng zi,chē qián mǎ lēi què huí xiāng。
预知已有宜男兆,夜合频烧安息香。yù zhī yǐ yǒu yí nán zhào,yè hé pín shāo ān xī xiāng。

戏作次药名十首

胡俨

芙蓉露白菊花黄,枸杞霜晴橘叶香。fú róng lù bái jú huā huáng,gǒu qǐ shuāng qíng jú yè xiāng。
金线重楼人不见,景天海月夜茫茫。jīn xiàn zhòng lóu rén bù jiàn,jǐng tiān hǎi yuè yè máng máng。

戏作次药名十首

胡俨

蚯蚓结来成百合,海羊斗处即蜗牛。qiū yǐn jié lái chéng bǎi hé,hǎi yáng dòu chù jí wō niú。
莫认夏枯为益母,须知萱草解忘忧。mò rèn xià kū wèi yì mǔ,xū zhī xuān cǎo jiě wàng yōu。

戏作次药名十首

胡俨

苍耳丛边寻马勃,桂花香里取蟾酥。cāng ěr cóng biān xún mǎ bó,guì huā xiāng lǐ qǔ chán sū。
虎头蝎尾须知避,苦酒酸浆不用沽。hǔ tóu xiē wěi xū zhī bì,kǔ jiǔ suān jiāng bù yòng gū。

戏作次药名十首

胡俨

休把天仙同鼠妇,可怜地锦杂蛇衔。xiū bǎ tiān xiān tóng shǔ fù,kě lián dì jǐn zá shé xián。
山头黄檗心知苦,井底青盐味更咸。shān tóu huáng bò xīn zhī kǔ,jǐng dǐ qīng yán wèi gèng xián。

戏作次药名十首

胡俨

忆别琼筵苏合香,忍将昆布作衣裳。yì bié qióng yán sū hé xiāng,rěn jiāng kūn bù zuò yī shang。
梧桐泪落浑如雨,踯躅花开空断肠。wú tóng lèi luò hún rú yǔ,zhí zhú huā kāi kōng duàn cháng。

戏作次药名十首

胡俨

香残薰陆留云母,冻结琼枝胜水晶。xiāng cán xūn lù liú yún mǔ,dòng jié qióng zhī shèng shuǐ jīng。
海蛤羊蹄都谢却,不贪五味谷神清。hǎi há yáng tí dōu xiè què,bù tān wǔ wèi gǔ shén qīng。

题曹编修茅山揽秀图四首

胡俨

句金之山郁嵯峨,独倚高楼揽秀多。jù jīn zhī shān yù cuó é,dú yǐ gāo lóu lǎn xiù duō。
苑君乘龙上天去,芝草琅玕奈尔何。yuàn jūn chéng lóng shàng tiān qù,zhī cǎo láng gān nài ěr hé。

题曹编修茅山揽秀图四首

胡俨

千仞芙蓉秀入天,纷纷空翠落帘前。qiān rèn fú róng xiù rù tiān,fēn fēn kōng cuì luò lián qián。
山人无事来相访,仙得黄庭内景篇。shān rén wú shì lái xiāng fǎng,xiān dé huáng tíng nèi jǐng piān。

题曹编修茅山揽秀图四首

胡俨

雾阁云窗隔杳冥,华阳深处有金经。wù gé yún chuāng gé yǎo míng,huá yáng shēn chù yǒu jīn jīng。
山中杨许今何在,多少残碑断藓青。shān zhōng yáng xǔ jīn hé zài,duō shǎo cán bēi duàn xiǎn qīng。

题曹编修茅山揽秀图四首

胡俨

风生岩壑度松声,百尺楼头月正明。fēng shēng yán hè dù sōng shēng,bǎi chǐ lóu tóu yuè zhèng míng。
万物忘来心似水,白云何事独关情。wàn wù wàng lái xīn shì shuǐ,bái yún hé shì dú guān qíng。

村居秋兴二首其二

胡俨

草虫阶下鸣,夜久犹未歇。cǎo chóng jiē xià míng,yè jiǔ yóu wèi xiē。
掩卷坐阒寥,秋声振林樾。yǎn juǎn zuò qù liáo,qiū shēng zhèn lín yuè。
人生知几何,忧来不可辍。rén shēng zhī jǐ hé,yōu lái bù kě chuò。
风吹浮云开,送我半窗月。fēng chuī fú yún kāi,sòng wǒ bàn chuāng yuè。
逍遥步前庭,孤萤自明灭。xiāo yáo bù qián tíng,gū yíng zì míng miè。

述古

胡俨

图书出河洛,羲禹阐幽玄。tú shū chū hé luò,xī yǔ chǎn yōu xuán。
列圣继有作,人文日昭宣。liè shèng jì yǒu zuò,rén wén rì zhāo xuān。
伸尼感凤鸟,至理寓微言。shēn ní gǎn fèng niǎo,zhì lǐ yù wēi yán。
自从秦汉来,但见枝叶繁。zì cóng qín hàn lái,dàn jiàn zhī yè fán。
寥寥千载后,濓洛探其源。liáo liáo qiān zài hòu,lián luò tàn qí yuán。
紫阳具条理,垂裕启后昆。zǐ yáng jù tiáo lǐ,chuí yù qǐ hòu kūn。
前修去已远,来哲未有闻。qián xiū qù yǐ yuǎn,lái zhé wèi yǒu wén。
瑰辞逞葩艳,宁复归本根。guī cí chěng pā yàn,níng fù guī běn gēn。