古诗词

春初雨雪新霁过乌龙潭访谢少连

顾大猷

林竹谁开径,春江暂系船。lín zhú shuí kāi jìng,chūn jiāng zàn xì chuán。
青山君偶借,沧海兴应偏。qīng shān jūn ǒu jiè,cāng hǎi xīng yīng piān。
城阙留晴雪,衣裳净夕烟。chéng quē liú qíng xuě,yī shang jìng xī yān。
泠然心赏得,佳处若为传。líng rán xīn shǎng dé,jiā chù ruò wèi chuán。

顾大猷

明扬州府江都人,字所建,自号南湘外史。夏国公顾成裔孙。以侯家子弟补勋卫,旋谢病归。折节读书,广延四方宾客,时议以为四公子复出。辽事告急,以荐募江淮水师勤王,兵甫出,被谗下狱,谪戍,寻赦还。崇祯二年,后金兵至京师城下,大猷单车渡淮,欲独身赴斗,闻解严乃还。后郁郁不得志而卒。有《镇远先献记》。 顾大猷的作品>>

猜您喜欢

初冬社集甘露阁

顾大猷

严风动树转新寒,系马招提木叶干。yán fēng dòng shù zhuǎn xīn hán,xì mǎ zhāo tí mù yè gàn。
钟鼓还鸣梁殿阁,壶觞雅集晋衣冠。zhōng gǔ hái míng liáng diàn gé,hú shāng yǎ jí jìn yī guān。
江枯白雁芦初断,地古青莲露已残。jiāng kū bái yàn lú chū duàn,dì gǔ qīng lián lù yǐ cán。
总是空门无去住,赋诗行酒尽余欢。zǒng shì kōng mén wú qù zhù,fù shī xíng jiǔ jǐn yú huān。

秋晚客鸡鸣寺

顾大猷

古寺崔嵬俯帝城,攀跻渐觉旅愁轻。gǔ sì cuī wéi fǔ dì chéng,pān jī jiàn jué lǚ chóu qīng。
楼台寒入三山色,砧杵秋高万户声。lóu tái hán rù sān shān sè,zhēn chǔ qiū gāo wàn hù shēng。
向夕张琴依竹坐,有时待月伴僧行。xiàng xī zhāng qín yī zhú zuò,yǒu shí dài yuè bàn sēng xíng。
从来禅室多心赏,几席无尘梦亦清。cóng lái chán shì duō xīn shǎng,jǐ xí wú chén mèng yì qīng。

芜城

顾大猷

日落芜城门,草没芜城路。rì luò wú chéng mén,cǎo méi wú chéng lù。
无复鹤归年,时见鸟栖树。wú fù hè guī nián,shí jiàn niǎo qī shù。

梅华阁

顾大猷

残雪映江城,春风度郊郭。cán xuě yìng jiāng chéng,chūn fēng dù jiāo guō。
不见阁中人,梅花自开落。bù jiàn gé zhōng rén,méi huā zì kāi luò。