古诗词

归田四时乐

胡俨

自从辞家四十年,归来华发已盈颠。zì cóng cí jiā sì shí nián,guī lái huá fā yǐ yíng diān。
玉笥山前有先业,初因丧乱皆弃捐。yù sì shān qián yǒu xiān yè,chū yīn sàng luàn jiē qì juān。
敝庐旧傍东湖曲,城市尘埃常碌碌。bì lú jiù bàng dōng hú qū,chéng shì chén āi cháng lù lù。
朅来卜筑向江村,茂树清池贫亦足。qiè lái bo zhù xiàng jiāng cūn,mào shù qīng chí pín yì zú。
去时书册独萧然,今见儿孙绕膝前。qù shí shū cè dú xiāo rán,jīn jiàn ér sūn rào xī qián。
落花芳草春风里,策杖闲看人种田。luò huā fāng cǎo chūn fēng lǐ,cè zhàng xián kàn rén zhǒng tián。
布谷声高时雨足,田中水满新秧绿。bù gǔ shēng gāo shí yǔ zú,tián zhōng shuǐ mǎn xīn yāng lǜ。
麦穗黄时雉引雏,桑叶稀来蚕上蔟。mài suì huáng shí zhì yǐn chú,sāng yè xī lái cán shàng cù。
架上雕琴久不弹,书卷堆床亦倦看。jià shàng diāo qín jiǔ bù dàn,shū juǎn duī chuáng yì juàn kàn。
莺啼燕语清昼永,竹簟试展青琅玕。yīng tí yàn yǔ qīng zhòu yǒng,zhú diàn shì zhǎn qīng láng gān。
博山烟细茶初熟,午睡醒来闻啄木。bó shān yān xì chá chū shú,wǔ shuì xǐng lái wén zhuó mù。
门前驺从忽传呼,惊起池塘双属玉。mén qián zōu cóng hū chuán hū,jīng qǐ chí táng shuāng shǔ yù。
梧桐雨洗尘歊清,凉入虚堂白苎轻。wú tóng yǔ xǐ chén xiāo qīng,liáng rù xū táng bái zhù qīng。
床前月色明如昼,酒醒梦回闻雁声。chuáng qián yuè sè míng rú zhòu,jiǔ xǐng mèng huí wén yàn shēng。
袅袅西风芳草歇,登山临水伤离别。niǎo niǎo xī fēng fāng cǎo xiē,dēng shān lín shuǐ shāng lí bié。
我独归来守一丘,闲看飞萤自明灭。wǒ dú guī lái shǒu yī qiū,xián kàn fēi yíng zì míng miè。
东皋南亩黍离离,好景从来是此时。dōng gāo nán mǔ shǔ lí lí,hǎo jǐng cóng lái shì cǐ shí。
清池露白芙蓉发,碧树霜黄橘柚垂。qīng chí lù bái fú róng fā,bì shù shuāng huáng jú yòu chuí。
邻舍相邀酒新漉,家家筑场逢岁熟。lín shě xiāng yāo jiǔ xīn lù,jiā jiā zhù chǎng féng suì shú。
田头鸡犬自成群,原上牛羊还共牧。tián tóu jī quǎn zì chéng qún,yuán shàng niú yáng hái gòng mù。
桴鼓不闻烟火同,青山远近霜叶红。fú gǔ bù wén yān huǒ tóng,qīng shān yuǎn jìn shuāng yè hóng。
论文时枉青云士,击壤偶随黄发翁。lùn wén shí wǎng qīng yún shì,jī rǎng ǒu suí huáng fā wēng。
幽栖幸出嚣尘外,开轩日与梅花对。yōu qī xìng chū xiāo chén wài,kāi xuān rì yǔ méi huā duì。
子孙蠲复荷君恩,老夫优游聊卒岁。zi sūn juān fù hé jūn ēn,lǎo fū yōu yóu liáo zú suì。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

题许由弃瓢图

胡俨

先生高致出尘嚣,爵禄曾闻不可邀。xiān shēng gāo zhì chū chén xiāo,jué lù céng wén bù kě yāo。
但使此心如止水,当年何必弃?瓢。dàn shǐ cǐ xīn rú zhǐ shuǐ,dāng nián hé bì qì yào piáo。

题平林烟雨图二首

胡俨

昔从三泖载舟还,风起湖心烟满山。xī cóng sān mǎo zài zhōu hái,fēng qǐ hú xīn yān mǎn shān。
白鸟沧波春浩浩,暗红垂绿雨斑斑。bái niǎo cāng bō chūn hào hào,àn hóng chuí lǜ yǔ bān bān。

题平林烟雨图二首

胡俨

旧游长忆在余干,几对琵琶烟雨寒。jiù yóu zhǎng yì zài yú gàn,jǐ duì pí pá yān yǔ hán。
白发无情人易老,画中浑似梦中看。bái fā wú qíng rén yì lǎo,huà zhōng hún shì mèng zhōng kàn。

送胡文善还金华二首

胡俨

蚤登科第入词垣,谒告南归又拜恩。zǎo dēng kē dì rù cí yuán,yè gào nán guī yòu bài ēn。
莫向双溪看明月,白云深处有丘园。mò xiàng shuāng xī kàn míng yuè,bái yún shēn chù yǒu qiū yuán。

送胡文善还金华二首

胡俨

都门三月柳垂丝,歌彻桃夭赋远归。dōu mén sān yuè liǔ chuí sī,gē chè táo yāo fù yuǎn guī。
想得到家春似锦,芙蓉孔雀烂生辉。xiǎng dé dào jiā chūn shì jǐn,fú róng kǒng què làn shēng huī。

送朱孟德还宁夏五首

胡俨

担簦负笈出西陲,两度金门射策时。dān dēng fù jí chū xī chuí,liǎng dù jīn mén shè cè shí。
今日凄凉歌陟屺,客窗清泪只空垂。jīn rì qī liáng gē zhì qǐ,kè chuāng qīng lèi zhǐ kōng chuí。

送朱孟德还宁夏五首

胡俨

天涯望断白云飞,洒泪那能赋式微。tiān yá wàng duàn bái yún fēi,sǎ lèi nà néng fù shì wēi。
满路杨花春欲暮,不堪飞雪点麻衣。mǎn lù yáng huā chūn yù mù,bù kān fēi xuě diǎn má yī。

送朱孟德还宁夏五首

胡俨

念子相从今几年,岁寒能守旧青毡。niàn zi xiāng cóng jīn jǐ nián,suì hán néng shǒu jiù qīng zhān。
扬雄已老侯芭去,独立春风思惘然。yáng xióng yǐ lǎo hóu bā qù,dú lì chūn fēng sī wǎng rán。

送朱孟德还宁夏五首

胡俨

匹马征衫西入秦,行人何处最销魂。pǐ mǎ zhēng shān xī rù qín,xíng rén hé chù zuì xiāo hún。
夜听青涧城边雨,晓望乌仑山上云。yè tīng qīng jiàn chéng biān yǔ,xiǎo wàng wū lún shān shàng yún。

送朱孟德还宁夏五首

胡俨

官道风清雨歇时,青山如黛柳如丝。guān dào fēng qīng yǔ xiē shí,qīng shān rú dài liǔ rú sī。
丈夫不洒离群泪,无奈于今我已衰。zhàng fū bù sǎ lí qún lèi,wú nài yú jīn wǒ yǐ shuāi。

题郭文通画二首

胡俨

千尺长松山馆清,小桥流水净无声。qiān chǐ zhǎng sōng shān guǎn qīng,xiǎo qiáo liú shuǐ jìng wú shēng。
落花啼鸟春风后,野服乌巾独自行。luò huā tí niǎo chūn fēng hòu,yě fú wū jīn dú zì xíng。

题郭文通画二首

胡俨

天际楼台望欲迷,青山雨过绿阴齐。tiān jì lóu tái wàng yù mí,qīng shān yǔ guò lǜ yīn qí。
扁舟载酒游何处,不是耶溪即剡溪。biǎn zhōu zài jiǔ yóu hé chù,bù shì yé xī jí shàn xī。

题梅二首

胡俨

冷蕊疏花雪半干,溪风岭月共盘桓。lěng ruǐ shū huā xuě bàn gàn,xī fēng lǐng yuè gòng pán huán。
不随桃李争春色,独向山林守岁寒。bù suí táo lǐ zhēng chūn sè,dú xiàng shān lín shǒu suì hán。

题梅二首

胡俨

平生雅操冰霜洁,一寸芳心铁石坚。píng shēng yǎ cāo bīng shuāng jié,yī cùn fāng xīn tiě shí jiān。
莫笑根株空老大,年年开向百花先。mò xiào gēn zhū kōng lǎo dà,nián nián kāi xiàng bǎi huā xiān。

题龚竹乡手卷诗七首

胡俨

当年捧檄佐湖湘,莲幕风清化日长。dāng nián pěng xí zuǒ hú xiāng,lián mù fēng qīng huà rì zhǎng。
从此飞腾霄汉近,羽仪光采姓名香。cóng cǐ fēi téng xiāo hàn jìn,yǔ yí guāng cǎi xìng míng xiāng。