古诗词

折杨柳歌

胡俨

昨日看花开,今日花已披,苦心独徘徊。zuó rì kàn huā kāi,jīn rì huā yǐ pī,kǔ xīn dú pái huái。
折杨柳,流光如逝波,韶华讵能久。zhé yáng liǔ,liú guāng rú shì bō,sháo huá jù néng jiǔ。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

述古

胡俨

图书出河洛,羲禹阐幽玄。tú shū chū hé luò,xī yǔ chǎn yōu xuán。
列圣继有作,人文日昭宣。liè shèng jì yǒu zuò,rén wén rì zhāo xuān。
伸尼感凤鸟,至理寓微言。shēn ní gǎn fèng niǎo,zhì lǐ yù wēi yán。
自从秦汉来,但见枝叶繁。zì cóng qín hàn lái,dàn jiàn zhī yè fán。
寥寥千载后,濓洛探其源。liáo liáo qiān zài hòu,lián luò tàn qí yuán。
紫阳具条理,垂裕启后昆。zǐ yáng jù tiáo lǐ,chuí yù qǐ hòu kūn。
前修去已远,来哲未有闻。qián xiū qù yǐ yuǎn,lái zhé wèi yǒu wén。
瑰辞逞葩艳,宁复归本根。guī cí chěng pā yàn,níng fù guī běn gēn。

述古

胡俨

苍姬既讫录,炎刘勃以兴。cāng jī jì qì lù,yán liú bó yǐ xīng。
诗书煨烬余,礼乐邈难征。shī shū wēi jìn yú,lǐ lè miǎo nán zhēng。
区区叔孙子,莫能致两生。qū qū shū sūn zi,mò néng zhì liǎng shēng。
守文过谦让,俗吏事章程。shǒu wén guò qiān ràng,sú lì shì zhāng chéng。
贾董失经纪,二戴紊遗经。jiǎ dǒng shī jīng jì,èr dài wěn yí jīng。
遂令千载下,儗述徒纷争。suì lìng qiān zài xià,nǐ shù tú fēn zhēng。
二仪有定位,八风无奸声。èr yí yǒu dìng wèi,bā fēng wú jiān shēng。
公旦去已远,万世思典刑。gōng dàn qù yǐ yuǎn,wàn shì sī diǎn xíng。

述古

胡俨

屈子变风雅,骚经寓孤忠。qū zi biàn fēng yǎ,sāo jīng yù gū zhōng。
光华并日月,耿耿垂无穷。guāng huá bìng rì yuè,gěng gěng chuí wú qióng。
后贤袭轨辙,长卿得其宗。hòu xián xí guǐ zhé,zhǎng qīng dé qí zōng。
招摇临邛市,放旷托丝桐。zhāo yáo lín qióng shì,fàng kuàng tuō sī tóng。
淳风日以靡,齐梁更纤秾。chún fēng rì yǐ mí,qí liáng gèng xiān nóng。
远游谢纷浊,超逸等冥鸿。yuǎn yóu xiè fēn zhuó,chāo yì děng míng hóng。

述古

胡俨

马迁述世业,博洽靡不通。mǎ qiān shù shì yè,bó qià mí bù tōng。
蚤游燕赵间,飘飘气豪雄。zǎo yóu yàn zhào jiān,piāo piāo qì háo xióng。
发愤垂制作,独见不相蒙。fā fèn chuí zhì zuò,dú jiàn bù xiāng méng。
驰骋覂逸驾,凌厉六合中。chí chěng fěng yì jià,líng lì liù hé zhōng。
岂不念笔削,斧衮齐化工。qǐ bù niàn bǐ xuē,fǔ gǔn qí huà gōng。
蚕室有余悲,隐辞寓深衷。cán shì yǒu yú bēi,yǐn cí yù shēn zhōng。
缅彼班范流,藩篱守遗踪。miǎn bǐ bān fàn liú,fān lí shǒu yí zōng。

述古

胡俨

圣神御宸极,朝宗众流奔。shèng shén yù chén jí,cháo zōng zhòng liú bēn。
三正乃迭建,万化归一元。sān zhèng nǎi dié jiàn,wàn huà guī yī yuán。
元经大一统,表揭开蒙昏。yuán jīng dà yī tǒng,biǎo jiē kāi méng hūn。
周纲既陵夷,七雄相并吞。zhōu gāng jì líng yí,qī xióng xiāng bìng tūn。
晋纪忽中绝,五部涨妖氛。jìn jì hū zhōng jué,wǔ bù zhǎng yāo fēn。
唐风复不振,五季尤纷纭。táng fēng fù bù zhèn,wǔ jì yóu fēn yún。
商丘肇火德,星纬焕奎文。shāng qiū zhào huǒ dé,xīng wěi huàn kuí wén。
道化儗三代,经术规典坟。dào huà nǐ sān dài,jīng shù guī diǎn fén。
一朝杜鹃啼,疋马渡河津。yī cháo dù juān tí,pǐ mǎ dù hé jīn。
王业寓南服,继统启后昆。wáng yè yù nán fú,jì tǒng qǐ hòu kūn。
如何太史氏,编与附庸伦。rú hé tài shǐ shì,biān yǔ fù yōng lún。
南北互讥诮,厚诬多失真。nán běi hù jī qiào,hòu wū duō shī zhēn。
是非百世下,至公终不堙。shì fēi bǎi shì xià,zhì gōng zhōng bù yīn。

述古

胡俨

僬侥不可举,侏儒不可援。jiāo jiǎo bù kě jǔ,zhū rú bù kě yuán。
蒙瞍不可视,嚚喑不可言。méng sǒu bù kě shì,yín yīn bù kě yán。
玉人事雕琢,所贵得瑶琨。yù rén shì diāo zuó,suǒ guì dé yáo kūn。
箓竹兴君子,猗猗美淇园。lù zhú xīng jūn zi,yī yī měi qí yuán。
相观与俱化,岂不尚芳荪。xiāng guān yǔ jù huà,qǐ bù shàng fāng sūn。
所以教诲善,乃在公子驩。suǒ yǐ jiào huì shàn,nǎi zài gōng zi huān。
贤良赞令美,浦大川有源。xián liáng zàn lìng měi,pǔ dà chuān yǒu yuán。
吁嗟斐然子,狂简非所敦。xū jiē fěi rán zi,kuáng jiǎn fēi suǒ dūn。

述古

胡俨

闳辩谈天衍,文具雕龙奭。hóng biàn tán tiān yǎn,wén jù diāo lóng shì。
公孙持坚白,李悝尽地力。gōng sūn chí jiān bái,lǐ kuī jǐn dì lì。
荀卿独老师,着论推儒墨。xún qīng dú lǎo shī,zhe lùn tuī rú mò。
纷纷溷浊世,龙虎互吞食。fēn fēn hùn zhuó shì,lóng hǔ hù tūn shí。
大道隐不遂,居然心恻恻。dà dào yǐn bù suì,jū rán xīn cè cè。
金骨岂易销,奈此众口蚀。jīn gǔ qǐ yì xiāo,nài cǐ zhòng kǒu shí。
向使无春申,焉能免匍匐。xiàng shǐ wú chūn shēn,yān néng miǎn pú fú。
汨汨数万言,性恶殊道德。mì mì shù wàn yán,xìng è shū dào dé。
遂令上蔡儿,西游为鬼蜮。suì lìng shàng cài ér,xī yóu wèi guǐ yù。
寄语昌黎生,匪惟不精择。jì yǔ chāng lí shēng,fěi wéi bù jīng zé。

述古

胡俨

炎纲失其驭,孽臣奸日滋。yán gāng shī qí yù,niè chén jiān rì zī。
扬郎独持戟,三岁乃不移。yáng láng dú chí jǐ,sān suì nǎi bù yí。
闭门事草玄,抉摘穷幽微。bì mén shì cǎo xuán,jué zhāi qióng yōu wēi。
高者跻苍天,下者入黄泥。gāo zhě jī cāng tiān,xià zhě rù huáng ní。
一朝弄神器,鬼怒人不怡。yī cháo nòng shén qì,guǐ nù rén bù yí。
如何守道叟,亦复为诡随。rú hé shǒu dào sǒu,yì fù wèi guǐ suí。
伊周颂功德,投阁良可悲。yī zhōu sòng gōng dé,tóu gé liáng kě bēi。
中天二百载,小数宁逆知。zhōng tiān èr bǎi zài,xiǎo shù níng nì zhī。
凛凛紫阳笔,师舜同一辞。lǐn lǐn zǐ yáng bǐ,shī shùn tóng yī cí。
稽首素王宇,为君怀忸怩。jī shǒu sù wáng yǔ,wèi jūn huái niǔ ní。

述古

胡俨

鸿门宴高张,虎奋龙委蛇。hóng mén yàn gāo zhāng,hǔ fèn lóng wěi shé。
拂剑光凌乱,雪花芙蓉姿。fú jiàn guāng líng luàn,xuě huā fú róng zī。
起舞为君寿,谁知伏危机。qǐ wǔ wèi jūn shòu,shuí zhī fú wēi jī。
歘然坐中人,宛转来相随。chuā rán zuò zhōng rén,wǎn zhuǎn lái xiāng suí。
天意应有在,人心徒崄巇。tiān yì yīng yǒu zài,rén xīn tú xiǎn xī。
酒酣日将暮,壮士直披帷。jiǔ hān rì jiāng mù,zhuàng shì zhí pī wéi。
一怒千人废,何为跽陈词。yī nù qiān rén fèi,hé wèi jì chén cí。
以彼盖世雄,未易向客卑。yǐ bǐ gài shì xióng,wèi yì xiàng kè bēi。
武成二三策,多闻须阙疑。wǔ chéng èr sān cè,duō wén xū quē yí。

述古

胡俨

国风美王化,关雎正彝伦。guó fēng měi wáng huà,guān jū zhèng yí lún。
结发谐伉俪,恩爱日相亲。jié fā xié kàng lì,ēn ài rì xiāng qīn。
窈窕慎淑仪,嫌昵非所欣。yǎo tiǎo shèn shū yí,xián nì fēi suǒ xīn。
甘从冀子耨,不厌黔生贫。gān cóng jì zi nòu,bù yàn qián shēng pín。
如何会稽妇,呶呶丑负薪。rú hé huì jī fù,náo náo chǒu fù xīn。
亦有薄行士,杀妻求将军。yì yǒu báo xíng shì,shā qī qiú jiāng jūn。
所贵闺门内,相敬如友宾。suǒ guì guī mén nèi,xiāng jìng rú yǒu bīn。
举案重高义,断丝感微言。jǔ àn zhòng gāo yì,duàn sī gǎn wēi yán。
嗟嗟白头曲,忍作清路尘。jiē jiē bái tóu qū,rěn zuò qīng lù chén。

杂诗

胡俨

大化运无极,四序迭终始。dà huà yùn wú jí,sì xù dié zhōng shǐ。
茫茫堪舆间,万物罗戢孴。máng máng kān yú jiān,wàn wù luó jí nǐ。
青阳振其华,玄冬抱根柢。qīng yáng zhèn qí huá,xuán dōng bào gēn dǐ。
物理有盛衰,人生贵知止。wù lǐ yǒu shèng shuāi,rén shēng guì zhī zhǐ。
谦光乃自卑,上善诚若水。qiān guāng nǎi zì bēi,shàng shàn chéng ruò shuǐ。
昧者徒纷纭,达士甘窳呰。mèi zhě tú fēn yún,dá shì gān yǔ zǐ。
孰云楚翘翘,损者满之招。shú yún chǔ qiào qiào,sǔn zhě mǎn zhī zhāo。

杂诗

胡俨

神龙绝嗜欲,静默藏深渊。shén lóng jué shì yù,jìng mò cáng shēn yuān。
含和抱真阳,珠光烛重玄。hán hé bào zhēn yáng,zhū guāng zhú zhòng xuán。
一朝吐云气,甘泽霈九天。yī cháo tǔ yún qì,gān zé pèi jiǔ tiān。
夭矫烟雾中,变化出自然。yāo jiǎo yān wù zhōng,biàn huà chū zì rán。
孰知积精至,造化为控抟。shú zhī jī jīng zhì,zào huà wèi kòng tuán。
如何劳生者,役役事多端。rú hé láo shēng zhě,yì yì shì duō duān。
岂复念终始,宇宙浩漫漫。qǐ fù niàn zhōng shǐ,yǔ zhòu hào màn màn。

杂诗

胡俨

仓庚鸣幽谷,伐木正丁丁。cāng gēng míng yōu gǔ,fá mù zhèng dīng dīng。
春风日载阳,时闻求友声。chūn fēng rì zài yáng,shí wén qiú yǒu shēng。
若有一介士,揄扬称达生。ruò yǒu yī jiè shì,yú yáng chēng dá shēng。
对面抗高义,中心藏甲兵。duì miàn kàng gāo yì,zhōng xīn cáng jiǎ bīng。
薰莸不同器,申椒辄见憎。xūn yóu bù tóng qì,shēn jiāo zhé jiàn zēng。
巧言实乱德,美色徒倾城。qiǎo yán shí luàn dé,měi sè tú qīng chéng。
嗟哉同心友,独立何茕茕。jiē zāi tóng xīn yǒu,dú lì hé qióng qióng。
安得玉川子,为尔着门铭。ān dé yù chuān zi,wèi ěr zhe mén míng。

杂诗

胡俨

长松生涧壑,矫矫抗丹霄。zhǎng sōng shēng jiàn hè,jiǎo jiǎo kàng dān xiāo。
根株蟠厚土,雨露沃其条。gēn zhū pán hòu tǔ,yǔ lù wò qí tiáo。
苍翠太古色,超遥非一朝。cāng cuì tài gǔ sè,chāo yáo fēi yī cháo。
清风四时至,白鹤千岁巢。qīng fēng sì shí zhì,bái hè qiān suì cháo。
如何燕雀群,喧啾乃见啁。rú hé yàn què qún,xuān jiū nǎi jiàn zhāo。
矧彼山椒卉,亦欲凌高标。shěn bǐ shān jiāo huì,yì yù líng gāo biāo。
严冬霜雪降,气类各已销。yán dōng shuāng xuě jiàng,qì lèi gè yǐ xiāo。
独此岁寒姿,青青终不凋。dú cǐ suì hán zī,qīng qīng zhōng bù diāo。

杂诗

胡俨

幽谷有芳兰,绿叶纷旖旎。yōu gǔ yǒu fāng lán,lǜ yè fēn yǐ nǐ。
光风泛丛薄,香气被华藿。guāng fēng fàn cóng báo,xiāng qì bèi huá huò。
本无艳阳姿,蜂蝶何斐斐。běn wú yàn yáng zī,fēng dié hé fěi fěi。
既自远荆棘,乃复杂蓬枲。jì zì yuǎn jīng jí,nǎi fù zá péng xǐ。
佳期殊未央,临风益嗟只。jiā qī shū wèi yāng,lín fēng yì jiē zhǐ。