古诗词

采石阻风

袁应文

扁舟何太阻,采石自东流。biǎn zhōu hé tài zǔ,cǎi shí zì dōng liú。
雨雪经旬暗,风涛尽日愁。yǔ xuě jīng xún àn,fēng tāo jǐn rì chóu。
心飞京国路,梦绕故乡楼。xīn fēi jīng guó lù,mèng rào gù xiāng lóu。
指点骑鲸处,聊为吊古留。zhǐ diǎn qí jīng chù,liáo wèi diào gǔ liú。

袁应文

袁应文,字仲奎。一字聚霞。东莞人。明神宗万历元年(一五七三)举人,授福建沙县知县,擢御史,出为贵州佥事,历仕贵州按察使。年八十二卒。清道光《广东通志》卷二八一有传。 袁应文的作品>>

猜您喜欢

中秋对月书怀

袁应文

离家何许日,四见月光圆。lí jiā hé xǔ rì,sì jiàn yuè guāng yuán。
时序忽已易,行人还在船。shí xù hū yǐ yì,xíng rén hái zài chuán。
冻凝漕岸没,烟暝戍楼悬。dòng níng cáo àn méi,yān míng shù lóu xuán。
却忆诸儿女,灯前语未阑。què yì zhū ér nǚ,dēng qián yǔ wèi lán。

署中寄怀兄弟

袁应文

一别已数载,逢人问起居。yī bié yǐ shù zài,féng rén wèn qǐ jū。
更无将去物,惟有寄来书。gèng wú jiāng qù wù,wéi yǒu jì lái shū。
日蔼棠阴暖,山高雁影疏。rì ǎi táng yīn nuǎn,shān gāo yàn yǐng shū。
莫教三径废,迟我共耕锄。mò jiào sān jìng fèi,chí wǒ gòng gēng chú。

壬辰除夕澄江守

袁应文

守岁他乡已十年,此宵何事不成眠。shǒu suì tā xiāng yǐ shí nián,cǐ xiāo hé shì bù chéng mián。
宦情一笑花灯下,乡绪千条柏叶前。huàn qíng yī xiào huā dēng xià,xiāng xù qiān tiáo bǎi yè qián。
青镜渐增潘氏鬓,壮怀犹系祖生鞭。qīng jìng jiàn zēng pān shì bìn,zhuàng huái yóu xì zǔ shēng biān。
狂歌独夜凭谁语,怅望关前思惘然。kuáng gē dú yè píng shuí yǔ,chàng wàng guān qián sī wǎng rán。

癸巳生日书怀

袁应文

客子伤春旅鬓飘,况逢生日转无聊。kè zi shāng chūn lǚ bìn piāo,kuàng féng shēng rì zhuǎn wú liáo。
行藏敢信今年是,事业堪嗟去日饶。xíng cáng gǎn xìn jīn nián shì,shì yè kān jiē qù rì ráo。
乡国频年劳远梦,烽烟几处未全消。xiāng guó pín nián láo yuǎn mèng,fēng yān jǐ chù wèi quán xiāo。
无端却怪檐前柳,青眼看人只恁骄。wú duān què guài yán qián liǔ,qīng yǎn kàn rén zhǐ nèn jiāo。

送临沅兵备施健所解官归粤西

袁应文

枫落昆池露气清,雁行中断惜孤征。fēng luò kūn chí lù qì qīng,yàn xíng zhōng duàn xī gū zhēng。
岂缘薏苡能生谤,争睹潢池已寝兵。qǐ yuán yì yǐ néng shēng bàng,zhēng dǔ huáng chí yǐ qǐn bīng。
公道未须嗟白发,人生何处不浮萍。gōng dào wèi xū jiē bái fā,rén shēng hé chù bù fú píng。
劝君有酒且同醉,行路难时怕独醒。quàn jūn yǒu jiǔ qiě tóng zuì,xíng lù nán shí pà dú xǐng。

癸巳七夕寓平夷漫兴

袁应文

几岁他乡逢七夕,他乡何事更他乡。jǐ suì tā xiāng féng qī xī,tā xiāng hé shì gèng tā xiāng。
城头雨过新凉早,枕畔蛩声客梦狂。chéng tóu yǔ guò xīn liáng zǎo,zhěn pàn qióng shēng kè mèng kuáng。
到处征衣愁铁马,谁家思妇倚银床。dào chù zhēng yī chóu tiě mǎ,shuí jiā sī fù yǐ yín chuáng。
虚云牛女年年会,看尽明河接晓光。xū yún niú nǚ nián nián huì,kàn jǐn míng hé jiē xiǎo guāng。

重游飞来寺

袁应文

十年几度飞来寺,今日重登倍爽神。shí nián jǐ dù fēi lái sì,jīn rì zhòng dēng bèi shuǎng shén。
榻倚翠岚僧入定,树悬苍壁鸟窥人。tà yǐ cuì lán sēng rù dìng,shù xuán cāng bì niǎo kuī rén。
檐间果落虚堂暮,竹底泉香碧涧春。yán jiān guǒ luò xū táng mù,zhú dǐ quán xiāng bì jiàn chūn。
自上半云还自笑,世人何处渡迷津。zì shàng bàn yún hái zì xiào,shì rén hé chù dù mí jīn。

孤雁失群歌

袁应文

灯火栖迟共几秋,当时意气凌嵩邱。dēng huǒ qī chí gòng jǐ qiū,dāng shí yì qì líng sōng qiū。
一朝分散成漂梗,我滞南粤君皇州。yī cháo fēn sàn chéng piāo gěng,wǒ zhì nán yuè jūn huáng zhōu。
皇州世路当清夷,拔茅连茹汝其时。huáng zhōu shì lù dāng qīng yí,bá máo lián rú rǔ qí shí。
长安卿相多年少,联辔青云勿复疑。zhǎng ān qīng xiāng duō nián shǎo,lián pèi qīng yún wù fù yí。
只今吾年已三十,谈笑风云岂无及。zhǐ jīn wú nián yǐ sān shí,tán xiào fēng yún qǐ wú jí。
几年霜刃掩清光,逢人耻作穷途泣。jǐ nián shuāng rèn yǎn qīng guāng,féng rén chǐ zuò qióng tú qì。
一樽酒酌暮江头,群雁高飞一雁留。yī zūn jiǔ zhuó mù jiāng tóu,qún yàn gāo fēi yī yàn liú。
哀鸣嗥嗥失其侣,众宾对此增离愁。āi míng háo háo shī qí lǚ,zhòng bīn duì cǐ zēng lí chóu。
烦君努力佐明主,吾将散发弄扁舟。fán jūn nǔ lì zuǒ míng zhǔ,wú jiāng sàn fā nòng biǎn zhōu。

过大夷滩

袁应文

舟人热汗如雨翻,十日三过大夷滩。zhōu rén rè hàn rú yǔ fān,shí rì sān guò dà yí tān。
有身不为驱王事,孰使奔走于其间。yǒu shēn bù wèi qū wáng shì,shú shǐ bēn zǒu yú qí jiān。
滩流湍急滩石顿,屹上知苦真难下。tān liú tuān jí tān shí dùn,yì shàng zhī kǔ zhēn nán xià。
惊疾舟师戒之哉,远道之人胡为来。jīng jí zhōu shī jiè zhī zāi,yuǎn dào zhī rén hú wèi lái。
过兹险恶途,茫然心悲哀。guò zī xiǎn è tú,máng rán xīn bēi āi。
吁嗟大夷及小夷,吼如猛兽胡为之。xū jiē dà yí jí xiǎo yí,hǒu rú měng shòu hú wèi zhī。
安得凿山五千仞,划汝凶顽为坦夷。ān dé záo shān wǔ qiān rèn,huà rǔ xiōng wán wèi tǎn yí。
吾家有溪名温塘,不冲不激且平常。wú jiā yǒu xī míng wēn táng,bù chōng bù jī qiě píng cháng。
任汝两夷自为险,不用拂枕归吾乡。rèn rǔ liǎng yí zì wèi xiǎn,bù yòng fú zhěn guī wú xiāng。

度关行

袁应文

长途苦热不肯雨,晨起汗汗已如注。zhǎng tú kǔ rè bù kěn yǔ,chén qǐ hàn hàn yǐ rú zhù。
仆夫瘁矣行路难,叠嶂连云拥深树。pū fū cuì yǐ xíng lù nán,dié zhàng lián yún yōng shēn shù。
其言此是仙霞关,闽浙东西渺蔼间。qí yán cǐ shì xiān xiá guān,mǐn zhè dōng xī miǎo ǎi jiān。
关前鸣锣走父老,问之何事多愁颜。guān qián míng luó zǒu fù lǎo,wèn zhī hé shì duō chóu yán。
答言大旱当炎暑,手摸禾根热于煮。dá yán dà hàn dāng yán shǔ,shǒu mō hé gēn rè yú zhǔ。
山前麻豆眼见焦,高町难望收禾黍。shān qián má dòu yǎn jiàn jiāo,gāo tīng nán wàng shōu hé shǔ。
官粮私债何所恃,儿饥妻寒难作主。guān liáng sī zhài hé suǒ shì,ér jī qī hán nán zuò zhǔ。
记得去年耕熟时,千疮百孔尚难支。jì dé qù nián gēng shú shí,qiān chuāng bǎi kǒng shàng nán zhī。
春才挨过正望夏,夏旱如此将安施。chūn cái āi guò zhèng wàng xià,xià hàn rú cǐ jiāng ān shī。
县官有命祷龙潭,烈日岂敢辞跻攀。xiàn guān yǒu mìng dǎo lóng tán,liè rì qǐ gǎn cí jī pān。
路途使君相借问,说尽民情心亦惭。lù tú shǐ jūn xiāng jiè wèn,shuō jǐn mín qíng xīn yì cán。
吁嗟邂逅止山陬,听尔诉说情何由。xū jiē xiè hòu zhǐ shān zōu,tīng ěr sù shuō qíng hé yóu。
我来入闽非浪游,受命分念苍生忧。wǒ lái rù mǐn fēi làng yóu,shòu mìng fēn niàn cāng shēng yōu。
古来大暑比酷吏,安得甘霖一夕至。gǔ lái dà shǔ bǐ kù lì,ān dé gān lín yī xī zhì。
洒尔田畴皆活足,更洗征途无暑气。sǎ ěr tián chóu jiē huó zú,gèng xǐ zhēng tú wú shǔ qì。
珍重父老莫惨悽,圣主中兴方有为。zhēn zhòng fù lǎo mò cǎn qī,shèng zhǔ zhōng xīng fāng yǒu wèi。
天鉴明德兴大化,肯助旱魃施严威。tiān jiàn míng dé xīng dà huà,kěn zhù hàn bá shī yán wēi。
慰别父老向前路,溪流切切犹似诉。wèi bié fù lǎo xiàng qián lù,xī liú qiè qiè yóu shì sù。

后度关行

袁应文

崒嵂层崖堆雪迹,云拥雄关迷咫尺。zú lǜ céng yá duī xuě jì,yún yōng xióng guān mí zhǐ chǐ。
寒雨不断随山风,树杪泉声喧霹雳。hán yǔ bù duàn suí shān fēng,shù miǎo quán shēng xuān pī lì。
微臣望关心正勤,不觉危途能困人。wēi chén wàng guān xīn zhèng qín,bù jué wēi tú néng kùn rén。
入舆坐艰时出步,路虽澝滑无浮尘。rù yú zuò jiān shí chū bù,lù suī nìng huá wú fú chén。
仆夫解事相调笑,笑我足下生青云。pū fū jiě shì xiāng diào xiào,xiào wǒ zú xià shēng qīng yún。
却忆来时度仙霞,岭头旱热殊堪嗟。què yì lái shí dù xiān xiá,lǐng tóu hàn rè shū kān jiē。
今日还从大关度,风景迥异来时路。jīn rì hái cóng dà guān dù,fēng jǐng jiǒng yì lái shí lù。
山川变态可能常,名利驱人各自忙。shān chuān biàn tài kě néng cháng,míng lì qū rén gè zì máng。
王阳九折难迥驭,杨朱悲泣为亡羊。wáng yáng jiǔ zhé nán jiǒng yù,yáng zhū bēi qì wèi wáng yáng。
前村烟暝方投宿,山寺鸣钟正燃烛。qián cūn yān míng fāng tóu sù,shān sì míng zhōng zhèng rán zhú。
寄语山僧莫笑人,因果已定前生身。jì yǔ shān sēng mò xiào rén,yīn guǒ yǐ dìng qián shēng shēn。