古诗词

外江老人诗

胡俨

外江有山人,幽居枕湖堧。wài jiāng yǒu shān rén,yōu jū zhěn hú ruán。
青山日对门,山下有良田。qīng shān rì duì mén,shān xià yǒu liáng tián。
问其岁几何,屈指殆百年。wèn qí suì jǐ hé,qū zhǐ dài bǎi nián。
老妻寿更过,方瞳神烱然。lǎo qī shòu gèng guò,fāng tóng shén jiǒng rán。
草屋八九间,儿孙列曾玄。cǎo wū bā jiǔ jiān,ér sūn liè céng xuán。
湖中种荷芰,园内收木绵。hú zhōng zhǒng hé jì,yuán nèi shōu mù mián。
桑麻绿野布,榆柳清阴连。sāng má lǜ yě bù,yú liǔ qīng yīn lián。
取筱日缚帚,网鱼时得钱。qǔ xiǎo rì fù zhǒu,wǎng yú shí dé qián。
见客礼数简,鬖鬖雪垂肩。jiàn kè lǐ shù jiǎn,sān sān xuě chuí jiān。
葛衣偶一披,旋复竹上悬。gé yī ǒu yī pī,xuán fù zhú shàng xuán。
须臾出新茗,洗盏向客传。xū yú chū xīn míng,xǐ zhǎn xiàng kè chuán。
呼儿具盘飧,粲粲锦鳞鲜。hū ér jù pán sūn,càn càn jǐn lín xiān。
劝客加飧饭,语俚意甚虔。quàn kè jiā sūn fàn,yǔ lǐ yì shén qián。
问客居何处,客云渐岭边。wèn kè jū hé chù,kè yún jiàn lǐng biān。
渐岭我尝到,岁月知几迁。jiàn lǐng wǒ cháng dào,suì yuè zhī jǐ qiān。
城市多人事,山中常晏眠。chéng shì duō rén shì,shān zhōng cháng yàn mián。
不识府与司,但愿邑令贤。bù shí fǔ yǔ sī,dàn yuàn yì lìng xián。
前年赐束帛,稽首戴尧天。qián nián cì shù bó,jī shǒu dài yáo tiān。
欲效康衢歌,山野无诗篇。yù xiào kāng qú gē,shān yě wú shī piān。
松间吠乳犬,草际卧乌犍。sōng jiān fèi rǔ quǎn,cǎo jì wò wū jiān。
鸡栖日将暮,暝色起苍烟。jī qī rì jiāng mù,míng sè qǐ cāng yān。
山头月华白,夕露凉涓涓。shān tóu yuè huá bái,xī lù liáng juān juān。
颓然即衾枕,翛翛若蜕蝉。tuí rán jí qīn zhěn,xiāo xiāo ruò tuì chán。
我闻客此语,泠然身欲翾。wǒ wén kè cǐ yǔ,líng rán shēn yù xuān。
乃知寂寞滨,有此长年仙。nǎi zhī jì mò bīn,yǒu cǐ zhǎng nián xiān。
何必烟霞外,去问桃花源。hé bì yān xiá wài,qù wèn táo huā yuán。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

胡俨

湖上闻郎歌《竹枝》,湖中莲艇便轻移。hú shàng wén láng gē zhú zhī,hú zhōng lián tǐng biàn qīng yí。
却言郎度潇湘去,折得荷花空泪垂。què yán láng dù xiāo xiāng qù,zhé dé hé huā kōng lèi chuí。

竹枝词

胡俨

闻郎昨夜下巴东,烟树苍苍山万重。wén láng zuó yè xià bā dōng,yān shù cāng cāng shān wàn zhòng。
一片阳云飞不定,不知何处有郎踪。yī piàn yáng yún fēi bù dìng,bù zhī hé chù yǒu láng zōng。

竹枝词

胡俨

船头烟暝浪花飞,船里风来雨湿衣。chuán tóu yān míng làng huā fēi,chuán lǐ fēng lái yǔ shī yī。
独棹兰桡下莲渚,迎郎不见又空归。dú zhào lán ráo xià lián zhǔ,yíng láng bù jiàn yòu kōng guī。

竹枝词

胡俨

荷叶亭亭秋色阑,露珠风荡不成团。hé yè tíng tíng qiū sè lán,lù zhū fēng dàng bù chéng tuán。
自怜颜色非前日,羞把新妆临水看。zì lián yán sè fēi qián rì,xiū bǎ xīn zhuāng lín shuǐ kàn。

杨柳枝·词

胡俨

罨画楼前雨歇时。yǎn huà lóu qián yǔ xiē shí。
千丝万缕绿垂垂。qiān sī wàn lǚ lǜ chuí chuí。
无端却被风吹起,撩乱春心不自持。wú duān què bèi fēng chuī qǐ,liāo luàn chūn xīn bù zì chí。

杨柳枝·词

胡俨

罩水和烟万叶重。zhào shuǐ hé yān wàn yè zhòng。
倚风飞絮晓茸茸。yǐ fēng fēi xù xiǎo rōng rōng。
莫教吹落长河去,化作浮萍无定踪。mò jiào chuī luò zhǎng hé qù,huà zuò fú píng wú dìng zōng。

杨柳枝·词

胡俨

门外春风杨柳枝。mén wài chūn fēng yáng liǔ zhī。
去年折柳送郎时。qù nián zhé liǔ sòng láng shí。
车轮一去无消息,只有长条依旧垂。chē lún yī qù wú xiāo xī,zhǐ yǒu zhǎng tiáo yī jiù chuí。

杨柳枝·词

胡俨

画帘风动影丝丝。huà lián fēng dòng yǐng sī sī。
曳绿摇金昼景迟。yè lǜ yáo jīn zhòu jǐng chí。
睡起倚阑看蛱蝶,莺声只在最高枝。shuì qǐ yǐ lán kàn jiá dié,yīng shēng zhǐ zài zuì gāo zhī。

调笑词

胡俨

明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
今古几回圆缺。jīn gǔ jǐ huí yuán quē。
天风吹上云端。tiān fēng chuī shàng yún duān。
琼楼玉宇露寒。qióng lóu yù yǔ lù hán。
寒露。hán lù。
寒露。hán lù。
捣药谁怜顾兔。dǎo yào shuí lián gù tù。

调笑词

胡俨

绿绮。lǜ qǐ。
绿绮。lǜ qǐ。
写得高山流水。xiě dé gāo shān liú shuǐ。
海天烟雾漫漫。hǎi tiān yān wù màn màn。
明月松风夜寒。míng yuè sōng fēng yè hán。
寒夜。hán yè。
寒夜。hán yè。
鹤舞银河初下。hè wǔ yín hé chū xià。

调笑词

胡俨

精卫。jīng wèi。
精卫。jīng wèi。
沧海填来几岁。cāng hǎi tián lái jǐ suì。
飞来飞去翩翩。fēi lái fēi qù piān piān。
但见洪涛碧烟。dàn jiàn hóng tāo bì yān。
烟碧。yān bì。
烟碧。yān bì。
愁杀孤飞短翼。chóu shā gū fēi duǎn yì。

调笑词

胡俨

泥滑。ní huá。
泥滑。ní huá。
道上间关车辖。dào shàng jiān guān chē xiá。
凄凄切切低飞。qī qī qiè qiè dī fēi。
正是行人远归。zhèng shì xíng rén yuǎn guī。
归远。guī yuǎn。
归远。guī yuǎn。
只恐山头日晚。zhǐ kǒng shān tóu rì wǎn。

三台·词

胡俨

一阵霜风乍起,半窗月影初斜。yī zhèn shuāng fēng zhà qǐ,bàn chuāng yuè yǐng chū xié。
宝匣烧残香篆,银釭落尽灯花。bǎo xiá shāo cán xiāng zhuàn,yín gāng luò jǐn dēng huā。

三台·词

胡俨

坐稳锦茵重迭,醉来乌帽欹斜。zuò wěn jǐn yīn zhòng dié,zuì lái wū mào yī xié。
谁遣青娥斗月,自怜银海生花。shuí qiǎn qīng é dòu yuè,zì lián yín hǎi shēng huā。

三台·词

胡俨

楼上角声呜咽,天边斗柄横斜。lóu shàng jiǎo shēng wū yàn,tiān biān dòu bǐng héng xié。
酒醒风惊帘幕,漏残月在梅花。jiǔ xǐng fēng jīng lián mù,lòu cán yuè zài méi huā。
4671234567»