古诗词

续毁璧辞

胡俨

云凭凭兮结暝,镜台空兮夜逾永。yún píng píng xī jié míng,jìng tái kōng xī yè yú yǒng。
毁璧兮殒珠,殚素丝兮绝柔领。huǐ bì xī yǔn zhū,dān sù sī xī jué róu lǐng。
薄命兮不如无生,朱弦断兮流哀声。báo mìng xī bù rú wú shēng,zhū xián duàn xī liú āi shēng。
念殇子兮泉之扃,有女弱兮嗟娉婷。niàn shāng zi xī quán zhī jiōng,yǒu nǚ ruò xī jiē pīng tíng。
山高高兮上有石,身不化兮长太息。shān gāo gāo xī shàng yǒu shí,shēn bù huà xī zhǎng tài xī。
星霜易兮时屡迁,旧种繁花今就实。xīng shuāng yì xī shí lǚ qiān,jiù zhǒng fán huā jīn jiù shí。
命之薄兮心之悲,谗罔极兮我姑慈。mìng zhī báo xī xīn zhī bēi,chán wǎng jí xī wǒ gū cí。
事朝夕兮或乖缺,蒸藜弗熟心知之。shì cháo xī xī huò guāi quē,zhēng lí fú shú xīn zhī zhī。
有飑风兮回飔,环佩委兮乱陆离。yǒu biāo fēng xī huí sī,huán pèi wěi xī luàn lù lí。
圆灵兮仰覆,矢死兮不渝。yuán líng xī yǎng fù,shǐ sǐ xī bù yú。
泪浮斑兮筼筜殒,璧之毁兮椟之韫。lèi fú bān xī yún dāng yǔn,bì zhī huǐ xī dú zhī yùn。
日轮回兮不可以企斯,抚蟾兔兮桂魄隐。rì lún huí xī bù kě yǐ qǐ sī,fǔ chán tù xī guì pò yǐn。
忆夫君兮驾瑶轸,惜往日兮思途近。yì fū jūn xī jià yáo zhěn,xī wǎng rì xī sī tú jìn。
魂已逝兮情孤,抱深恨兮匪良图。hún yǐ shì xī qíng gū,bào shēn hèn xī fěi liáng tú。
觅泉台兮窅以默,天宇澹兮怀哉拮据。mì quán tái xī yǎo yǐ mò,tiān yǔ dàn xī huái zāi jié jù。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

秋风辞三阕

胡俨

秋风兮萧瑟,芙蓉华兮露白。qiū fēng xī xiāo sè,fú róng huá xī lù bái。
雁雍雍兮南翔,蓬飘飘兮广陌。yàn yōng yōng xī nán xiáng,péng piāo piāo xī guǎng mò。
嗟素发兮垂领,视茫茫兮色凄凛。jiē sù fā xī chuí lǐng,shì máng máng xī sè qī lǐn。
蟋蟀兮在宇,顾形单兮独影。xī shuài xī zài yǔ,gù xíng dān xī dú yǐng。
桂树兮团团,谷幽幽兮云寒。guì shù xī tuán tuán,gǔ yōu yōu xī yún hán。
山人兮独往,倚桂树兮盘桓。shān rén xī dú wǎng,yǐ guì shù xī pán huán。

秋风辞三阕

胡俨

秋风兮萧条,木黄落兮山之椒。qiū fēng xī xiāo tiáo,mù huáng luò xī shān zhī jiāo。
野阒寂兮林幽,豺登兽兮夜嗥。yě qù jì xī lín yōu,chái dēng shòu xī yè háo。
山中人兮独居,女萝衣兮冰雪肤。shān zhōng rén xī dú jū,nǚ luó yī xī bīng xuě fū。
耿孤怀兮不寐,步明月兮踟躇。gěng gū huái xī bù mèi,bù míng yuè xī chí chú。
踟躇兮徙倚,流光驰兮岁云暮。chí chú xī xǐ yǐ,liú guāng chí xī suì yún mù。
烂若华兮纷敷,魂营营兮达曙。làn ruò huá xī fēn fū,hún yíng yíng xī dá shǔ。