古诗词

戊午吟

高攀龙

朱陆当年有异同,祗于稽古稍殊功。zhū lù dāng nián yǒu yì tóng,zhī yú jī gǔ shāo shū gōng。
存心自合先知本,格物无过要识中。cún xīn zì hé xiān zhī běn,gé wù wú guò yào shí zhōng。
六籍漫从卤莽过,一灵那得豁然通。liù jí màn cóng lǔ mǎng guò,yī líng nà dé huō rán tōng。
前贤指示皆精切,后学无讹是晦翁。qián xián zhǐ shì jiē jīng qiè,hòu xué wú é shì huì wēng。
高攀龙

高攀龙

高攀龙(1562年 - 1626年),字存之,又字云从,江苏无锡人,世称“景逸先生”。明朝政治家、思想家,东林党领袖,“东林八君子”之一。著有《高子遗书》12卷等。万历十七年(1589年)中进士。后遇父丧归家守孝。天启六年(1626年)三月,高攀龙不堪屈辱,投水自尽,时年六十四岁。崇祯初年(1628年),朝廷为高攀龙平反,赠太子太保、兵部尚书,谥“忠宪”。 高攀龙的作品>>

猜您喜欢

村居

高攀龙

小屋深深墐北房,享荼煨芋地炉香。xiǎo wū shēn shēn jìn běi fáng,xiǎng tú wēi yù dì lú xiāng。
主人暴背书轩下,一卷羲经至夕阳。zhǔ rén bào bèi shū xuān xià,yī juǎn xī jīng zhì xī yáng。

偶成

高攀龙

尧舜垂裳恭己时,天然真色复何为。yáo shùn chuí shang gōng jǐ shí,tiān rán zhēn sè fù hé wèi。
欲知性善无言妙,此处端倪尚可窥。yù zhī xìng shàn wú yán miào,cǐ chù duān ní shàng kě kuī。

赏华

高攀龙

春风无恙一登台,犹见桃华满径开。chūn fēng wú yàng yī dēng tái,yóu jiàn táo huá mǎn jìng kāi。
无计可留华再住,明年华发约重来。wú jì kě liú huá zài zhù,míng nián huá fā yuē zhòng lái。

和叶参之过东林废院

高攀龙

满目蒿莱三径荒,秋蛩吟处旧升堂。mǎn mù hāo lái sān jìng huāng,qiū qióng yín chù jiù shēng táng。
党人不死倾葵藿,一饭君恩不可忘。dǎng rén bù sǐ qīng kuí huò,yī fàn jūn ēn bù kě wàng。

和叶参之过东林废院

高攀龙

竹径茅斋此日居,藤稍橘刺欲教祛。zhú jìng máo zhāi cǐ rì jū,téng shāo jú cì yù jiào qū。
白云片片浴流静,黄鸟声声树影疏。bái yún piàn piàn yù liú jìng,huáng niǎo shēng shēng shù yǐng shū。

和叶参之过东林废院

高攀龙

城头曾筑小方台,四望长空万象恢。chéng tóu céng zhù xiǎo fāng tái,sì wàng zhǎng kōng wàn xiàng huī。
今日荒墟惟草色,春风依旧有情来。jīn rì huāng xū wéi cǎo sè,chūn fēng yī jiù yǒu qíng lái。

谪居

高攀龙

自昔悲羁旅,局促讵非迷。zì xī bēi jī lǚ,jú cù jù fēi mí。
丈夫志四方,高楼岂荆扉。zhàng fū zhì sì fāng,gāo lóu qǐ jīng fēi。
昭旷苟在怀,凭运与委蛇。zhāo kuàng gǒu zài huái,píng yùn yǔ wěi shé。
岭海何必恶,四时有丹荑。lǐng hǎi hé bì è,sì shí yǒu dān tí。
我来一甲子,即事多所怡。wǒ lái yī jiǎ zi,jí shì duō suǒ yí。
华馆绝尘鞅,水木澹幽姿。huá guǎn jué chén yāng,shuǐ mù dàn yōu zī。
好鸟时一鸣,静蕴流天机。hǎo niǎo shí yī míng,jìng yùn liú tiān jī。
纵心八极外,蛰心在几微。zòng xīn bā jí wài,zhé xīn zài jǐ wēi。
历览千古书,此理不吾欺。lì lǎn qiān gǔ shū,cǐ lǐ bù wú qī。
被服诚无斁,真赏欣自如。bèi fú chéng wú yì,zhēn shǎng xīn zì rú。
持此以永念,可用忘栖迟。chí cǐ yǐ yǒng niàn,kě yòng wàng qī chí。
自非高堂恋,鹿门乃在兹。zì fēi gāo táng liàn,lù mén nǎi zài zī。

静坐吟

高攀龙

我爱山中坐,恍若羲皇时。wǒ ài shān zhōng zuò,huǎng ruò xī huáng shí。
青松影寂寂,白云出迟迟。qīng sōng yǐng jì jì,bái yún chū chí chí。
兽窟有浚谷,鸟栖无卑枝。shòu kū yǒu jùn gǔ,niǎo qī wú bēi zhī。
万物得所止,人岂不如之。wàn wù dé suǒ zhǐ,rén qǐ bù rú zhī。
岩居饮谷水,常得中心怡。yán jū yǐn gǔ shuǐ,cháng dé zhōng xīn yí。

静坐吟

高攀龙

我爱水边坐,一洗尘俗情。wǒ ài shuǐ biān zuò,yī xǐ chén sú qíng。
见斯逝者意,得我幽人贞。jiàn sī shì zhě yì,dé wǒ yōu rén zhēn。
漠漠苍苔合,寂寂野云荣。mò mò cāng tái hé,jì jì yě yún róng。
潜鱼时一出,浴鸥亦不惊。qián yú shí yī chū,yù ōu yì bù jīng。
我如水中后,悠然两含清。wǒ rú shuǐ zhōng hòu,yōu rán liǎng hán qīng。

静坐吟

高攀龙

我爱华闲坐,于兹见天心。wǒ ài huá xián zuò,yú zī jiàn tiān xīn。
旭日照生采,皎月移来阴。xù rì zhào shēng cǎi,jiǎo yuè yí lái yīn。
栩栩有舞蝶,喈喈来鸣禽。xǔ xǔ yǒu wǔ dié,jiē jiē lái míng qín。
百感此时息,至乐不待寻。bǎi gǎn cǐ shí xī,zhì lè bù dài xún。
有酒且须饮,把盏情何深。yǒu jiǔ qiě xū yǐn,bǎ zhǎn qíng hé shēn。

静坐吟

高攀龙

我爱树下坐,终日自翩跹。wǒ ài shù xià zuò,zhōng rì zì piān xiān。
据梧有深意,抚松岂徒然。jù wú yǒu shēn yì,fǔ sōng qǐ tú rán。
亮哉君子心,不为一物牵。liàng zāi jūn zi xīn,bù wèi yī wù qiān。
绿叶青天下,翠幄苍崖前。lǜ yè qīng tiān xià,cuì wò cāng yá qián。
抚己足自悦,此味无言传。fǔ jǐ zú zì yuè,cǐ wèi wú yán chuán。

考亭恭谒朱夫子

高攀龙

束发自龟勉,所志非浮荣。shù fā zì guī miǎn,suǒ zhì fēi fú róng。
辨涂慎所之,择术居其贞。biàn tú shèn suǒ zhī,zé shù jū qí zhēn。
魏魏云谷翁,绍孔明六经。wèi wèi yún gǔ wēng,shào kǒng míng liù jīng。
群书万卷破,奇功一原并。qún shū wàn juǎn pò,qí gōng yī yuán bìng。
自从子舆来,倬绝莫与京。zì cóng zi yú lái,zhuō jué mò yǔ jīng。
如何取径子,繁弦乱中声。rú hé qǔ jìng zi,fán xián luàn zhōng shēng。
计身亦诚便,畔道非所宁。jì shēn yì chéng biàn,pàn dào fēi suǒ níng。
我来拜阙里,斋心矢其诚。wǒ lái bài quē lǐ,zhāi xīn shǐ qí chéng。
归轸探神奥,发轨谨门庭。guī zhěn tàn shén ào,fā guǐ jǐn mén tíng。
董道而不豫,聊以拙自成。dǒng dào ér bù yù,liáo yǐ zhuō zì chéng。

幽居四乐

高攀龙

我爱管幼安,萧然一水榻。wǒ ài guǎn yòu ān,xiāo rán yī shuǐ tà。
诗书有馀闲,户庭无尘杂。shī shū yǒu yú xián,hù tíng wú chén zá。
四海方沸糜,吾独深闭閤。sì hǎi fāng fèi mí,wú dú shēn bì gé。
辛勤海上归,乐此旧井邑。xīn qín hǎi shàng guī,lè cǐ jiù jǐng yì。
徵书何为者,莞尔笑不答。zhēng shū hé wèi zhě,guǎn ěr xiào bù dá。

幽居四乐

高攀龙

我爱陶元亮,采菊东篱时。wǒ ài táo yuán liàng,cǎi jú dōng lí shí。
悠然南山意,怡悦心自知。yōu rán nán shān yì,yí yuè xīn zì zhī。
北窗睡初起,读书忽解颐。běi chuāng shuì chū qǐ,dú shū hū jiě yí。
正尔得尊酒,日夕欢相持。zhèng ěr dé zūn jiǔ,rì xī huān xiāng chí。

幽居四乐

高攀龙

我爱陈希夷,神游帝之先。wǒ ài chén xī yí,shén yóu dì zhī xiān。
空山后壁下,谷口飞泉边。kōng shān hòu bì xià,gǔ kǒu fēi quán biān。
结庐傍丛竹,开户当清涟。jié lú bàng cóng zhú,kāi hù dāng qīng lián。
麋鹿游堂上,落华满庭前。mí lù yóu táng shàng,luò huá mǎn tíng qián。
幽人在何许,松下方高眠。yōu rén zài hé xǔ,sōng xià fāng gāo mián。