古诗词

戊午吟

高攀龙

事事精详是与非,紫阳以此示全归。shì shì jīng xiáng shì yǔ fēi,zǐ yáng yǐ cǐ shì quán guī。
初经勉强须坚苦,渐近天然妙入微。chū jīng miǎn qiáng xū jiān kǔ,jiàn jìn tiān rán miào rù wēi。
精义无过能择善,入神还只是知几。jīng yì wú guò néng zé shàn,rù shén hái zhǐ shì zhī jǐ。
须知圣学无多法,尺寸基培万仞巍。xū zhī shèng xué wú duō fǎ,chǐ cùn jī péi wàn rèn wēi。
高攀龙

高攀龙

高攀龙(1562年 - 1626年),字存之,又字云从,江苏无锡人,世称“景逸先生”。明朝政治家、思想家,东林党领袖,“东林八君子”之一。著有《高子遗书》12卷等。万历十七年(1589年)中进士。后遇父丧归家守孝。天启六年(1626年)三月,高攀龙不堪屈辱,投水自尽,时年六十四岁。崇祯初年(1628年),朝廷为高攀龙平反,赠太子太保、兵部尚书,谥“忠宪”。 高攀龙的作品>>

猜您喜欢

湖干四时歌

高攀龙

寒风凄兮墐户,淡日煦兮亲人。hán fēng qī xī jìn hù,dàn rì xù xī qīn rén。
君何慨兮岁暮,冬不久兮欲春。jūn hé kǎi xī suì mù,dōng bù jiǔ xī yù chūn。

水居漫兴

高攀龙

水绿山青自在,日来月往如斯。shuǐ lǜ shān qīng zì zài,rì lái yuè wǎng rú sī。
有味津津谁会,无言默默自怡。yǒu wèi jīn jīn shuí huì,wú yán mò mò zì yí。

水居漫兴

高攀龙

柴门春掩寂寂,小楼卧起徐徐。chái mén chūn yǎn jì jì,xiǎo lóu wò qǐ xú xú。
朝来公事几许,过桥东岸观鱼。cháo lái gōng shì jǐ xǔ,guò qiáo dōng àn guān yú。

水居漫兴

高攀龙

蝉声参差高柳,荷香远近芳塘。chán shēng cān chà gāo liǔ,hé xiāng yuǎn jìn fāng táng。
一榻凉风午睡,半卷残书夕阳。yī tà liáng fēng wǔ shuì,bàn juǎn cán shū xī yáng。

水居漫兴

高攀龙

杨华点点上下,燕子飞飞去来。yáng huá diǎn diǎn shàng xià,yàn zi fēi fēi qù lái。
春色行看尽矣,山荼还有未开。chūn sè xíng kàn jǐn yǐ,shān tú hái yǒu wèi kāi。

水居漫兴

高攀龙

绿树遮山有态,白云过水无心。lǜ shù zhē shān yǒu tài,bái yún guò shuǐ wú xīn。
一窗半开半掩,四月乍雨乍晴。yī chuāng bàn kāi bàn yǎn,sì yuè zhà yǔ zhà qíng。

水居漫兴

高攀龙

黄叶疏疏门巷,寒风淅淅蒹葭。huáng yè shū shū mén xiàng,hán fēng xī xī jiān jiā。
人在小楼隐几,夕阳忽度昏雅。rén zài xiǎo lóu yǐn jǐ,xī yáng hū dù hūn yǎ。

水居漫兴

高攀龙

桃华一丛为佳,柳树几行足矣。táo huá yī cóng wèi jiā,liǔ shù jǐ xíng zú yǐ。
行乐不务其多,人心自不知止。xíng lè bù wù qí duō,rén xīn zì bù zhī zhǐ。

水居漫兴

高攀龙

小阁凭阑莞尔,匡床拥被陶然。xiǎo gé píng lán guǎn ěr,kuāng chuáng yōng bèi táo rán。
夜半人声何处,芦华隔浦渔船。yè bàn rén shēng hé chù,lú huá gé pǔ yú chuán。

水居漫兴

高攀龙

一点两点村火,三声四声渔歌。yī diǎn liǎng diǎn cūn huǒ,sān shēng sì shēng yú gē。
半生得趣不少,百年好景无多。bàn shēng dé qù bù shǎo,bǎi nián hǎo jǐng wú duō。

水居漫兴

高攀龙

山人别无妄念,三余两饭便足。shān rén bié wú wàng niàn,sān yú liǎng fàn biàn zú。
穜成百树梅华,此是穷奢极欲。zhǒng chéng bǎi shù méi huá,cǐ shì qióng shē jí yù。

水居漫兴

高攀龙

靠山一亩穜竹,近水两畦栽华。kào shān yī mǔ zhǒng zhú,jìn shuǐ liǎng qí zāi huá。
客至莫愁下箸,二十七穜菜鲑。kè zhì mò chóu xià zhù,èr shí qī zhǒng cài guī。

水居漫兴

高攀龙

平沙漠漠两岸,流水弯弯几村。píng shā mò mò liǎng àn,liú shuǐ wān wān jǐ cūn。
兴至便呼叶渡,归来不掩柴门。xīng zhì biàn hū yè dù,guī lái bù yǎn chái mén。

水居漫兴

高攀龙

临水闲心便远,见山尘虑都消。lín shuǐ xián xīn biàn yuǎn,jiàn shān chén lǜ dōu xiāo。
此间益者三友,一琴一卷一瓢。cǐ jiān yì zhě sān yǒu,yī qín yī juǎn yī piáo。

水居漫兴

高攀龙

风来柳线转媚,雨过桃华更妍。fēng lái liǔ xiàn zhuǎn mèi,yǔ guò táo huá gèng yán。
著履绕堤散步,自言不减神仙。zhù lǚ rào dī sàn bù,zì yán bù jiǎn shén xiān。
137«45678910