古诗词

冬夜同陈康候秦京集毕康侯楼共用寒字

魏之璜

不惮通宵坐,因思聚首难。bù dàn tōng xiāo zuò,yīn sī jù shǒu nán。
帘疏霜气薄,烛短漏声残。lián shū shuāng qì báo,zhú duǎn lòu shēng cán。
载见一回老,相逢各尽欢。zài jiàn yī huí lǎo,xiāng féng gè jǐn huān。
殷勤今夜酒,莫使后期寒。yīn qín jīn yè jiǔ,mò shǐ hòu qī hán。

魏之璜

明应天府上元人,字考叔。出身孤贫,卖画为生。善山水、花卉、佛像,宗宋人,不袭粉本,所画均无雷同,每月必画大士像施给寺院。书师《黄庭经》。诗亦清迥绝俗。天启七年尝与校胡正言《十竹斋书画谱》。 魏之璜的作品>>

猜您喜欢

过山庵问郎公病

魏之璜

一庵刚十笏,卧病有余清。yī ān gāng shí hù,wò bìng yǒu yú qīng。
短榻延朝夕,孤灯伴死生。duǎn tà yán cháo xī,gū dēng bàn sǐ shēng。
地闲惟种药,门辟不关荆。dì xián wéi zhǒng yào,mén pì bù guān jīng。
为学庞居士,知君蓄发情。wèi xué páng jū shì,zhī jūn xù fā qíng。

讯程孺文

魏之璜

不得巢湖信,时询渡口居。bù dé cháo hú xìn,shí xún dù kǒu jū。
绕篱河路折,背郭草堂虚。rào lí hé lù zhé,bèi guō cǎo táng xū。
林静风惊犬,溪暄晚聚渔。lín jìng fēng jīng quǎn,xī xuān wǎn jù yú。
主人游未倦,闲杀半床书。zhǔ rén yóu wèi juàn,xián shā bàn chuáng shū。