古诗词

春日同诸子兰亭宴集

梁以蘅

胜会不可常,良时耻幽独。shèng huì bù kě cháng,liáng shí chǐ yōu dú。
今日天气佳,相与上林麓。jīn rì tiān qì jiā,xiāng yǔ shàng lín lù。
历涧黄鸟鸣,随风幽兰馥。lì jiàn huáng niǎo míng,suí fēng yōu lán fù。
雨馀曲水流,泉声韵丝竹。yǔ yú qū shuǐ liú,quán shēng yùn sī zhú。
念彼千载人,旷然遗高躅。niàn bǐ qiān zài rén,kuàng rán yí gāo zhú。
今兹挥一觞,欣对亦自足。jīn zī huī yī shāng,xīn duì yì zì zú。

梁以蘅

梁以蘅,字仲房,号南塘。新会人。明世宗嘉靖二十二年(一五四三)举人。弱冠以贡授宾州训导,中式后转庐陵教谕,历绍兴府教授,寻擢连城令。卒年四十九。有《南塘诗集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷四有传。 梁以蘅的作品>>

猜您喜欢

奉寄兄

梁以蘅

兄弟此为别,江山几度愁。xiōng dì cǐ wèi bié,jiāng shān jǐ dù chóu。
猿啼千里夕,雁叫一声秋。yuán tí qiān lǐ xī,yàn jiào yī shēng qiū。
颜色何因觅,音书仍未收。yán sè hé yīn mì,yīn shū réng wèi shōu。
天涯共多难,别绪更悠悠。tiān yá gòng duō nán,bié xù gèng yōu yōu。

雨晴过小圃

梁以蘅

园林旬始涉,秋径水潺湲。yuán lín xún shǐ shè,qiū jìng shuǐ chán yuán。
积雨欣初霁,凉风吹远天。jī yǔ xīn chū jì,liáng fēng chuī yuǎn tiān。
寒山含夕照,孤竹霭馀烟。hán shān hán xī zhào,gū zhú ǎi yú yān。
暂息茅亭下,醉吟疏柳前。zàn xī máo tíng xià,zuì yín shū liǔ qián。

次韵自咏

梁以蘅

一径萦回上翠微,琼楼高拥万山围。yī jìng yíng huí shàng cuì wēi,qióng lóu gāo yōng wàn shān wéi。
携琴客去常悬榻,问字人来或叩扉。xié qín kè qù cháng xuán tà,wèn zì rén lái huò kòu fēi。
山静依稀闻叶落,天空迢递见鸿飞。shān jìng yī xī wén yè luò,tiān kōng tiáo dì jiàn hóng fēi。
长安车马多岐路,倦鸟投林且自归。zhǎng ān chē mǎ duō qí lù,juàn niǎo tóu lín qiě zì guī。

晚至平望驿欲行阻风有怀吴中所知

梁以蘅

江云漠漠水迢迢,去越孤舟逐浪摇。jiāng yún mò mò shuǐ tiáo tiáo,qù yuè gū zhōu zhú làng yáo。
微月尚堪乘晚棹,回风故遣息寒桡。wēi yuè shàng kān chéng wǎn zhào,huí fēng gù qiǎn xī hán ráo。
正思吴地人方迩,为问枫桥路岂遥。zhèng sī wú dì rén fāng ěr,wèi wèn fēng qiáo lù qǐ yáo。
此夜客肠翻欲结,高栖几处莫吹箫。cǐ yè kè cháng fān yù jié,gāo qī jǐ chù mò chuī xiāo。

遣怀

梁以蘅

十年雅意少相如,堪笑乾坤共索居。shí nián yǎ yì shǎo xiāng rú,kān xiào qián kūn gòng suǒ jū。
行乐忽逢欢有酒,弹歌休道食无鱼。xíng lè hū féng huān yǒu jiǔ,dàn gē xiū dào shí wú yú。
天涯会见杨雄宅,案上惟馀老氏书。tiān yá huì jiàn yáng xióng zhái,àn shàng wéi yú lǎo shì shū。
小槛凉风此时入,故园杨柳忆萧疏。xiǎo kǎn liáng fēng cǐ shí rù,gù yuán yáng liǔ yì xiāo shū。

新春访马嵩高草亭留饮

梁以蘅

步履寻春访草亭,东园嘉树蔼青青。bù lǚ xún chūn fǎng cǎo tíng,dōng yuán jiā shù ǎi qīng qīng。
忽闻席上娇歌发,时有枝头好鸟鸣。hū wén xí shàng jiāo gē fā,shí yǒu zhī tóu hǎo niǎo míng。
自是陶潜偏爱饮,何妨阮籍未全醒。zì shì táo qián piān ài yǐn,hé fáng ruǎn jí wèi quán xǐng。
即看日暖和风至,近拟提壶出近坰。jí kàn rì nuǎn hé fēng zhì,jìn nǐ tí hú chū jìn jiōng。

感秋和钱紫山

梁以蘅

病客独吟江上山,卧看红叶对柴关。bìng kè dú yín jiāng shàng shān,wò kàn hóng yè duì chái guān。
风来已觉桃笙冷,雨过惟馀苔藓闲。fēng lái yǐ jué táo shēng lěng,yǔ guò wéi yú tái xiǎn xián。
堂上虫声喧坐榻,城头月色照沙湾。táng shàng chóng shēng xuān zuò tà,chéng tóu yuè sè zhào shā wān。
少年许国心犹在,感叹于今鬓欲斑。shǎo nián xǔ guó xīn yóu zài,gǎn tàn yú jīn bìn yù bān。

题黎氏隐居

梁以蘅

闻道幽人卧草庐,衣冠曾是昔贤居。wén dào yōu rén wò cǎo lú,yī guān céng shì xī xián jū。
闭门已有潜夫论,负郭宁无长者车。bì mén yǐ yǒu qián fū lùn,fù guō níng wú zhǎng zhě chē。
静扫落花随晚径,闲看流水傍秋渠。jìng sǎo luò huā suí wǎn jìng,xián kàn liú shuǐ bàng qiū qú。
兰台金匮幽求尽,还觅人间未见书。lán tái jīn kuì yōu qiú jǐn,hái mì rén jiān wèi jiàn shū。

秋夜杂咏三首

梁以蘅

久立候月出,有雨东南来。jiǔ lì hòu yuè chū,yǒu yǔ dōng nán lái。
须臾天一碧,望见浮云开。xū yú tiān yī bì,wàng jiàn fú yún kāi。

秋夜杂咏三首

梁以蘅

玉露滴泠泠,竹竿垂袅袅。yù lù dī líng líng,zhú gān chuí niǎo niǎo。
万籁空中寂,孤鹤云间矫。wàn lài kōng zhōng jì,gū hè yún jiān jiǎo。

秋夜杂咏三首

梁以蘅

树影落新池,鱼行动碧树。shù yǐng luò xīn chí,yú xíng dòng bì shù。
有鹤掠人来,忽然乘风去。yǒu hè lüè rén lái,hū rán chéng fēng qù。

寄东郭子

梁以蘅

日出泛南塘,怅然望东郭。rì chū fàn nán táng,chàng rán wàng dōng guō。
天长一鸟飞,金陵树漠漠。tiān zhǎng yī niǎo fēi,jīn líng shù mò mò。

和陈少参春日郊游

梁以蘅

野老从西挈榼来,山肴村酒一时开。yě lǎo cóng xī qiè kē lái,shān yáo cūn jiǔ yī shí kāi。
也知此具元非恶,相对共成一醉回。yě zhī cǐ jù yuán fēi è,xiāng duì gòng chéng yī zuì huí。

新结小茅亭

梁以蘅

新结小茅亭,彷若在空翠。xīn jié xiǎo máo tíng,páng ruò zài kōng cuì。
阒寂为柴门,竟日无人至。qù jì wèi chái mén,jìng rì wú rén zhì。
篁叶风萧萧,日夕更森邃。huáng yè fēng xiāo xiāo,rì xī gèng sēn suì。
道经时一展,澹泊饶古意。dào jīng shí yī zhǎn,dàn pō ráo gǔ yì。
野人性疏阔,颇与世人异。yě rén xìng shū kuò,pǒ yǔ shì rén yì。
聊此避尘俗,亦是时共弃。liáo cǐ bì chén sú,yì shì shí gòng qì。

答林南江二首

梁以蘅

徙倚棂轩前,萧散更悽恻。xǐ yǐ líng xuān qián,xiāo sàn gèng qī cè。
凉风入我户,促织居我壁。liáng fēng rù wǒ hù,cù zhī jū wǒ bì。
诗节忽变迁,感此意何极。shī jié hū biàn qiān,gǎn cǐ yì hé jí。
嗟我同心友,千里会一夕。jiē wǒ tóng xīn yǒu,qiān lǐ huì yī xī。
握手初论交,不辨主与客。wò shǒu chū lùn jiāo,bù biàn zhǔ yǔ kè。
雅志慕古人,历历见肝膈。yǎ zhì mù gǔ rén,lì lì jiàn gān gé。
鲍叔欢在今,平仲何必昔。bào shū huān zài jīn,píng zhòng hé bì xī。
常恐大鹏飞,一朝复离析。cháng kǒng dà péng fēi,yī cháo fù lí xī。
1612