古诗词

江上载书图

胡俨

两崖壁立悬空翠,瀑布千寻落天际。liǎng yá bì lì xuán kōng cuì,pù bù qiān xún luò tiān jì。
萧萧碧树已惊秋,矫矫长松不知岁。xiāo xiāo bì shù yǐ jīng qiū,jiǎo jiǎo zhǎng sōng bù zhī suì。
素练横江清接天,落霞流绮漾晴川。sù liàn héng jiāng qīng jiē tiān,luò xiá liú qǐ yàng qíng chuān。
蘼芜杜若无人采,乘雁双凫亦可怜。mí wú dù ruò wú rén cǎi,chéng yàn shuāng fú yì kě lián。
有书不藏庐山麓,有书不载张华毂。yǒu shū bù cáng lú shān lù,yǒu shū bù zài zhāng huá gǔ。
都将万卷付扁舟,一如李愿归盘谷。dōu jiāng wàn juǎn fù biǎn zhōu,yī rú lǐ yuàn guī pán gǔ。
西风日夜吹瑶草,流光冉冉催人老。xī fēng rì yè chuī yáo cǎo,liú guāng rǎn rǎn cuī rén lǎo。
自少读书今白头,抱疾守株空潦倒。zì shǎo dú shū jīn bái tóu,bào jí shǒu zhū kōng lǎo dào。
看图不觉心苦辛,萧散深惭画里人。kàn tú bù jué xīn kǔ xīn,xiāo sàn shēn cán huà lǐ rén。
圣恩若许归茆屋,有书还教儿孙读。shèng ēn ruò xǔ guī máo wū,yǒu shū hái jiào ér sūn dú。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

秋雨

胡俨

雁云幂幂作秋阴,冰簟新凉梦不禁。yàn yún mì mì zuò qiū yīn,bīng diàn xīn liáng mèng bù jìn。
窗下草虫相和起,一声声似伴愁吟。chuāng xià cǎo chóng xiāng hé qǐ,yī shēng shēng shì bàn chóu yín。

秋雨

胡俨

朝来白苎怯新凉,雨脚无情拂画堂。cháo lái bái zhù qiè xīn liáng,yǔ jiǎo wú qíng fú huà táng。
坐对紫薇花落尽,何消一曲舞山香。zuò duì zǐ wēi huā luò jǐn,hé xiāo yī qū wǔ shān xiāng。

谒河内公墓

胡俨

结缨不负升堂日,厚禄何如负米时。jié yīng bù fù shēng táng rì,hòu lù hé rú fù mǐ shí。
自古生民皆有死,一抔黄壤令名垂。zì gǔ shēng mín jiē yǒu sǐ,yī póu huáng rǎng lìng míng chuí。

过开州

胡俨

空将往事记前闻,独有莱公此策勋。kōng jiāng wǎng shì jì qián wén,dú yǒu lái gōng cǐ cè xūn。
试问帝丘都不省,残碑只载镇宁军。shì wèn dì qiū dōu bù shěng,cán bēi zhǐ zài zhèn níng jūn。

过大名

胡俨

古郡荒凉半水波,昔贤名迹亦何多。gǔ jùn huāng liáng bàn shuǐ bō,xī xián míng jì yì hé duō。
沙丘望断秋风冷,荷芰飘摇满御河。shā qiū wàng duàn qiū fēng lěng,hé jì piāo yáo mǎn yù hé。

过冀州

胡俨

倦骑迟迟过信都,洚渠霜落草先枯。juàn qí chí chí guò xìn dōu,jiàng qú shuāng luò cǎo xiān kū。
州人为说贤良吏,古有苏章今岂无。zhōu rén wèi shuō xián liáng lì,gǔ yǒu sū zhāng jīn qǐ wú。

过白沟河

胡俨

往事悠悠逐逝波,几多英杰此经过。wǎng shì yōu yōu zhú shì bō,jǐ duō yīng jié cǐ jīng guò。
征骖斜日西风里,犹听行人说界河。zhēng cān xié rì xī fēng lǐ,yóu tīng xíng rén shuō jiè hé。

题邹侍讲竹石

胡俨

瑶岛轻寒暮霭青,天风吹动凤凰翎。yáo dǎo qīng hán mù ǎi qīng,tiān fēng chuī dòng fèng huáng líng。
珊瑚影里无尘迹,月色秋声酒半醒。shān hú yǐng lǐ wú chén jì,yuè sè qiū shēng jiǔ bàn xǐng。

舟行晚咏

胡俨

月出长河浪涌金,貂裘不怕夜寒侵。yuè chū zhǎng hé làng yǒng jīn,diāo qiú bù pà yè hán qīn。
雁声落处风初起,两岸芦花霜满林。yàn shēng luò chù fēng chū qǐ,liǎng àn lú huā shuāng mǎn lín。

桐溪四咏

胡俨

一溪流水碧于蓝,日暖溪花醉欲酣。yī xī liú shuǐ bì yú lán,rì nuǎn xī huā zuì yù hān。
山鸟独鸣人迹绝,时看麋鹿下烟岚。shān niǎo dú míng rén jì jué,shí kàn mí lù xià yān lán。

桐溪四咏

胡俨

溪上山光翠欲流,云边泉落石岩幽。xī shàng shān guāng cuì yù liú,yún biān quán luò shí yán yōu。
千竿竹影都无暑,一路松声已报秋。qiān gān zhú yǐng dōu wú shǔ,yī lù sōng shēng yǐ bào qiū。

桐溪四咏

胡俨

屋上青山山下泉,溪头流出碧涓涓。wū shàng qīng shān shān xià quán,xī tóu liú chū bì juān juān。
风清月冷虚堂夜,时有寒声到枕边。fēng qīng yuè lěng xū táng yè,shí yǒu hán shēng dào zhěn biān。

桐溪四咏

胡俨

一夜溪风万壑哀,几多黄叶覆苍苔。yī yè xī fēng wàn hè āi,jǐ duō huáng yè fù cāng tái。
等闲只有寒梅树,冷蕊疏花独自开。děng xián zhǐ yǒu hán méi shù,lěng ruǐ shū huā dú zì kāi。

题共节堂卷

胡俨

翠袖天寒雪满林,几回空咏白头吟。cuì xiù tiān hán xuě mǎn lín,jǐ huí kōng yǒng bái tóu yín。
夜深独有幽闺月,照见共姜一寸心。yè shēn dú yǒu yōu guī yuè,zhào jiàn gòng jiāng yī cùn xīn。

题静山诗卷

胡俨

寥寥灵响远盘空,竹上流云竹下风。liáo liáo líng xiǎng yuǎn pán kōng,zhú shàng liú yún zhú xià fēng。
坐对炉熏无一事,青山几处夕阳红。zuò duì lú xūn wú yī shì,qīng shān jǐ chù xī yáng hóng。