古诗词

卜筑新成胡学士以诗见寄就韵奉答三首

胡俨

百尺高槐连禁苑,绝胜花竹卜郊居。bǎi chǐ gāo huái lián jìn yuàn,jué shèng huā zhú bo jiāo jū。
樽前兴到频题句,客里官闲儗著书。zūn qián xīng dào pín tí jù,kè lǐ guān xián nǐ zhù shū。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

暑中咏怀

胡俨

翳翳榆柳门,幽栖遂闲情。yì yì yú liǔ mén,yōu qī suì xián qíng。
蠹简掩残编,燕寝凄余馨。dù jiǎn yǎn cán biān,yàn qǐn qī yú xīn。
园林足生意,城市多喧争。yuán lín zú shēng yì,chéng shì duō xuān zhēng。
柔荑新绿遍,好鸟对我鸣。róu tí xīn lǜ biàn,hǎo niǎo duì wǒ míng。
莘老任先觉,尼父畏后生。shēn lǎo rèn xiān jué,ní fù wèi hòu shēng。
归来幸无事,松竹有余清。guī lái xìng wú shì,sōng zhú yǒu yú qīng。

暑中咏怀

胡俨

徂暑盛炎赫,临池爱清涟。cú shǔ shèng yán hè,lín chí ài qīng lián。
萧萧素丝短,皦皦白纻鲜。xiāo xiāo sù sī duǎn,jiǎo jiǎo bái zhù xiān。
苕风飘翠羽,林影悲玄蝉。sháo fēng piāo cuì yǔ,lín yǐng bēi xuán chán。
泠然远响至,黄落当我前。líng rán yuǎn xiǎng zhì,huáng luò dāng wǒ qián。
人生匪金石,流光如逝川。rén shēng fěi jīn shí,liú guāng rú shì chuān。
颓龄思往日,壮心非昔年。tuí líng sī wǎng rì,zhuàng xīn fēi xī nián。

暑中咏怀

胡俨

故交日沦谢,衰老天憗遗。gù jiāo rì lún xiè,shuāi lǎo tiān yìn yí。
翛然绿树间,野服颇相宜。xiāo rán lǜ shù jiān,yě fú pǒ xiāng yí。
宾客亦畏暑,经旬故来稀。bīn kè yì wèi shǔ,jīng xún gù lái xī。
独临清池上,憺然忘是非。dú lín qīng chí shàng,dàn rán wàng shì fēi。
遥海上明月,幽林生夕霏。yáo hǎi shàng míng yuè,yōu lín shēng xī fēi。
人生穹壤间,取适能几时。rén shēng qióng rǎng jiān,qǔ shì néng jǐ shí。

村居秋兴

胡俨

闲居南郭外,水竹清且幽。xián jū nán guō wài,shuǐ zhú qīng qiě yōu。
芳草被曲径,远树浮沧洲。fāng cǎo bèi qū jìng,yuǎn shù fú cāng zhōu。
出门临方沼,欣然见鱼游。chū mén lín fāng zhǎo,xīn rán jiàn yú yóu。
宾客时一至,燕谈叙绸缪。bīn kè shí yī zhì,yàn tán xù chóu móu。
开樽共斟酌,真率无献酬。kāi zūn gòng zhēn zhuó,zhēn lǜ wú xiàn chóu。
日暮各自归,新月上林丘。rì mù gè zì guī,xīn yuè shàng lín qiū。

村居秋兴

胡俨

人生在衣食,营营无时休。rén shēng zài yī shí,yíng yíng wú shí xiū。
江湖多风波,陇亩幸有秋。jiāng hú duō fēng bō,lǒng mǔ xìng yǒu qiū。
稚子杂欢笑,老翁亦醉讴。zhì zi zá huān xiào,lǎo wēng yì zuì ōu。
日暮载禾去,柴车绕道周。rì mù zài hé qù,chái chē rào dào zhōu。
我独困沉绵,块然何所求。wǒ dú kùn chén mián,kuài rán hé suǒ qiú。
田野绝追呼,卒岁聊优游。tián yě jué zhuī hū,zú suì liáo yōu yóu。

卯山书屋图

胡俨

金乌出海扶桑红,流光正照山之东。jīn wū chū hǎi fú sāng hóng,liú guāng zhèng zhào shān zhī dōng。
千岩宿雾卷飞翠,半壁晴霞明太空。qiān yán sù wù juǎn fēi cuì,bàn bì qíng xiá míng tài kōng。
一双乔松荫华屋,中有幽人美如玉。yī shuāng qiáo sōng yīn huá wū,zhōng yǒu yōu rén měi rú yù。
青鞋布袜芰荷衣,坐看碧草无尘俗。qīng xié bù wà jì hé yī,zuò kàn bì cǎo wú chén sú。
黄鹂啼处树阴多,白鸟飞时溪水绿。huáng lí tí chù shù yīn duō,bái niǎo fēi shí xī shuǐ lǜ。
床头锦囊琴一张,架上牙签书万轴。chuáng tóu jǐn náng qín yī zhāng,jià shàng yá qiān shū wàn zhóu。
长年读书究典坟,不知春暮花纷纷。zhǎng nián dú shū jiū diǎn fén,bù zhī chūn mù huā fēn fēn。
绛桃隔竹迷苍雪,红药当阶动彩云。jiàng táo gé zhú mí cāng xuě,hóng yào dāng jiē dòng cǎi yún。
昨日山中酒初熟,故人早过清溪曲。zuó rì shān zhōng jiǔ chū shú,gù rén zǎo guò qīng xī qū。
呼儿洗盏具盘飧,莫厌山肴并野蔌。hū ér xǐ zhǎn jù pán sūn,mò yàn shān yáo bìng yě sù。
太平无事不出门,白鹤生雏竹有孙。tài píng wú shì bù chū mén,bái hè shēng chú zhú yǒu sūn。
男长须婚女须嫁,仙家何必说桃源。nán zhǎng xū hūn nǚ xū jià,xiān jiā hé bì shuō táo yuán。

锦鸡图

胡俨

昔闻楚人不识凤,忽见山鸡重购之。xī wén chǔ rén bù shí fèng,hū jiàn shān jī zhòng gòu zhī。
我今画图写生态,羽毛五色光陆离。wǒ jīn huà tú xiě shēng tài,yǔ máo wǔ sè guāng lù lí。
扶桑天鸡啼一声,阳乌散彩天下晴。fú sāng tiān jī tí yī shēng,yáng wū sàn cǎi tiān xià qíng。
此时山鸡亦出谷,喔喔飞来耀林麓。cǐ shí shān jī yì chū gǔ,ō ō fēi lái yào lín lù。
千岩万壑含东风,杏花吹香春雪红。qiān yán wàn hè hán dōng fēng,xìng huā chuī xiāng chūn xuě hóng。
顾影徘徊自爱惜,扬翘耸翅纷蒙茸。gù yǐng pái huái zì ài xī,yáng qiào sǒng chì fēn méng rōng。
竹上花间日正高,向阳吐绶垂花绦。zhú shàng huā jiān rì zhèng gāo,xiàng yáng tǔ shòu chuí huā tāo。
吴绫蜀锦织不得,戴胜偷眼惊伯劳。wú líng shǔ jǐn zhī bù dé,dài shèng tōu yǎn jīng bó láo。
切莫临溪照碧流,对镜逢人舞便休。qiè mò lín xī zhào bì liú,duì jìng féng rén wǔ biàn xiū。
舞多目眩终颠仆,世人空诧韦公赋。wǔ duō mù xuàn zhōng diān pū,shì rén kōng chà wéi gōng fù。

白鹇图

胡俨

白鹤缟衣而炫裳,白鹇身玄羽如霜。bái hè gǎo yī ér xuàn shang,bái xián shēn xuán yǔ rú shuāng。
斑斑素饰映红颊,一足翘跂莓苔苍。bān bān sù shì yìng hóng jiá,yī zú qiào qí méi tái cāng。
黄赤葵开花照林,总有向日之丹心。huáng chì kuí kāi huā zhào lín,zǒng yǒu xiàng rì zhī dān xīn。
山深绝无罗网入,山禽幽栖谢羁执。shān shēn jué wú luó wǎng rù,shān qín yōu qī xiè jī zhí。
饮啄飞鸣得自由,风泠泠兮山木秋。yǐn zhuó fēi míng dé zì yóu,fēng líng líng xī shān mù qiū。
萧郎赋感会稽遇,李白诗就黄山求。xiāo láng fù gǎn huì jī yù,lǐ bái shī jiù huáng shān qiú。
瑶池水暖蟠桃熟,阿母红颜双鬓绿。yáo chí shuǐ nuǎn pán táo shú,ā mǔ hóng yán shuāng bìn lǜ。
阆风台榭月高低,夜深曾伴青鸾宿。láng fēng tái xiè yuè gāo dī,yè shēn céng bàn qīng luán sù。
高帝昔坐未央宫,南越走献双雕笼。gāo dì xī zuò wèi yāng gōng,nán yuè zǒu xiàn shuāng diāo lóng。
圣明四海皆宁一,嘉祥迭应无虚日。shèng míng sì hǎi jiē níng yī,jiā xiáng dié yīng wú xū rì。

题梅为罗侍讲赋

胡俨

碧玉枝头春一丈,千花万蕊森相向。bì yù zhī tóu chūn yī zhàng,qiān huā wàn ruǐ sēn xiāng xiàng。
罗浮月落参正横,梦回酒醒冰纨轻。luó fú yuè luò cān zhèng héng,mèng huí jiǔ xǐng bīng wán qīng。
姑仙飞堕瑶台晓,萼绿华来青凤小。gū xiān fēi duò yáo tái xiǎo,è lǜ huá lái qīng fèng xiǎo。
暗香隔断世间尘,玉箫吹动琼枝袅。àn xiāng gé duàn shì jiān chén,yù xiāo chuī dòng qióng zhī niǎo。
谁知傅岩有老翁,平生心肠铁石同。shuí zhī fù yán yǒu lǎo wēng,píng shēng xīn cháng tiě shí tóng。
一朝试展调羹手,坐令宇宙生春风。yī cháo shì zhǎn diào gēng shǒu,zuò lìng yǔ zhòu shēng chūn fēng。
老眼看图临素壁,阳和似得真消息。lǎo yǎn kàn tú lín sù bì,yáng hé shì dé zhēn xiāo xī。
呼儿把笔谩题诗,他日流传浑浪迹。hū ér bǎ bǐ mán tí shī,tā rì liú chuán hún làng jì。

闻砧短述

胡俨

凉风袅袅天宇清,寒蝉无声促织鸣。liáng fēng niǎo niǎo tiān yǔ qīng,hán chán wú shēng cù zhī míng。
邻家入夜动砧杵,正是满空秋月明。lín jiā rù yè dòng zhēn chǔ,zhèng shì mǎn kōng qiū yuè míng。
明月高悬雨初歇,闺中白练新如雪。míng yuè gāo xuán yǔ chū xiē,guī zhōng bái liàn xīn rú xuě。
才闻遽使客心惊,断续更阑转凄切。cái wén jù shǐ kè xīn jīng,duàn xù gèng lán zhuǎn qī qiè。
老夫蒙恩有赐衣,授衣不起故园思。lǎo fū méng ēn yǒu cì yī,shòu yī bù qǐ gù yuán sī。
即今幸逢太平世,古来多寄边城儿。jí jīn xìng féng tài píng shì,gǔ lái duō jì biān chéng ér。

续十二辰诗

胡俨

鼹鼠饮河河不干,牛女长年相见难。yǎn shǔ yǐn hé hé bù gàn,niú nǚ zhǎng nián xiāng jiàn nán。
赤手南山缚猛虎,月中取兔天漫漫。chì shǒu nán shān fù měng hǔ,yuè zhōng qǔ tù tiān màn màn。
骊龙有珠常不睡,画蛇添足适为累。lí lóng yǒu zhū cháng bù shuì,huà shé tiān zú shì wèi lèi。
老马何曾有角生,羝羊触藩徒忿懥。lǎo mǎ hé céng yǒu jiǎo shēng,dī yáng chù fān tú fèn zhì。
莫笑楚人冠沐猴,祝鸡空自老林丘。mò xiào chǔ rén guān mù hóu,zhù jī kōng zì lǎo lín qiū。
舞阳屠狗沛中市,平津牧豕海东头。wǔ yáng tú gǒu pèi zhōng shì,píng jīn mù shǐ hǎi dōng tóu。

四时词

胡俨

海棠睡足东风晓,金垆香烬余烟袅。hǎi táng shuì zú dōng fēng xiǎo,jīn lú xiāng jìn yú yān niǎo。
游子伤春未得归,迢迢绿遍天涯草。yóu zi shāng chūn wèi dé guī,tiáo tiáo lǜ biàn tiān yá cǎo。
锦屏围暖树交花,清露流珠湿绛霞。jǐn píng wéi nuǎn shù jiāo huā,qīng lù liú zhū shī jiàng xiá。
窗前有梦随蝴蝶,门外无人啼乳鸦。chuāng qián yǒu mèng suí hú dié,mén wài wú rén tí rǔ yā。

四时词

胡俨

绿阴门巷垂青子,庭院深沉双燕语。lǜ yīn mén xiàng chuí qīng zi,tíng yuàn shēn chén shuāng yàn yǔ。
金缕莺穿杨柳风,白头人卧芭蕉雨。jīn lǚ yīng chuān yáng liǔ fēng,bái tóu rén wò bā jiāo yǔ。
林中新笋已交加,犹自阶前有落花。lín zhōng xīn sǔn yǐ jiāo jiā,yóu zì jiē qián yǒu luò huā。
长卿多病心如雪,闲却平生书五车。zhǎng qīng duō bìng xīn rú xuě,xián què píng shēng shū wǔ chē。

四时词

胡俨

银河星淡流云湿,苍苔露滴莎鸡泣。yín hé xīng dàn liú yún shī,cāng tái lù dī shā jī qì。
久客萧条未授衣,谁家捣练声声急。jiǔ kè xiāo tiáo wèi shòu yī,shuí jiā dǎo liàn shēng shēng jí。
嘹呖惊闻过雁低,更堪乌鹊又争栖。liáo lì jīng wén guò yàn dī,gèng kān wū què yòu zhēng qī。
援琴欲鼓清商调,月冷风凄意转迷。yuán qín yù gǔ qīng shāng diào,yuè lěng fēng qī yì zhuǎn mí。

四时词

胡俨

开遍梅花雪初落,深寒尚觉貂裘薄。kāi biàn méi huā xuě chū luò,shēn hán shàng jué diāo qiú báo。
纸帐偏宜白发酣,茶瓯却被青娥谑。zhǐ zhàng piān yí bái fā hān,chá ōu què bèi qīng é xuè。
闲来索笑对汤婆,枕席相从年颇多。xián lái suǒ xiào duì tāng pó,zhěn xí xiāng cóng nián pǒ duō。
莫怪老夫今冷落,故衾犹是赐兜罗。mò guài lǎo fū jīn lěng luò,gù qīn yóu shì cì dōu luó。