古诗词

别峰和尚方丈题唐子华山阴图

刘基

连山走陂陀,太谷入晻暧。lián shān zǒu bēi tuó,tài gǔ rù àn ài。
屋藏深树中,路出巨石背。wū cáng shēn shù zhōng,lù chū jù shí bèi。
烟雨时有无,涧谷互显晦。yān yǔ shí yǒu wú,jiàn gǔ hù xiǎn huì。
轻盈曳飞绡,缥缈沃浮黛。qīng yíng yè fēi xiāo,piāo miǎo wò fú dài。
雄梁矫修鼍,骍壁驳文玳。xióng liáng jiǎo xiū tuó,xīng bì bó wén dài。
峥嵘紫霞高,屈曲白水汇。zhēng róng zǐ xiá gāo,qū qū bái shuǐ huì。
阴森神鬼宅,奋迅龙马队。yīn sēn shén guǐ zhái,fèn xùn lóng mǎ duì。
风云气象宽,日月光烟碎。fēng yún qì xiàng kuān,rì yuè guāng yān suì。
借问此何乡,或有捐余佩。jiè wèn cǐ hé xiāng,huò yǒu juān yú pèi。
答云越山阴,信美无与对。dá yún yuè shān yīn,xìn měi wú yǔ duì。
自从永和来,燕游推胜概。zì cóng yǒng hé lái,yàn yóu tuī shèng gài。
佳人去不还,盛集嗟未再。jiā rén qù bù hái,shèng jí jiē wèi zài。
磨令实好奇,掇拾归画绘。mó lìng shí hǎo qí,duō shí guī huà huì。
上人远公徒,我亦渊明辈。shàng rén yuǎn gōng tú,wǒ yì yuān míng bèi。
会晤属时艰,观览增感慨。huì wù shǔ shí jiān,guān lǎn zēng gǎn kǎi。
故园没灌莽,举足蛇豕碍。gù yuán méi guàn mǎng,jǔ zú shé shǐ ài。
放歌自太息,激烈惊厚载。fàng gē zì tài xī,jī liè jīng hòu zài。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

如梦令

刘基

一抹斜阳沙觜,几点闲鸥草际,乌榜小渔舟,摇过半江秋水。yī mǒ xié yáng shā zī,jǐ diǎn xián ōu cǎo jì,wū bǎng xiǎo yú zhōu,yáo guò bàn jiāng qiū shuǐ。
风起,风起,棹入白苹花里。fēng qǐ,fēng qǐ,zhào rù bái píng huā lǐ。

竹枝歌

刘基

人间日月去如梭,快活无多辛苦多。rén jiān rì yuè qù rú suō,kuài huó wú duō xīn kǔ duō。
欲识江南古来意,请君听唱竹枝歌。yù shí jiāng nán gǔ lái yì,qǐng jūn tīng chàng zhú zhī gē。

竹枝歌

刘基

相思无益莫相思,赢得霜髯换黑髭。xiāng sī wú yì mò xiāng sī,yíng dé shuāng rán huàn hēi zī。
明月自圆还自缺,蚌胎瘦减有谁知。míng yuè zì yuán hái zì quē,bàng tāi shòu jiǎn yǒu shuí zhī。

竹枝歌

刘基

阳台云雨漫荒唐,巫峡啼猿枉断肠。yáng tái yún yǔ màn huāng táng,wū xiá tí yuán wǎng duàn cháng。
莫向苍梧山下去,九疑愁色满潇湘。mò xiàng cāng wú shān xià qù,jiǔ yí chóu sè mǎn xiāo xiāng。

竹枝歌

刘基

潇湘江水接天河,第一伤心是汨罗。xiāo xiāng jiāng shuǐ jiē tiān hé,dì yī shāng xīn shì mì luó。
斑竹冈头兰蕙死,黄茅垄上艾蒿多。bān zhú gāng tóu lán huì sǐ,huáng máo lǒng shàng ài hāo duō。

竹枝歌

刘基

荣华未必是荣华,园里甜瓜生苦瓜。róng huá wèi bì shì róng huá,yuán lǐ tián guā shēng kǔ guā。
记得水边枯楠树,也曾发叶吐鲜花。jì dé shuǐ biān kū nán shù,yě céng fā yè tǔ xiān huā。

竹枝歌

刘基

若要开花须护持,花枝怕雨怕风吹。ruò yào kāi huā xū hù chí,huā zhī pà yǔ pà fēng chuī。
抽条结蕊千辛苦,糁土埋苔一霎时。chōu tiáo jié ruǐ qiān xīn kǔ,sǎn tǔ mái tái yī shà shí。

竹枝歌

刘基

弯弯月子似帘钩,挂在梧桐树上头。wān wān yuè zi shì lián gōu,guà zài wú tóng shù shàng tóu。
月里姮娥知何处,人间离别未为愁。yuè lǐ héng é zhī hé chù,rén jiān lí bié wèi wèi chóu。

竹枝歌

刘基

昨夜星光照湿泥,五更依旧雨凄凄。zuó yè xīng guāng zhào shī ní,wǔ gèng yī jiù yǔ qī qī。
懊恼人心难测度,说道东方却在西。ào nǎo rén xīn nán cè dù,shuō dào dōng fāng què zài xī。

竹枝歌

刘基

杜鹃花开不著忙,石莲花落却恓惶。dù juān huā kāi bù zhù máng,shí lián huā luò què xī huáng。
垆头酒尽休悬望,裁衣无尺莫思量。lú tóu jiǔ jǐn xiū xuán wàng,cái yī wú chǐ mò sī liàng。

竹枝歌

刘基

莫见乾藤道是香,莫见白石道是羊。mò jiàn qián téng dào shì xiāng,mò jiàn bái shí dào shì yáng。
布帘卖酒齐夸好,甜辣须还到口尝。bù lián mài jiǔ qí kuā hǎo,tián là xū hái dào kǒu cháng。

竹枝歌

刘基

鼋鼍在水虎在山,登山入木早防闲。yuán tuó zài shuǐ hǔ zài shān,dēng shān rù mù zǎo fáng xián。
别有一般真叵耐,虾蟆生在月中间。bié yǒu yī bān zhēn pǒ nài,xiā má shēng zài yuè zhōng jiān。

竹枝歌

刘基

望帝无端化羽毛,无朝无暮口嘈嘈。wàng dì wú duān huà yǔ máo,wú cháo wú mù kǒu cáo cáo。
见说天高三万物,吻乾舌出也徒劳。jiàn shuō tiān gāo sān wàn wù,wěn qián shé chū yě tú láo。

杨柳枝·词

刘基

多事垂杨管送迎,长条折尽短条生。duō shì chuí yáng guǎn sòng yíng,zhǎng tiáo zhé jǐn duǎn tiáo shēng。
不知几许东风里,犹带轻烟罥晚晴。bù zhī jǐ xǔ dōng fēng lǐ,yóu dài qīng yān juàn wǎn qíng。

杨柳枝·词

刘基

汉将营中万树春,朱旗晓色动星辰。hàn jiāng yíng zhōng wàn shù chūn,zhū qí xiǎo sè dòng xīng chén。
可怜烟雨章台路,翠缕斜萦走马尘。kě lián yān yǔ zhāng tái lù,cuì lǚ xié yíng zǒu mǎ chén。
14331234567»