古诗词

题张真人杂画为彭给事中赋

胡俨

上清真人富丘壑,笔端变化多奇作。shàng qīng zhēn rén fù qiū hè,bǐ duān biàn huà duō qí zuò。
清泉白石锁烟霞,翠壁丹崖映江郭。qīng quán bái shí suǒ yān xiá,cuì bì dān yá yìng jiāng guō。
何人开帘当翠微,满目山水含清晖。hé rén kāi lián dāng cuì wēi,mǎn mù shān shuǐ hán qīng huī。
不见当年谢安石,谁复载酒寻蔷薇。bù jiàn dāng nián xiè ān shí,shuí fù zài jiǔ xún qiáng wēi。
老髯一棹依林樾,投竿独钓寒江雪。lǎo rán yī zhào yī lín yuè,tóu gān dú diào hán jiāng xuě。
山中故人门巷深,枉却子猷清兴发。shān zhōng gù rén mén xiàng shēn,wǎng què zi yóu qīng xīng fā。
金乌刷羽扶桑晴,江上青山开画屏。jīn wū shuā yǔ fú sāng qíng,jiāng shàng qīng shān kāi huà píng。
目送浮云归绝岛,坐延孤月来沧溟。mù sòng fú yún guī jué dǎo,zuò yán gū yuè lái cāng míng。
仙家洞房夜不扃,玉楼朱户流霞青。xiān jiā dòng fáng yè bù jiōng,yù lóu zhū hù liú xiá qīng。
碧弦当窗孤凤语,天风吹雨秋冥冥。bì xián dāng chuāng gū fèng yǔ,tiān fēng chuī yǔ qiū míng míng。
嶰谷春寒深莫测,谷中琅玕动萧瑟。xiè gǔ chūn hán shēn mò cè,gǔ zhōng láng gān dòng xiāo sè。
缅彼猗猗淇水深,千载卫风昭德音。miǎn bǐ yī yī qí shuǐ shēn,qiān zài wèi fēng zhāo dé yīn。
鹧鸪无声雷雨急,湘娥锦瑟烟中湿。zhè gū wú shēng léi yǔ jí,xiāng é jǐn sè yān zhōng shī。
回首巫山十二峰,竹枝歌断行人泣。huí shǒu wū shān shí èr fēng,zhú zhī gē duàn xíng rén qì。
银河一夜飞秋霜,老树萧条秋叶黄。yín hé yī yè fēi qiū shuāng,lǎo shù xiāo tiáo qiū yè huáng。
枯槎上汉谁得见,支机石烂莓苔苍。kū chá shàng hàn shuí dé jiàn,zhī jī shí làn méi tái cāng。
棠梨枝重压青子,菰蒲露白莲房紫。táng lí zhī zhòng yā qīng zi,gū pú lù bái lián fáng zǐ。
一双鹡鸰何处来,相对白头照秋水。yī shuāng jí líng hé chù lái,xiāng duì bái tóu zhào qiū shuǐ。
苹花摇荡水荇青,江上鲤鱼吹浪腥。píng huā yáo dàng shuǐ xìng qīng,jiāng shàng lǐ yú chuī làng xīng。
钓取新鲈荐芳醑,当筵不数五侯鲭。diào qǔ xīn lú jiàn fāng xǔ,dāng yán bù shù wǔ hóu qīng。
滋兰九畹蕙偏多,蕙多其如荆棘何。zī lán jiǔ wǎn huì piān duō,huì duō qí rú jīng jí hé。
骚人作赋不堪续,洞庭日暮生微波。sāo rén zuò fù bù kān xù,dòng tíng rì mù shēng wēi bō。
岁寒山空雪皓皓,独有梅花照晴昊。suì hán shān kōng xuě hào hào,dú yǒu méi huā zhào qíng hào。
西湖处士句新奇,疏影横斜月中好。xī hú chù shì jù xīn qí,shū yǐng héng xié yuè zhōng hǎo。
真人奕世旧游从,忽见新图思乃翁。zhēn rén yì shì jiù yóu cóng,hū jiàn xīn tú sī nǎi wēng。
飙轮一去不复返,东游蓬瀛西阆风。biāo lún yī qù bù fù fǎn,dōng yóu péng yíng xī láng fēng。
真人朅来善继述,乃知仙才不世出。zhēn rén qiè lái shàn jì shù,nǎi zhī xiān cái bù shì chū。
仙岩宿负几时偿,雾阁云窗幽梦长。xiān yán sù fù jǐ shí cháng,wù gé yún chuāng yōu mèng zhǎng。
锦袍给事金门客,索我题诗壮行色。jǐn páo gěi shì jīn mén kè,suǒ wǒ tí shī zhuàng xíng sè。
摩挲老眼写新吟,一树梧桐秋摵摵。mó sā lǎo yǎn xiě xīn yín,yī shù wú tóng qiū shè shè。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

棹歌

胡俨

一湾一湾复一湾,河流百折苦回环。yī wān yī wān fù yī wān,hé liú bǎi zhé kǔ huí huán。
归舟尽日此中去,只见黄芦不见山。guī zhōu jǐn rì cǐ zhōng qù,zhǐ jiàn huáng lú bù jiàn shān。

题一片秋意图二首

胡俨

袅袅西风生夕波,萧萧碧树得秋多。niǎo niǎo xī fēng shēng xī bō,xiāo xiāo bì shù dé qiū duō。
潘郎未就闲居赋,白发添来奈尔何。pān láng wèi jiù xián jū fù,bái fā tiān lái nài ěr hé。

题一片秋意图二首

胡俨

欲揽芙蓉上采舟,浦云烟树隔沧洲。yù lǎn fú róng shàng cǎi zhōu,pǔ yún yān shù gé cāng zhōu。
眼中只觉秋光好,何事骚人却怨秋。yǎn zhōng zhǐ jué qiū guāng hǎo,hé shì sāo rén què yuàn qiū。

题鸣鸠拂羽图

胡俨

日暖风喧泪竹斑,鸣鸠拂羽树林间。rì nuǎn fēng xuān lèi zhú bān,míng jiū fú yǔ shù lín jiān。
眼中正是春光好,唤雨呼晴莫等闲。yǎn zhōng zhèng shì chūn guāng hǎo,huàn yǔ hū qíng mò děng xián。

舟中纵目二首

胡俨

秫黍萧萧弄晚晴,朔风吹起雁行惊。shú shǔ xiāo xiāo nòng wǎn qíng,shuò fēng chuī qǐ yàn xíng jīng。
牛羊满野无人问,盛世中原见太平。niú yáng mǎn yě wú rén wèn,shèng shì zhōng yuán jiàn tài píng。

舟中纵目二首

胡俨

长河不断送行舟,百丈遥牵晚未休。zhǎng hé bù duàn sòng xíng zhōu,bǎi zhàng yáo qiān wǎn wèi xiū。
望尽天涯秋一色,蓼花芦叶水悠悠。wàng jǐn tiān yá qiū yī sè,liǎo huā lú yè shuǐ yōu yōu。

题故元端本堂殿臣王熙临宋徽宗雪雁图

胡俨

端本堂中酒未销,侍臣图画写前朝。duān běn táng zhōng jiǔ wèi xiāo,shì chén tú huà xiě qián cháo。
岂知夜半征车发,雪落沙场雁影遥。qǐ zhī yè bàn zhēng chē fā,xuě luò shā chǎng yàn yǐng yáo。

卜筑新成胡学士以诗见寄就韵奉答三首

胡俨

老来随处作颐庵,容膝何妨小似龛。lǎo lái suí chù zuò yí ān,róng xī hé fáng xiǎo shì kān。
终日掩关人迹少,绝无雄辩与高谈。zhōng rì yǎn guān rén jì shǎo,jué wú xióng biàn yǔ gāo tán。

卜筑新成胡学士以诗见寄就韵奉答三首

胡俨

小小茅斋不厌低,频来乳燕欲衔泥。xiǎo xiǎo máo zhāi bù yàn dī,pín lái rǔ yàn yù xián ní。
亦知阶下难旋马,肯向云中学养鸡。yì zhī jiē xià nán xuán mǎ,kěn xiàng yún zhōng xué yǎng jī。

卜筑新成胡学士以诗见寄就韵奉答三首

胡俨

百尺高槐连禁苑,绝胜花竹卜郊居。bǎi chǐ gāo huái lián jìn yuàn,jué shèng huā zhú bo jiāo jū。
樽前兴到频题句,客里官闲儗著书。zūn qián xīng dào pín tí jù,kè lǐ guān xián nǐ zhù shū。

松鹤图为师侍郎赋

胡俨

玉雪森森被羽毛,一声清唳入云高。yù xuě sēn sēn bèi yǔ máo,yī shēng qīng lì rù yún gāo。
翛然独步长松下,曾载仙人醉碧桃。xiāo rán dú bù zhǎng sōng xià,céng zài xiān rén zuì bì táo。

梅雪金鸡图

胡俨

暗香疏翠晓凄迷,正是山中雪涨溪。àn xiāng shū cuì xiǎo qī mí,zhèng shì shān zhōng xuě zhǎng xī。
咿喔一声红日上,满林惊起众禽栖。yī ō yī shēng hóng rì shàng,mǎn lín jīng qǐ zhòng qín qī。

闻杨学士士奇卧病赋诗寄简十首

胡俨

昔年我病公南去,公病今令我北思。xī nián wǒ bìng gōng nán qù,gōng bìng jīn lìng wǒ běi sī。
怅望停云千里隔,竹窗樽酒负佳期。chàng wàng tíng yún qiān lǐ gé,zhú chuāng zūn jiǔ fù jiā qī。

闻杨学士士奇卧病赋诗寄简十首

胡俨

东里先生懒著书,新栽花竹似郊居。dōng lǐ xiān shēng lǎn zhù shū,xīn zāi huā zhú shì jiāo jū。
病来对客无谈笑,麈尾高悬室自虚。bìng lái duì kè wú tán xiào,zhǔ wěi gāo xuán shì zì xū。

闻杨学士士奇卧病赋诗寄简十首

胡俨

近见椷书到玉堂,忽闻伏枕意难忘。jìn jiàn jiān shū dào yù táng,hū wén fú zhěn yì nán wàng。
形容不是缘诗瘦,坐卧多因爱竹凉。xíng róng bù shì yuán shī shòu,zuò wò duō yīn ài zhú liáng。